Chương 10
    
    
				
			
        46
Tiểu Đường môn mắt chiếu lấp lánh: Phao ôn tuyền cũng.
Cậu ấm ôn nhu sờ sờ đầu của hắn: Ta dẫn ngươi đi, hai người chúng ta, ngâm ôn tuyền, phần thưởng trứ hàn mai, tái nhiệt thượng một bầu hảo tửu.
Tiểu Đường cửa mở thủy mạo phấn hồng phao phao.
Sư huynh đề phòng địa nhìn chòng chọc cậu ấm liếc mắt: Chờ một chút, ta cũng đi.
Sư huynh âm thầm quyết định, nhất định phải bảo vệ tốt từ nhỏ khổ cực nuôi lớn cải trắng, trăm triệu không thể để cho heo củng.
Hồn nhiên quên mình đã bị heo củng.
47
Đoàn người đi tới trên núi tham mai sơn trang.
Tiểu Đường môn tựa ở nham trên thạch bích, khuôn mặt nhỏ nhắn bị ôn tuyền hơi nước huân đắc hồng phác phác: Thật thoải mái nha.
Cậu ấm bất động thanh sắc gần sát một điểm: Còn muốn thoải mái hơn ma?
Tiểu Đường môn thiên chân vô tà: Tưởng.
Cậu ấm: Nhắm mắt con ngươi.
Tiểu Đường môn trái lại nghe lời: Ác.
Sư huynh đột nhiên đẩy ra bên bờ hoa mai tùng lộ ra kiểm: Ngươi nghĩ làm gì ma?
Cậu ấm: .
Đại thiếu gia lập tức chân chó theo sát nhiều hát đệm: Hay, ngươi nghĩ làm gì ma? Xấu xa không? Đáng thẹn không?
Cậu ấm: .
Đại thiếu gia: Bảo bối~chúng ta trở lại kế tục phao~
Sư huynh: Không được, ta muốn xem trứ hắn.
Đại thiếu gia khí phách phất tay: Người a! Cấp ta nhìn Nhị thiếu gia! Không được hắn lộn xộn!
Cậu ấm: .
Giá ca chân đắc ném! Triệt để phế đi!
48
Phao hoàn ôn tuyền, hai người khứ đỉnh khán sao, phi thường lãng mạn.
Bầu trời đêm thủy tắm vậy trong vắt, chói mắt bạch quang xẹt qua.
Cậu ấm chỉ thiên: Khán, Lưu Tinh.
Tiểu Đường môn: Thật xinh đẹp!
Cậu ấm thâm tình chân thành: Ngươi canh phiêu..
Sư huynh phi lạc ở cậu ấm hai bên trái phải, lãnh khốc địa vỗ vỗ bả vai hắn: Ta sư đệ canh sao vậy?
Cậu ấm: .
Đại thiếu gia chân chó theo sát bay lên cấp sư huynh khoác cái áo khoác.
Cậu ấm: .
Còn có thể hảo hảo mà đàm một yêu sao!
49
Trở về phòng, tiểu Đường môn tự nhiên vô cùng bò lên trên cậu ấm sàng: Nhường một chút, ta phải ngủ bên trong.
Cậu ấm tự tiếu phi tiếu: Ngươi thượng giường của ta thượng đắc càng ngày càng có thứ tự liễu.
Tiểu Đường môn ngẩn ra, đỏ mặt yếu xuống phía dưới: Ta chính là kiểm tra một chút của ngươi sàng có mềm hay không.
Cậu ấm bả hắn vãng hoài lý vùng: Không được đi.
Tiểu Đường môn: .
Cậu ấm: Ngươi không sợ ta là đoạn tay áo liễu?
Tiểu Đường môn: Không sợ.
Cậu ấm: Bởi vì ngươi cũng là?
Tiểu Đường môn: Ta điều không phải.
Cậu ấm mất hứng: Ngươi hoàn nghĩ ngươi điều không phải?
Tiểu Đường môn nhỏ giọng: Cạnh nam tử, ta gặp còn chưa phải thích, sở dĩ điều không phải.
Cậu ấm cười khẽ: Cạnh nam tử ngươi không thích, vậy ngươi thích thùy?
Tiểu Đường môn: Ngươi..
Cậu ấm lập tức kích động đến muốn đi ra ngoài chuyển mấy người máy xay gió.
Tiểu Đường môn: . Có cảm giác hay không đắc có chút lạnh?
Cậu ấm ngẩng đầu một cái, phát hiện sư huynh ở song trên giấy đánh bạc liễu một chậu rửa mặt lớn động, chính lãnh khốc địa đi vào trong khán.
50
Đại thiếu gia như một to lớn phi như gió đọng ở sư huynh trên người: Bảo bối~quay về đi ngủ~
Sư huynh cây hoa cúc căng thẳng: Không.
Đại thiếu gia làm nũng: Cử thật cao yếu ôm một cái~
Sư huynh: Câm miệng!
Đại thiếu gia khốc khốc kiểm: Phu nhân hựu hung ta~
Cậu ấm phù ngạch: .
Cũng không thể xông ra đả một trận.
Nhưng mà tiểu Đường môn tiên liền xông ra ngoài: Sư huynh, ngươi sao vậy không trở về phòng nghỉ ngơi?
Sư huynh giật mình: Ta là vì bảo hộ ngươi.
Tiểu Đường môn nhỏ giọng: Không cần..
Sư huynh lời nói thấm thía: Hai người bọn họ huynh đệ, điều không phải thập ma thứ tốt.
Tiểu Đường môn kiểm hồng: Thế nhưng ta nghĩ hắn tốt.
Sư huynh không cam lòng: Hắn ngoại trừ dung mạo gia thế còn có na hảo? Sư huynh sợ ngươi bị người phiến.
Dù sao ngươi như thế ngu xuẩn.
Tiểu Đường môn: Hắn là trên đời này đối đãi người tốt nhất.. Ngoại trừ sư huynh.
Sư huynh nhất thời có một loại tỉ mỉ dưỡng dục nhiều năm cải trắng đột nhiên chân dài mà chính chạy vào chuồng lợn cảm giác.
Tiểu Đường môn mắt chiếu lấp lánh: Phao ôn tuyền cũng.
Cậu ấm ôn nhu sờ sờ đầu của hắn: Ta dẫn ngươi đi, hai người chúng ta, ngâm ôn tuyền, phần thưởng trứ hàn mai, tái nhiệt thượng một bầu hảo tửu.
Tiểu Đường cửa mở thủy mạo phấn hồng phao phao.
Sư huynh đề phòng địa nhìn chòng chọc cậu ấm liếc mắt: Chờ một chút, ta cũng đi.
Sư huynh âm thầm quyết định, nhất định phải bảo vệ tốt từ nhỏ khổ cực nuôi lớn cải trắng, trăm triệu không thể để cho heo củng.
Hồn nhiên quên mình đã bị heo củng.
47
Đoàn người đi tới trên núi tham mai sơn trang.
Tiểu Đường môn tựa ở nham trên thạch bích, khuôn mặt nhỏ nhắn bị ôn tuyền hơi nước huân đắc hồng phác phác: Thật thoải mái nha.
Cậu ấm bất động thanh sắc gần sát một điểm: Còn muốn thoải mái hơn ma?
Tiểu Đường môn thiên chân vô tà: Tưởng.
Cậu ấm: Nhắm mắt con ngươi.
Tiểu Đường môn trái lại nghe lời: Ác.
Sư huynh đột nhiên đẩy ra bên bờ hoa mai tùng lộ ra kiểm: Ngươi nghĩ làm gì ma?
Cậu ấm: .
Đại thiếu gia lập tức chân chó theo sát nhiều hát đệm: Hay, ngươi nghĩ làm gì ma? Xấu xa không? Đáng thẹn không?
Cậu ấm: .
Đại thiếu gia: Bảo bối~chúng ta trở lại kế tục phao~
Sư huynh: Không được, ta muốn xem trứ hắn.
Đại thiếu gia khí phách phất tay: Người a! Cấp ta nhìn Nhị thiếu gia! Không được hắn lộn xộn!
Cậu ấm: .
Giá ca chân đắc ném! Triệt để phế đi!
48
Phao hoàn ôn tuyền, hai người khứ đỉnh khán sao, phi thường lãng mạn.
Bầu trời đêm thủy tắm vậy trong vắt, chói mắt bạch quang xẹt qua.
Cậu ấm chỉ thiên: Khán, Lưu Tinh.
Tiểu Đường môn: Thật xinh đẹp!
Cậu ấm thâm tình chân thành: Ngươi canh phiêu..
Sư huynh phi lạc ở cậu ấm hai bên trái phải, lãnh khốc địa vỗ vỗ bả vai hắn: Ta sư đệ canh sao vậy?
Cậu ấm: .
Đại thiếu gia chân chó theo sát bay lên cấp sư huynh khoác cái áo khoác.
Cậu ấm: .
Còn có thể hảo hảo mà đàm một yêu sao!
49
Trở về phòng, tiểu Đường môn tự nhiên vô cùng bò lên trên cậu ấm sàng: Nhường một chút, ta phải ngủ bên trong.
Cậu ấm tự tiếu phi tiếu: Ngươi thượng giường của ta thượng đắc càng ngày càng có thứ tự liễu.
Tiểu Đường môn ngẩn ra, đỏ mặt yếu xuống phía dưới: Ta chính là kiểm tra một chút của ngươi sàng có mềm hay không.
Cậu ấm bả hắn vãng hoài lý vùng: Không được đi.
Tiểu Đường môn: .
Cậu ấm: Ngươi không sợ ta là đoạn tay áo liễu?
Tiểu Đường môn: Không sợ.
Cậu ấm: Bởi vì ngươi cũng là?
Tiểu Đường môn: Ta điều không phải.
Cậu ấm mất hứng: Ngươi hoàn nghĩ ngươi điều không phải?
Tiểu Đường môn nhỏ giọng: Cạnh nam tử, ta gặp còn chưa phải thích, sở dĩ điều không phải.
Cậu ấm cười khẽ: Cạnh nam tử ngươi không thích, vậy ngươi thích thùy?
Tiểu Đường môn: Ngươi..
Cậu ấm lập tức kích động đến muốn đi ra ngoài chuyển mấy người máy xay gió.
Tiểu Đường môn: . Có cảm giác hay không đắc có chút lạnh?
Cậu ấm ngẩng đầu một cái, phát hiện sư huynh ở song trên giấy đánh bạc liễu một chậu rửa mặt lớn động, chính lãnh khốc địa đi vào trong khán.
50
Đại thiếu gia như một to lớn phi như gió đọng ở sư huynh trên người: Bảo bối~quay về đi ngủ~
Sư huynh cây hoa cúc căng thẳng: Không.
Đại thiếu gia làm nũng: Cử thật cao yếu ôm một cái~
Sư huynh: Câm miệng!
Đại thiếu gia khốc khốc kiểm: Phu nhân hựu hung ta~
Cậu ấm phù ngạch: .
Cũng không thể xông ra đả một trận.
Nhưng mà tiểu Đường môn tiên liền xông ra ngoài: Sư huynh, ngươi sao vậy không trở về phòng nghỉ ngơi?
Sư huynh giật mình: Ta là vì bảo hộ ngươi.
Tiểu Đường môn nhỏ giọng: Không cần..
Sư huynh lời nói thấm thía: Hai người bọn họ huynh đệ, điều không phải thập ma thứ tốt.
Tiểu Đường môn kiểm hồng: Thế nhưng ta nghĩ hắn tốt.
Sư huynh không cam lòng: Hắn ngoại trừ dung mạo gia thế còn có na hảo? Sư huynh sợ ngươi bị người phiến.
Dù sao ngươi như thế ngu xuẩn.
Tiểu Đường môn: Hắn là trên đời này đối đãi người tốt nhất.. Ngoại trừ sư huynh.
Sư huynh nhất thời có một loại tỉ mỉ dưỡng dục nhiều năm cải trắng đột nhiên chân dài mà chính chạy vào chuồng lợn cảm giác.
			
				Last edited by a moderator: 
			
		
	
								
	
							
								
							 
	 
			 
 
 
		

 
 
		 
 
		 
 
		 
 
		 
 
 
		 
 
		 
 
		 
 
		 
 
		