Em Vẫn Đợi Đông về lạnh lẽo cả trăng hoa Đêm vắng mình em ngắm nguyệt tà Xót gốc đào kia sương giá phủ Thương nhành mai nọ giọt mưa sa Tủi phận bóng hồng đơn lẻ quá Ngóng hoài mà không thấy anh qua Tin chắc rằng anh trở lại mà Hong tình nồng ấm chẳng còn xa.
Gửi Em Nỗi Nhớ Anh ở miền nam gửi ra miền bắc Giọt chờ giọt đợi vợi bớt đêm đông Em ở ngoài kia có nghe nhắn nhủ Là anh trong này gửi cho em đó Anh ở trong này lúc nhớ lúc mong Anh sợ gió lùa trên vai em mỏng Sương muối vô tình làm hỏng vườn hồng Mưa sa trên tóc em lạnh lắm không Anh ở Sài Gòn không có mùa đông Gửi em chút nắng cho má thêm hồng Cho Hà Nội đêm thêm nồng nàn phố Gửi cả cho em nỗi nhớ mùa đông.
Gánh Hàng Xôi Thuở còn cắp sách rất xa xôi Trường học của tôi giữa lưng đồi Cây bàng toả bóng ngay bên lối Lũ bạn ngày xưa vẫn hay ngồi Em theo giúp mẹ gánh hàng xôi Tim tôi nhảy nhót dạ bồi hồi Bối rối nhìn em trong một thoáng Ánh mắt theo tôi suốt cuộc đời Em ở nơi nào có nhớ tôi Mỏi gối chồn chân cánh chim trời Về tìm kỷ niệm rơi trên lối Biết em vẫn ổn vui quá thôi Giàu nghèo rồi cũng canh đĩa xôi Nổi trôi nhân quả cái sự đời Mặt nào xôi thịt cũng thế thôi Xôi hỏng bỏng không nguội hết rồi Ngồi đây suy ngẫm với nắm xôi Lâu quá không ăn ngon vậy trời Mặc kệ lá vàng vương tóc rối Mặc kệ thời gian trôi cứ trôi...
Hạ Long Ngày Trở Về Tôi trở về đây với xóm quê Để lại sau lưng đủ bộn bề Chân chập choạng, lòng da diết thế Tiếng sóng thầm thì, thơm gió quê. Bỏ lại phía sau bao dở dang Giấc mộng nhà xe với giàu sang Tuổi rụng xuân rơi cùng năm tháng Về với tình quê, nghĩa xóm làng. Ngang qua chốn cũ chợt vấn vương Mịt mù hình bóng thuở yêu đương Lối mòn cỏ dại vây tứ hướng Cũ đường..phai cảnh..nhạt yêu thương. Em đã đi rồi xa rất xa Vời vợi dòng trôi số phận hoa Một mảnh lòng côi day dứt quá Để cả hồn tôi cũng nhạt nhoà. Đường quê óng ánh như ngọc trai Ngan ngát hương đưa mấy luống nhài Nhà ai con gái bên song cửa Hong mái tóc dài trong nắng mai. Vườn quê mát rượi nước giếng khơi Non tươi mơn mởn giậu mồng tơi Mít già thảng thốt: "Kìa ai tới !" Giật mình xao xác lá vàng rơi. Con trở về đây với mẹ yêu Vắng cha mình mẹ với cô liêu Giận dỗi cô đơn hờn trí nhớ Nặng gánh hai vai tuổi xế chiều. Con đã về đây với Hạ Long Tiếng quê nao nức gọi tiếng lòng Tiếng gió bâng khuâng hoà tiếng sóng Thoả lòng chờ đợi vợi nhớ mong. Con trở về đây giữa quê hương Để lại phía sau vạn dặm trường Rũ bụi đường trần thanh thản bước Quê hương gửi trọn tình yêu thương.
Khát Tình Anh khát tình em có phải không Anh mơ ấp ủ với bóng hồng Anh phiêu với người tình trong mộng Anh dám khoả tình với em không? Em khát tình anh ở nơi đây Em mơ anh đến để xum vầy Em phiêu đờ đẫn không động đậy Em muốn có anh để đong đầy!. Anh khát mà sao lại thờ ơ Anh mơ sao vẫn cứ hững hờ Anh muốn nhưng sao anh lại sợ Anh ơi đến nhé thoả mộng mơ!!. Em ủ tình anh từ bao giờ Em mơ anh đến thoả tình thơ Em khát nhưng đường đời trắc trở Em ơi cứ ở đó mà chờ...
Khi Về Bên Kia Thế Giới Nhớ Chào Nhau Rồi một ngày, khi về bên kia thế giới Gặp gỡ nhau nhớ chào nhé một câu Bởi dương trần khi xa xưa một thuở Ta đã trao nhau trọn vẹn mối duyên đầu..
Lạc Nhau Hai ngả..đôi đường lạc mất nhau Tàn sương..nắng cũng nhạt phai màu Trắng đêm ru giấc lòng nương náu Cả đời thao thức với niềm đau Tôi mất em rồi, ta mất nhau Tàn mây, nắng cũng nhạt phai màu Tim côi nhỏ lệ pha màu máu Trọn đời thao thức với niềm đau.
Lặng Lẽ Khi nắng xuân phai, nắng hạ về Yêu chàng thi sĩ đến si mê Bên nhau êm ái trên đường cái Khoan khoái làm sao mối tình quê! Anh có biết không đã bao ngày Nắng lụa thơm nồng trên tóc bay Em dõi theo anh lòng thổn thức Vét chút hương thừa say đắm say Bên ấy anh đùa với người ta Bên này anh chẳng chịu ngó qua Anh mê người mới say tình mới Hồn em chết lặng góc sân nhà Em nhớ anh nhiều khóc mấy đêm Xót xa lặng lẽ ở sau rèm Âm thầm quạnh quẽ người đâu biết Chôn chặt tình câm em với em. 14/12/2016 ( Cảm tác từ bài thơ "Âm thầm" nổi tiếng của thi sĩ Hàn Mặc Tử)
Lấy Nhà Thơ Có Khi Vỡ Nợ? Xin đừng dại dột lấy nhà thơ Suốt tháng vợ con mất phận nhờ Quanh năm túng thiếu tiền đi chợ Suốt ngày ngớ ngẩn với vần thơ Lắm lúc ngu ngơ như kẻ ở Nhiều khi lẩn thẩn tưởng gã khờ Cả đời ăn bám nhờ vả vợ Xin đừng dại dột lấy nhà thơ.
Mấy Ai Quên Được Mối Tình Đầu Mấy ai không nhớ mối tình đầu Yêu thương hờn giận chuyện đâu đâu Nhớ hương hoa bưởi vương trên tóc Dù thời trai trẻ đã qua lâu.. Mấy ai quên được mối tình đầu Cảm xúc đầu đời rất đậm sâu Rung cảm con tim cay khoé mắt Người cũ nhưng tình có cũ đâu..