Trả Lại Anh Ca sĩ: Phương Tuấn ft Toan Kool * * * Chúng ta thường đối xử với nhau quá vô tình chỉ khi biết người ta đã trải qua và chịu đựng những gì. Rồi mới bắt đầu một chút thương xót, chỉ một chút thôi, giá như từ đầu tình yêu đừng nguội lạnh thì chúng ta sẽ có thể đã không là "Quá khứ" Lời bài hát: Intro Có những chuyện dường như cũ kĩ Anh chưa bao giờ ngồi xuống tâm sự với ai cả Cũng như cách em rời xa anh, một cách lặng lẽ Nhưng mà không sao đâu, quá khứ là quá khứ còn hiện tại Em đang êm ấm bên người khác đừng buồn khi không có anh bên cạnh và đừng khóc khi ta gặp nhau giữa phố Ver1: Vạn vật không thay đổi chỉ có lòng người là đổi thay Hôm nay anh trở về nhà với khóe mắt này cay cay Đôi bờ mộng mị giờ hòa theo gió, xa khuất cả tận trời mây Chỉ còn lại đây một chút hoài niệm những buồn vui em biết đấy! Những chiều ráng đỏ ta đưa nhau về, tuổi hồng nào chả vướng tơ Cho nhau một phút bình yên lạc mất nhau nhưng tim thì vẫn nhớ Em ơi anh buồn, những chuyện cũ làm con tim anh mãi mơ Về với thực tại một thoáng hồn nhiên ngỡ xung quanh sao thật khờ Và còn không em nhành hoa cỏ dại năm xưa cài trên mái tóc phượng vỹ còn vương màu hoa sắc đỏ sao không ôm anh òa khóc? Anh biết em đang cố dấu cố che đi ngày buồn sau vỏ bọc Cố chấp làm gì ở lại với anh đừng để tình tan trong phút chót Chạy lạo bên anh ôm anh thật chặt như ngày đầu tiên mình gặp gỡ Buổi đầu e thẹn ánh mắt vừa trao và rồi trên môi nụ cười nỡ. Anh nhớ như in hình bóng quen thuộc nét đẹp ngọc ngà tựa bài thơ. Tiếc là đường tình mình không bằng phần kết thúc không đẹp ai nào ngờ! Mel: Chiều hoàng hôn màu buông nắng cho lòng hoang vắng có bước chân ai về đây dặn lòng là mình phải quên mà sao tim vẫn hoài nhớ mong. Trả lại anh tình yêu bấy lâu, trả lại anh từng câu hứa xưa Nước mắt Anh tuôn rơi rồi có hay không em trở về.. Ver2: Trả lại cho anh nhành lan màu tím vì em không thích loài hoa rừng Bởi vì hoa không còn đẹp nữa cũng giống như chuyện tình mình đã từng Em bảo màu tím thủy chung nhưng đâu sao anh chẳng thấy Chỉ còn lại anh cô đơn một mình những buồn vui em đâu hay Em đâu biết được ở ngay ngoài kia vẫn có anh luôn chờ đợi Nhưng có lẽ em không còn màng tới những nỗi đau anh tự mời Em chẳng là em ngày xưa vì em quên đi chuyện cũ Em chẳng là em ngày xưa người luôn bên cạnh anh từng giấc ngủ Trả lại cho anh nụ cười vương nắng chứ không phải giọt lệ mưa Trả lại cho anh những chiều tan học chờ nhau về đến tận trưa Em đâu có còn nhớ nữa đâu cũng chẳng còn muốn khắc sâu Vì em quên hết chuyện cũ để tìm đến nơi ta từng bắt đầu Vậy cho anh hỏi trong suốt thời gian ta là gì của nhau Nhành lan ngày trước mà anh tặng em chắc bây giờ cũng úa màu Anh ước ngày trước suy nghĩ kĩ rồi mới chấp nhận mình yêu nhau Để giờ gặp lại anh chào hỏi sao em chẳng gật đầu ** Hết**