Thay Lòng Vợ chồng tình nghĩa trăm năm Sao anh lại nở, nhẫn tâm cho đành. Lạnh lùng vứt áo anh đi. Đến khi người phụ, lại quay lưng về. Khi xưa đã nguyện ước thề, Răng long đầu bạc, chớ hề đổi thay, Vậy mà anh lấy vợ hai, Đến nay cũng đã, vừa hai năm tròn. * * *
.. Chuyện tình gãy khúc sang ngang, Anh ơi! Tình lỡ sang trang mất rồi. Xin anh chớ vội quay về, Biết đâu mốt nọ, anh rời xa em. Xem tiếp Link
Giá Như Đã đến lúc ta phải ra đi. Trở về với ta của ngày xưa ấy! Cơn gió nào đưa tôi vào dĩ vãng Ngồi lặng im nơi bến vắng điều hiu Để mây buồn xua bớt người qua lại Để nhớ thương chan chứa ngập lòng Kỷ niệm xưa như vào quên lãng Chợt quặn đau khi ai đó nhắc về
Lỡ Yêu Người.. Từng giây từng phút từng giờ, Ngày qua, tháng lại cứ vờ như không. Giờ làm phút nghỉ giây mong. Năm chờ, tháng đợi ngày trông mỏi mòn. Thân gầy sầu muộn héo hon, Tương tư vì nổi yêu em không tròn. Em ơi! Nơi đó có còn.. Thương ai em nhớ trọn đời sắc son. * * *
Bến Sông Trăng Còn đâu những buổi chiều tàn nắng, Đưa tôi về bến vắng sông trăng. Em đã ngồi đợi anh bến vắng. Nhưng ngờ đâu phận đời phân ngăn, Chia hai ta thành hai đường thẳng, Đứng cạnh nhau nhưng lại chẳng bằng, Chẳng trùng, chẳng cắt và cũng chẳng, * * * Song song hướng về hai mặt phẳng, Khi mọi thứ trở nên phẳng lặng. Bổng từ đâu nảy một chồi măng, Gieo thương nhớ về miền đất mặn, Khi nhận ra ai đó nói rằng. Tình dang dở bởi yêu chẳng đặng, Đành lặng câm tình tôi chết lặng. Mang trong lòng một mối tình trắng, Cứ ngỡ xuân qua mưa phủ giăng, Em đến mang cho tôi đầy nắng, Để hong khô giọt lệ sông trăng. Link phần tiếp theo
Phận Đời Tôi chỉ muốn cuộc sống bình thường Mỗi ngày ở cạnh người mình thương Cho dù, ngày ba bữa cà tương Chỉ cần chẳng giọt lệ nào vương. Nhưng ngờ đâu phận đời chẳng lường Lúc nào cũng diễn vỡ thê lương Bởi do ai kia chẳng tỏ tường Cho nên đời tôi mới tai ương * * * Mới hôm thề hẹn cửu trường, Mà nay người đã đoạn thương phương nào Vì đâu nên nỗi đoạn thương Vì đâu ai biết sầu tương ngàn sầu. * * *
Định Mệnh Từ dạo hai kẻ lạ gặp nhau, Đêm về e ấp bóng hình mau. Liếc mắt nhẹ đưa lần gặp gỡ, Cứ ngỡ như là hẹn ước trao. Định mệnh cứ ngỡ là chiêm bao, Như mơ như thật như là ảo. Le lối, lập lè như ánh sao, Để lại lòng nhau bao xuyến xao. Quay về chốn cũ để tìm nhau Đưa mắt dõi theo từng bước bạo Lặng lẽ một mình nơi chốn nao Vô tình bốn mắt lại được trao.