Trích đoạn hồ quảng Hồng Ngọc si tình (Tương Như - Vệ Nương) Tác giả: Không nhớ Trình bày: Phan Kim Tiên - Tương Như (Kép) @Mèo A Mao Huỳnh Mai - Vệ Nương (Đào) * * * Hồ ly xuất thân từ cáo thành tinh, sau khi hóa thành Hồ Ly thì nó không những không già đi mà còn trông ngày càng lộng lẫy. Hồ Ly tu luyện thêm ba trăm năm thì mọc ra ba cái đuôi, gọi là Tam Vĩ Yêu Hồ; tu được một ngàn năm thì mọc ra sáu cái đuôi, gọi là Lục Vĩ Ma Hồ; tu đến cảnh giới cao nhất (không ai biết là bao lâu) thì mọc ra cái đuôi thứ chín, trở thành Cửu Vĩ Thiên Hồ, thế gian đích thị Vô thượng cảnh giới. Ứng với mỗi cái đuôi của Cửu Vĩ Thiên Hồ là một mạng sống, muốn giết Hồ Ly thì phải giết cả thảy chín mạng mới được. Nội dung trích lược: Ông cụ họ Phùng người Quảng Bình có một con trai tên chữ là Tương Như. Hai bố con cùng là Chư sinh. Ông Phùng tuổi gần sáu mươi, tính ương ngạnh mà nhà vẫn thiếu thốn. Trong khoảng vài năm, vợ và con dâu lại cùng mất cả, việc cơm nước đều phải tự làm lấy. Một đêm, Tương Như ngồi dưới bóng trăng, chợt thấy người con gái láng giềng từ bên kia tường nhòm sang. Chàng nhìn thấy đẹp, đến gần thấy hé cười, lấy tay vẫy, không đến, cũng không di, cố nài mãi mới trèo thang sang. Liền ăn nằm với nhau. Hỏi họ tên, cô gái nói: - Thiếp là con gái nhà láng giềng, tên là Hồng Ngọc. Chàng rất yêu, xin cùng nàng tính chuyện lâu dài. Cô gái nhận lời. Từ đấy, đêm đêm thường đi lại, được độ nửa năm. Một đêm, ông Phùng thức dậy, nghe có tiếng con gái cười nói, nhòm vào gian nhà của con thì nhìn thấy cô gái. Giận lắm, gọi chàng ra mắng: - Đồ súc sinh, làm cái trò gì thế? Cửa nhà sa sút như thế, còn không biết chịu khó gìn giữ, lại còn học thói đàng điếm ư? Người ta biết ra thì phẩm hạnh của mày còn ra gì nữa! Dẫu người ta không biết thì tuổi thọ của mày cũng giảm. Chàng quỳ xuống nhận lỗi, khóc xin hối cải. Ông cụ mắng cô gái: - Con gái không biết giữ phép buồng khuê, đã nhuốc mình lại làm nhuốc cả người. Nếu việc vỡ lở ra, hẳn không chỉ một mình nhà này xấu hổ. Mắng xong, bực tức trở về nhà ngủ. Cô gái chảy nước mắt nói: - Lời bố quở trách thật là thẹn nhục! Duyên phận hai ta thôi thế là hết. Chàng nói: - Còn cha, con không được tự quyết định. Nếu nàng còn có tình, thời nên cố gắng ngậm tủi làm lành. [..] Trích đoạn là cảnh hai vợ chồng nói chuyện với nhau. Vệ Nương muốn thử dạ chồng mình khi để lộ thân phận hồ ly. Nội dung audio: