Khi cái thứ nhất gạt xong, một người đã bị giật chết, ba người còn lại tiếp tục gạt cái thứ hai lên. Khi xong cái thứ hai thì thật kỳ lạ là hai người trông to cao lại nhường cái cuối lại cho cái người bé con hơn kia. Nhưng người bé con đó còn chưa kịp chạm đến cái cần gạt cuối thì "RẦM".. mọi người nhắm mắt, bịt tai lại.
Lúc vừa mở mắt ra thì trước mắt họ nhìn thấy là một người đàn ông đang đứng cúi đầu, tay cầm cái cần gạt cuối cùng và nó đã được gạt lên. Mọi người sững sờ nhìn trong im lặng.
Và người đàn ông đó là Mạnh, cái thằng bị cướp kia cũng lòi luôn hai con mắt ra nhìn trong kinh ngạc, hết kinh ngạc thì hắn chuyển sang giận dữ. Hắn tiến lại nắm lấy cổ áo của Mạnh và hét lên:
- Mày.. mày là ai? Sao.. sao mày dám.. SAO MÀY DÁM CƯỚP MẤT CÁI CUỐI CÙNG CỦA TAOOO!
Mạnh hất tay của hắn ra và nói:
- Có lẽ vì tôi giống anh.
Cái trạm cứ thế mà bay lên và biến mất. Một màn hình ảo trước mặt Mạnh hiện ra:
[Bạn đã nhận được 100 Điểm]
Người to cao đứng bên cạnh thấy vậy liền xông qua đấm cậu một phát.
- Thằng chó.. Đi chết đi!
- Cẩn thận!
Một giọng nữ ở ngoài hét lên khiến Mạnh bất ngờ mà quay sang nhìn, và quên mất luôn việc tránh né cú đấm luôn. Mặc dù Mạnh đã có vợ (2D) rồi nhưng vẫn ham gái lắm vì nó là máu dê của đàn ông rồi.
Và cũng vì vậy mà Mạnh ăn thẳng cú đấm vào ngực, một cú đấm cực mạnh và nhanh khiến cậu không kịp phản ứng (thực ra do nhìn gái).. nhưng tôi lại không bị gì, mà vẫn thấy hơi đau đau một chút..
Cờ-rặc (tiếng xương kêu)
- A.. A.. A!
Tiếng của người vừa đấm tôi kêu lên. Hắn vừa nói vừa ôm lấy cánh tay mà hắn đã đấm tôi đó.
- Sao.. sao.. sao người mày cứng đến vậy?
Mạnh chỉ biết gãi đầu và hồn nhiên trả lời:
- À.. ờ.. thì đến tôi cũng không biết mà.
Những người ở ngoài kia ngạc nhiên đến không thể ngờ được, họ im lặng nhìn.. Bỗng có giọng nói:
- Ơ.. đó không phải là người mà đã một mình sửa trạm ư, một mình cậu ta có thể đẩy được cần gạt đầu tiên đó.
Haha.. haha.. há há.. hơhơ.. Mọi người cười phá lên một cách hả hê.
- Ảo tưởng à, 4 người còn khó khăn lắm mới gạt lên được mà cậu ta một mình ư! Haha, chuyện cười thế kỷ à.. Haha..
Người đàn ông kia lắp bắp nói:
- Nhưng.. nhưng.. chính mắt tôi nhìn thấy mà.
- Ông bốc phét nó vừa thôi.. nhìn hắn như vậy mà đòi một mình gạt được..
- Không! Ông ta nói đúng đấy, tôi cũng chứng kiến nó rồi.
Một người khác đứng ra nói một cách khẳng định câu chuyện của người kia, tiếp theo đó nhiều người từng nhìn thấy Mạnh cũng đồng loạt nói vậy.
- Cả tôi.. Cả tôi nữa.. Chúng tôi có chứng kiến nó rồi..
Nhiều người liên tiếp lên tiếng. Những người kia nín cười, im lặng không nói được gì.
Mọi người bàn tán:
- Đó là ai vậy?
- Anh ta sửa một mình thật ư?
- Thật hả.. Kinh vậy ư?
Mặc kệ mọi người bàn tán gì về mình, và bỏ ngoài tai những lời chửi rủa của cái người mà vừa bị cướp mất trạm điện, đang đứng bên cạnh để hét vào tai cậu, thì lúc này Mạnh đang nghĩ:
"Ơ sao phần thưởng chưa tới."
Một màn hình hệ thống hiện ra thông báo.
[Chúc mừng bạn đã mở khóa thành tích ẩn.]
Mạnh nghĩ: "Đây rồi, chính là nó."
Nếu muốn hỏi tại sao tôi phải cướp trạm cho bằng được thì lý do là đây..
Vài phút trước khi sửa xong trạm thứ tư tôi đã nhận được một thông báo:
[Chúc mừng bạn đã sửa được 4 trạm, nếu bạn có thể sửa được trạm thứ 5 thì bạn sẽ nhận được "phần thưởng ẩn" vô cùng giá trị.
-Chúc bạn may mắn-]
* * *
Mạnh nghĩ: "Và đó là lý do tại sao tôi phải cướp cho bằng được cái này. Không ngờ lại là mở khóa được thành tích ẩn. Phải xem thử thành tích gì nào."
"Người sửa điện"
Sửa được tối thiểu 5 trạm điện trong Trò chơi "Sửa điện" (Trò chơi đầu tiên)
Phần thưởng: Nhận năng lực "Tạo khiển điện (sét)"
Mạnh nghĩ trong lúc mặt thì đang vui vẻ hứng khởi: "Ôi vãi linh hồn, lại là năng lực ư.. NGON! Mình bá nhất khu này rồi còn đâu."
Cậu tò mò và hứng thú nên lập tức mở năng lực này ra xem nó như thế nào.
"Tạo khiển điện (sét)"
Có thể tạo ra và điều khiển điện (sét) bằng suy nghĩ, nhưng điện (sét) này vẫn có gây hại lên người chủ thể dùng.
Mạnh nghĩ trong khi mặt chán nhăn lại: "Cái năng lực gì vậy trời, người dùng cũng bị tác động là sao? Game Trung Quốc con mẹ nó rồi."
Mấy người ở ngoài thấy Mạnh mặt từ đang vui vẻ hớn hở thì nhăn lại, họ tưởng là cậu bị điên nên tiếp tục bàn tán và tránh xa.
- Hình như bị điên hay sao ấy?
- Ừ.. tôi cũng nghĩ vậy..
Mọi người xì xào bên ngoài. Ngay sau đó một giọng thông báo từ đĩa bay ở trên đầu chúng tôi được phát ra:
- Chúc mừng những người chơi đã hoàn thành trò chơi đầu tiên. "
Người bị Mạnh cướp đang ngẩng đầu lên trời vừa nghe vừa nhìn xong rồi nói:
- Có vẻ như cái trạm cuối đã sửa xong rồi.
Nhờ có giọng nói thông báo đó mà Mạnh lúc này mới chú ý đến xung quanh. Người bị Mạnh cướp quay sang nói với Mạnh:
- Nhìn ngươi thất thần như vậy chắc đang nhận" phần thưởng ẩn "nhỉ.
Mạnh giật mình.
- Hả!
- Không cần bất ngờ đâu.
Mạnh nghĩ:" Tôi có bất ngờ đâu? Vì tôi nói với anh là tôi giống anh rồi mà. Nãy, khi anh nắm cổ áo tôi, tôi đã biết tại sao mấy tên to cao kia lại nhường cho người này rồi. Anh ta nếu sửa được cái này thì anh ta sẽ có được 5 cái. "
Người này như đọc được suy nghĩ của Mạnh vậy. Rồi sau đó hắn nói gần đúng với suy nghĩ của Mạnh.
- Đúng vậy đó, tôi đã thỏa thuận với bọn họ sẽ chia sẻ" phần thưởng ẩn ".. nếu nó chia được.
Mạnh nghĩ:" Hả! Hắn có thể đọc suy nghĩ ư? Hắn có năng lực đó à? "
- Không phải tôi đọc suy nghĩ đâu mà chỉ suy đoán thôi.
Mạnh bất ngờ vì sự thông minh của cậu ta, cậu ta có thể đoán gần sát với suy nghĩ của Mạnh.
Mạnh nghĩ:" Người này quá thông minh rồi, đó cũng là lý do tại sao mà anh ta gần sửa được trạm thứ 5. "
* * *
Giọng thông báo của Quản lý Trưởng vang lên:
- Tôi là QL Trưởng đây. Trò chơi đã hoàn thành nhưng những người còn sống sẽ phải trở lại nơi tập trung để chúng tôi dọn dẹp thành phố.
/DỊCH CHUYỂN/
Mọi người lần lượt bị dịch chuyển đi. Người mà bị Mạnh cướp quay sang nói vơi Mạnh mấy lời cuối cùng trước khi đi..
- À này, tôi nhớ mặt anh rồi đó, mong sau này chúng ta có thể gặp lại. Tôi tên là Hải, hãy nhớ lấy..
Hắn từ từ biến mất.. Không biết tên đó nói xong chưa nhưng hắn bị dịch chuyển đi giữa chừng lúc nói.
- Mình cướp của hắn như vậy, chắc là hắn hận mình lắm đây, lại đi chuốc thù oán vào thân mất rồi.
Mạnh chợt nghĩ đến cái lúc Hải nắm lấy cổ áo và hét vào mặt cậu trong tức giận, vậy mà giờ hắn nói nhẹ nhàng vậy.
- Ơ mà cái thằng Hải này vừa nãy to tiếng chửi mình xong mà giờ nói nhẹ nhàng. Hắn bị gay ư?
Mạnh sởn gai ốc, rồi lắc đầu nghĩ:" Chắc không phải đâu, quả nhiên mấy người thông minh thế này không nên đụng vào. Nhưng mình lỡ chuốc thù hận với hắn rồi, làm sao đây? "
Mạnh đang nghĩ thì bị dịch chuyển đi.. Sau đó tất cả những người còn sống được dịch chuyển đến tại nơi tập trung.
Vậy là" Trò chơi đầu tiên"đã kết thúc.