Tiểu Đường Môn Thầm Nghĩ Phải Về Quần Của Mình - Lữ Thiên Dật

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi Cố Khanh, 15 Tháng mười hai 2018.

  1. Cố Khanh

    Bài viết:
    163
    [​IMG]

    Tiểu Đường môn thầm nghĩ phải về quần của mình

    Tác giả: Lữ Thiên Dật

    Convert: Cố Khanh

    Thể loại: Đam mỹ, đồng nhân

    Tên tiếng Trung của truyện: 《 小唐门只想要回自己的裤子 》

    Văn án:

    Một mặc không hơn quần thích khách.

    # giấu đường #

    Nội dung nhãn:

    Tìm tòi chữ mấu chốt: Diễn viên: Cậu ấm, tiểu Đường môn │ phối hợp diễn: │ cái khác:

    Tương quan tác phẩm của Lữ Thiên Dật:

    《 quân gia tâm thái ô 》

    《 ta thân ái bọn cướp tiên sinh 》

    Link góp ý: [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Convert Của Cố Khanh
     
    Last edited by a moderator: 26 Tháng mười hai 2018
  2. Đăng ký Binance
  3. Cố Khanh

    Bài viết:
    163
    Chương 1

    Bấm để xem
    Đóng lại
    01

    Một ngày đêm, bên trong sơn trang bắt được một không có mặc quần thích khách.

    Cậu ấm: Sao vậy hồi sự?

    Hộ vệ: Người này ở sơn trang trung ẩn núp bán nguyệt lâu.

    Cậu ấm: Chẩm không ai phát hiện?

    Hộ vệ: Hắn cùng với tạp dịch cùng ăn cùng ở, ban đêm liền chi liễu bàn chơi mạt chược, tạp dịch thấy hắn dễ gạt liền bao che kỳ hành tung, vừa mới hắn phát hiện tạp dịch xuất thiên, vung tay, lúc này mới bại lộ.

    Cậu ấm: Hắn sao vậy không mặc quần?

    Tiểu Đường môn nộ: Thua sạch liễu bái! Ngươi cũng không tiện hảo quản giáo hạ nhân! Vật đánh cuộc như vậy lạn!

    02

    Trong địa lao.

    Cậu ấm: Ngươi điều không phải thích khách sao?

    Tiểu Đường môn: Đúng vậy.

    Cậu ấm: Vậy ngươi sao vậy không tới giết ta, đóa ở nơi nào chơi mạt chược?

    Tiểu Đường môn: Ta chưa từng giết người a, ta bình thường ngoại trừ đả cọc gỗ hay chơi mạt chược.

    Cậu ấm ngây ngẩn cả người: Ngươi đến tột cùng là để làm thập ma?

    Tiểu Đường môn: Ta là bị buộc, Đường môn đệ tử xuất sư hậu phải kiền nhất phiếu mới được.

    Cậu ấm cười cười: Kiền ta?

    Tiểu Đường môn ngây ngốc gật đầu: Đối.

    Cậu ấm mở rộng lòng dạ: Lai.

    Tiểu Đường môn không nhịn được: Tất cả nói ta chỉ bắn quá cọc gỗ.

    Cậu ấm nhẫn cười: Không có bắn hơn người lạc?

    Tiểu Đường môn: Ngươi người này nói sao vậy âm dương quái khí, muốn giết yếu quả ngươi đau nhức nhanh lên một chút.

    Cậu ấm vuốt cằm suy nghĩ một hồi: Ai nói ta muốn giết ngươi liễu?

    Tiểu Đường môn: Không giết ta ta đi đây.

    Cậu ấm: Quần cũng không mặc ngươi chạy đi đâu?

    Tiểu Đường môn: Vậy ngươi để cho bọn họ bả quần trả lại cho ta.

    Cậu ấm: Không trả.

    Tiểu Đường môn:

    03

    Cậu ấm: Nếu là ta một nắm ngươi, ngươi dự định sao vậy bạn? Cũng không thể một mực sơn trang lẫn vào ba?

    Tiểu Đường môn thiên chân vô tà: Tại sao bất năng?

    Cậu ấm:

    Tiểu Đường môn: Nhà ngươi đầu bếp tố thái ăn ngon thật, hay không tha cây ớt, ăn bất quá nghiện.

    Cậu ấm quay đầu phân phó gã sai vặt: Cơm tù đa phóng lạt.

    Tiểu Đường môn chân thành tha thiết nói: Cảm tạ.

    Cậu ấm tự tiếu phi tiếu: Không khách khí.

    Tiểu Đường môn: Thực sự không đem quần trả lại cho ta? Địa lao lạnh quá.

    Cậu ấm quay đầu phân phó gã sai vặt: Bả bếp lò cho hắn đưa đến, cháy sạch vượng vượng.

    Tiểu Đường môn:

    04

    Mọi người đều biết, giấu kiếm sơn trang cậu ấm ở trong địa lao nuôi một cái nhỏ sủng vật.

    Cậu ấm: Hôm nay biểu hiện làm sao?

    Gã sai vặt: Quay về cậu ấm, la hét muốn ăn thủy chử cá.

    Cậu ấm: Phân phó trù phòng cho hắn tố, đa phóng cây ớt. Còn có khác sao?

    Gã sai vặt: Quay về cậu ấm, la hét yếu chơi mạt chược.

    Cậu ấm: Ngươi đái hai người quá khứ bồi hắn đả, chỉ cho phép thâu, không được doanh. Còn có khác sao?

    Gã sai vặt: Quay về cậu ấm, la hét phải mặc quần.

    Cậu ấm: Không được.

    05

    Cậu ấm kết thúc một ngày đêm nặng nề công tác, khoái trá địa chạy đi địa lao ước hội.

    Tiểu Đường môn ăn ma lạt thịt bò kiền đánh mạt trượt, bếp lò cháy sạch nóng một chút.

    Cậu ấm vẫy lui hạ nhân.

    Tiểu Đường môn: Để làm chi nha, ta lập tức thắng.

    Cậu ấm: Ngươi na bả không thắng?

    Tiểu Đường môn suy nghĩ một chút: Hình như na bả đều thắng.

    Cậu ấm: Không sai a. (cũng bản thiếu gia phân phó)

    Tiểu Đường môn kích động: Ta có đúng hay không cuối cùng muốn trở thành đổ thần liễu?

    Cậu ấm nghiêm túc: Ta xem mới có thể.

    Tiểu Đường môn: Đổ thần liên cái quần đều mặc không hơn, ngươi nghĩ thích hợp sao?

    Cậu ấm như đinh đóng cột: Hợp.

    * * *

    Địa lao rơi vào một trận đáng sợ trầm mặc.
     
    Last edited by a moderator: 18 Tháng hai 2019
  4. Cố Khanh

    Bài viết:
    163
    Chương 2

    Bấm để xem
    Đóng lại
    06

    Cậu ấm: Ta hôm nay là lai thẩm vấn của ngươi.

    Tiểu Đường môn: Vấn thập ma?

    Cậu ấm: Thùy phái ngươi tới giết ta?

    Tiểu Đường môn: Nhiệm vụ là ta tùy tiện trừu, ta nào biết.

    Cậu ấm híp một cái mắt: Không chịu nói?

    Tiểu Đường môn: Ta thật không biết a.

    Cậu ấm: Hơn nữa không biết ta tựu thân ngươi.

    Tiểu Đường môn sợ đến run run một cái: Dạ dạ dạ thị.. Thôn đông đầu lý nhị cẩu? Không được ta biên không được, ngươi thân ba.

    Cậu ấm: Phốc, quên đi, tiên ghi tạc trương mục.

    Tiểu Đường môn bội phục: Đồ chơi này mà hoàn đái nhớ sổ sách?

    Cậu ấm liếc mắt nhìn hắn: Ừ, còn muốn toán lợi tức.

    Tiểu Đường môn: A? Lợi tức?

    Cậu ấm thở dài: Đến rồi cuối năm giá lợi cổn lợi, phỏng chừng sẽ thân một trăm cái liễu.

    Tiểu Đường môn hách khốc: Ta không nên nhớ sổ sách! Ngươi khoái hôn ta! Khoái thân!

    Cậu ấm tỏa thượng cửa lao: Không thân, thiếu.

    07

    Cậu ấm: Ngày hôm nay ngươi ra đi theo ta luyện kiếm.

    Tiểu Đường môn: Ta tại sao phải bồi ngươi luyện kiếm?

    Cậu ấm khí phách bốn phía: Ngươi là bản thiếu gia tù phạm, bản thiếu gia cho ngươi tố thập ma ngươi phải tố thập ma, cũng không cần tại sao.

    Tiểu Đường môn nghĩ lại vừa nghĩ: Đi ra ngoài dù sao cũng phải nhượng ta mặc quần ba?

    Cậu ấm: Tiên mặc vào, luyện xong kiếm trở về nhớ kỹ nộp lên.

    Tiểu Đường môn: Ta có câu chẳng có nên nói hay không?

    Cậu ấm: Ngươi giảng.

    Tiểu Đường môn phát ra từ phế phủ: Ta nghĩ ngươi có bệnh.

    Cậu ấm bình tĩnh: Đúng vậy.

    Tiểu Đường môn lời nói thấm thía: Ngươi nắm chắc trì.

    Cậu ấm: Không trừng trị, trị tựu không dễ chơi.

    Tiểu Đường môn:

    08

    Cậu ấm ở trong rừng múa kiếm, chiêu thức phi thường khốc suất, để truy cầu khắp bầu trời hoa vũ hiệu quả, hoàn tận lực chém ngã một gốc cây hoa đào cây.

    Ưỡn ngực hóp bụng, sừng sững ở gốc cây tử bàng.

    Nhưng mà tiểu Đường môn không yên lòng cúi đầu.

    Cậu ấm mất hứng: Ngươi sao vậy không nhìn ta?

    Tiểu Đường môn: Có thập ma đẹp mắt.

    Cậu ấm canh mất hứng: Vậy ngươi đang nhìn thập ma?

    Tiểu Đường môn: Ta ở khán quần của ta.

    Cậu ấm:

    Tiểu Đường môn biển biển chủy: Chúng ta đã lâu không gặp, lần sau tương phùng cũng không biết ra sao thì.

    09

    Cậu ấm: Ngươi sao vậy sẽ đi Đường môn tố thích khách?

    Tiểu Đường môn: Ta không có thầy u, từ khi bắt đầu biết chuyện đã bị Đường môn thu dưỡng liễu.

    Cậu ấm ngắm mặt của hắn, giọng nói tối: Mẹ ngươi nhất định là một đại mỹ nhân.

    Tiểu Đường môn kiểm hồng: Ngươi..

    Cậu ấm tràn ngập mị lực địa cười cười, thậm chí làm xong hôn một cái chuẩn bị.

    Tiểu Đường môn kích động đến kiểm dũ đỏ lên: Ngươi sao vậy biết? Ngươi có biết hay không mẹ ta?

    Cậu ấm:

    10

    Bất tri bất giác, tiểu Đường môn đã ở trong địa lao ở một đoạn thời gian.

    Nhưng mà địa lao đã hoàn toàn không giống địa lao.

    Cậu ấm chuyên môn trứ nhân bả thập đang lúc địa lao đả thông thành một gian, hoàn lục tục phối tề gia câu.

    Quản sự răn dạy gã sai vặt: Tay chân khinh trứ ta, giá gỗ lim khắc hoa giường lớn thế nhưng cậu ấm tận lực tìm người đính làm.. Hắc, đã nói còn ngươi, chớ đem long phượng trình tường đồ án cọ tìm! Uyên ương hí thủy túi chữ nhật ni? Nhanh lên một chút cấp mặc bộ a nhưng thật ra. Táo đỏ hoa sinh cây long nhãn hạt sen ni? Ma lưu mà địa sái thượng a!

    Tiểu Đường môn há miệng run rẩy ôm góc tường cọc gỗ: Ngươi muốn làm thập ma?

    Cậu ấm: Cho ngươi thiêm cái giường.

    Tiểu Đường môn chắt lưỡi: Như thế đắt tiền sàng phóng trong địa lao.

    Cậu ấm: Bản thiếu gia cam tâm tình nguyện.

    Tiểu Đường môn không có ý tứ: Kỳ thực ta thụy trên mặt đất là được.

    Cậu ấm: Bản thiếu gia khả thụy không được địa.

    Tiểu Đường môn: Ta thụy trên mặt đất và ngươi có thập ma quan hệ?

    Cậu ấm: Khái.
     
    Last edited by a moderator: 18 Tháng hai 2019
  5. Cố Khanh

    Bài viết:
    163
    Chương 3

    Bấm để xem
    Đóng lại
    11

    Tiểu Đường môn: Ngươi nói ngươi nếu không dự định giết ta, mỗi ngày giam giữ ta xong rồi ma?

    Cậu ấm: Bởi vì bản thiếu gia cam tâm tình nguyện quán trứ ngươi.

    Tiểu Đường môn: Khẩu âm ngươi thật là kỳ quái.

    Cậu ấm: Ha hả, là ngươi ngu xuẩn ba.

    Tiểu Đường môn: Vậy ngươi cũng không thể quan ta cả đời ba?

    Cậu ấm: Quán ngươi cả đời thì thế nào? Bản thiếu gia quán đắc khởi.

    Tiểu Đường môn khóc không ra nước mắt: Hảo hảo hảo, biết ngươi có tiền ngươi tùy hứng, thế nhưng ta mỗi ngày ở trong địa lao đợi hảo không có ý nghĩa, ngươi người này sao vậy như vậy, ta cũng không phải thật muốn giết ngươi.

    Cậu ấm: Chờ ta thành thân ngày đó ngươi có thể đi ra.

    Tiểu Đường môn: Tại sao cần phải thị thành thân ngày đó.. Ai, quên đi, địa bàn của ngươi tất cả nghe theo ngươi, thế nhưng ngươi khả nhanh lên một chút thành thân a.

    Cậu ấm cười thần bí: Ta tận lực.

    12

    Tiểu Đường môn vẻ mặt nghiêm túc: Ta hỏi ngươi một vấn đề, ngươi thành thật trả lời ta.

    Cậu ấm: Ừ?

    Tiểu Đường môn: Ngươi tại sao tổng không cho ta mặc quần, ngươi có đúng hay không cái kia.. Đoạn tay áo?

    Cậu ấm: Ta là sợ ngươi chạy. Các ngươi Đường môn thích khách tới vô ảnh đi vô tung, đa một tầng phòng bị luôn luôn yên tâm ta.

    Tiểu Đường môn thở phào một cái: Ác, vậy là tốt rồi, ta còn tưởng rằng ngươi..

    Cậu ấm: Bất quá ta cũng là đoạn tay áo.

    Tiểu Đường môn cả kinh, trong miệng ma lạt đùi gà rơi trên mặt đất: .

    Cậu ấm lập lại một lần: Ta là đoạn tay áo.

    Tiểu Đường môn ô cái lỗ tai: Ta không có nghe kiến a, ta thập ma cũng không có nghe kiến.

    Cậu ấm kế tục tha cho: Ta là đoạn tay áo.

    Tiểu Đường môn sửa ô cái mông.

    Cậu ấm: Ha ha ha ha, không hách ngươi, kỳ thực..

    Tiểu Đường môn mắt nước mắt lưng tròng: Kỳ thực ngươi điều không phải?

    Cậu ấm: Kỳ thực ta thực sự là đoạn tay áo.

    Tiểu Đường môn: A a a a! Sư huynh người cứu mạng!

    13

    Tiểu Đường môn: Ngươi thực sự là đoạn tay áo a.. Bất quá đoạn tay áo cũng không phải thấy nam nhân tựu thích, đúng không?

    Cậu ấm: Như thế.

    Tiểu Đường môn: Vậy ngươi thích thập ma dạng?

    Cậu ấm: Cao đuôi ngựa, mắt to, da bạch, mũi đĩnh, thích ăn lạt, ái chơi mạt chược, ái đả cọc gỗ, không thương mặc quần..

    Tiểu Đường môn: Dừng một chút đình, ngươi không biết là thuyết ta đi?

    Cậu ấm như đinh đóng cột: Là ngươi.

    Tiểu Đường môn: A a a a! Sư huynh người cứu mạng!

    14

    Tiểu Đường môn: Vậy ngươi có thể hay không đột nhiên nhào lên hôn ta?

    Cậu ấm như đinh đóng cột: Hội.

    Tiểu Đường môn: Vậy ngươi có thể hay không nửa đêm đột nhiên xông vào.. gì ta?

    Cậu ấm hăng hái bừng bừng: Hội.

    Tiểu Đường môn: A a a a! Sư huynh người cứu mạng!

    15

    Cậu ấm mất hứng: Ngươi tổng hảm sư huynh ngươi tố thập ma?

    Tiểu Đường môn hút hút mũi: Sư huynh đối với ta tốt nhất, ta sợ thời gian tựu hảm sư huynh.

    Cậu ấm: Còn có thể có bản thiếu gia đối tốt với ngươi?

    Tiểu Đường môn: Hay bỉ ngươi tốt với ta.

    Cậu ấm sinh khí: Hắn sao vậy đối tốt với ngươi ngươi nói một chút.

    Tiểu Đường môn: Ta khi còn bé buổi tối ngủ sợ hắn tựu hống ta thụy, ta tắm hắn giúp ta sát bối, ta bị thương hắn cho ta bao, y phục của ta phá hủy đều là hắn vá, tựa như ta thân ca như nhau.

    Cậu ấm càng tức giận hơn: Này nhằm nhò gì, ngày hôm nay bản thiếu gia tựu chà lưng cho ngươi, lau xong hống ngươi thụy. Người a, chuẩn bị nước tắm!

    Tiểu Đường môn: Ta sai rồi, cũng là ngươi hay nhất, ngươi đừng cho ta sát bối thành sao?

    Cậu ấm: Phải không, chậm.
     
    Last edited by a moderator: 18 Tháng hai 2019
  6. Cố Khanh

    Bài viết:
    163
    Chương 4

    Bấm để xem
    Đóng lại
    16

    Tuy rằng mọi cách chống lại, nhưng tiểu Đường môn vẫn bị cậu ấm lấy hết y phục ném vào thùng nước tắm liễu.

    Bởi vì đánh không lại.

    Tiểu Đường môn vẻ mặt cầu xin che ở tiểu Đinh đinh: Ô ô.. Ta muốn nói cho sư huynh ngươi khi dễ ta!

    Cậu ấm: Ngươi cáo a.

    Tiểu Đường môn: Sư huynh của ta hay danh chấn giang hồ đường đại pháo, ngươi có sợ không!

    Cậu ấm vui vẻ: Không sợ.

    Tiểu Đường môn cười nhạt: Ngươi chủy hoàn đĩnh cứng rắn.

    Cậu ấm:

    Tiểu Đường môn: Ta muốn nói cho sư huynh ngươi mạc cái mông ta.

    Cậu ấm: Ta một mạc.

    Tiểu Đường môn: Ngươi sờ soạng, mới vừa rồi bái y phục của ta thì, sờ soạng hai cái.

    Cậu ấm: Phốc.

    Tiểu Đường môn: Ngươi xem ngươi đều nở nụ cười! Ngươi hoàn không thừa nhận!

    17

    Cậu ấm: Hậu bối lau xong liễu, hoán một mặt.

    Tiểu Đường môn trái lại lộn lại: Ác.

    Cậu ấm tinh tế bả tiểu Đường môn quan sát một vòng, cánh trên sờ soạng một cái: Thắt lưng như thế tế, ăn cơm thật ngon liễu ma?

    Tiểu Đường môn: Sai a, chính diện tự ta năng sát!

    Cậu ấm: Ha ha ha ha.

    Tiểu Đường môn sưu địa quay trở lại, cái lỗ tai đều đỏ: Ngươi cái này người xấu.

    Cậu ấm: Ngươi mặt đỏ thập ma?

    Tiểu Đường môn cảnh giác quay đầu lại nhìn thoáng qua: Ngươi kiểm cũng hồng.

    Cậu ấm: Ta mặt đỏ thị bởi vì ta là đoạn tay áo, ngươi mặt đỏ thập ma?

    Tiểu Đường môn:

    Cậu ấm: Kỳ thực ngươi cũng là đoạn tay áo, chính ngươi không biết mà thôi.

    Tiểu Đường môn: Ta điều không phải!

    Cậu ấm: Ngươi xem, chính ngươi không biết.

    18

    Tắm rửa xong, tiểu Đường môn trùm lên áo choàng tắm nằm ở trên giường, cậu ấm ngồi ở bên giường.

    Đổ thừa không đi.

    Tiểu Đường môn: Ngươi còn muốn làm gì ma?

    Cậu ấm: Hống ngươi ngủ.

    Tiểu Đường môn: Ta khi còn bé ngủ sợ sư huynh tài hống ta, hiện tại ta hựu không sợ.

    Cậu ấm: Ác, chúng ta đây tố điểm khác.

    Tiểu Đường môn: Thập ma?

    Cậu ấm cánh trên mạc đại thối: Nhật ngươi.

    Tiểu Đường môn: Ngươi điên rồi! A a a a sư huynh người cứu mạng!

    Cậu ấm: Ngươi sợ?

    Tiểu Đường môn: Đương nhiên phạ!

    Cậu ấm: Ta đây hiện tại khả dĩ hống ngươi giấc ngủ?

    Tiểu Đường môn: Ngươi hống ba ngươi hống ba!

    19

    Cậu ấm: Sư huynh ngươi đều là sao vậy hống của ngươi?

    Tiểu Đường môn: Hắn cho ta hát.

    Cậu ấm: Điều không phải ôm ngươi ngủ?

    Tiểu Đường cảnh sát gác cửa dịch: Điều không phải, tựu quang hát.

    Cậu ấm: Được rồi, ta cũng hát.

    Tiểu Đường môn: Ngươi biết ca hát?

    Cậu ấm: Giấu kiếm sơn trang mỗi người đô hội hát 《 hảo kỷ ca 》.

    Tiểu Đường môn: Ác.

    Cậu ấm: Hoàng Hà hướng đông lưu a, hạc về giấu kiếm không quay đầu lại a.

    Tiểu Đường môn: Ha ha ha ha!

    Cậu ấm ôn nhu sờ sờ tiểu Đường môn tóc: Ngươi cười.

    Tiểu Đường môn: Không có ý tứ, ta điều không phải muốn cười ngươi.

    Cậu ấm cười lắc đầu: Ngươi cười rộ lên thật là đẹp mắt.

    Tiểu Đường môn kiểm hồng: Ác.. Ngươi cười cũng thật đẹp mắt.

    Cậu ấm: Thị ma.

    Tiểu Đường môn: Ngươi người này kỳ thực tốt, nếu như không khi dễ ta thì tốt hơn.

    Cậu ấm trong mắt lóe ra biến thái quang mang: Không có khả năng.

    Tiểu Đường môn:

    20

    Bất tri bất giác, mùa đông đến rồi, tiểu Đường môn nhiễm phong hàn.

    Nay Thiên thiếu gia cũng ăn mặc anh tuấn tiêu sái lai thăm tù.

    Tiểu Đường môn: Ho khan một cái, khái!

    Cậu ấm: Ngươi nhiễm phong hàn?

    Tiểu Đường môn: Không có gì đáng ngại, hàng năm bắt đầu mùa đông ta đều phải khái vài ngày.

    Cậu ấm: Ngươi sau này ở phòng ta, ở đây mùa đông ướt lạnh, đốt bếp lò cũng không đính dụng.

    Tiểu Đường môn lại càng hoảng sợ: Ta ở phòng ngươi?

    Cậu ấm tà nghễ hắn liếc mắt: Sao vậy, không muốn?

    Tiểu Đường môn: Ngươi nhượng một cái gai khách và ngươi ngụ cùng chỗ, như nói sao?

    Cậu ấm vui vẻ: Ngươi thật đúng là đương mình là một thích khách?

    Tiểu Đường môn: Hảo, dầu gì cũng là Đường môn đệ tử.

    Cậu ấm: Một câu nói, ở phòng ta còn là chỗ ở tù?

    Tiểu Đường môn cắn răng một cái giậm chân một cái: Địa lao!

    Cậu ấm:

    Tiểu Đường môn: Ngươi thế nhưng đoạn tay áo a, vạn nhất ngươi nửa đêm gì ta sao vậy bạn?

    Cậu ấm: Phân hai tờ sàng.

    Tiểu Đường môn: Vậy cũng không được, vạn nhất ngươi nửa đêm nhào tới giường của ta thượng gì ta sao vậy bạn?

    Cậu ấm: Quên đi, ta hi sinh một điểm, ở phòng ta ngươi có thể mặc quần.

    Tiểu Đường môn vẻ mặt ngọa cái rãnh: Ngươi quản cái này gọi là hi sinh?

    Cậu ấm: Tới hay không ngươi xem rồi bạn.

    Tiểu Đường môn: Ngươi, ngươi nhượng ta suy tính một chút..
     
    Khuynh Thành thích bài này.
    Last edited by a moderator: 18 Tháng hai 2019
  7. Cố Khanh

    Bài viết:
    163
    Chương 5

    Bấm để xem
    Đóng lại
    21

    Nhưng mà tiểu Đường môn cuối cùng vẫn không chống đở nổi khả dĩ tự do tự tại mặc quần mê hoặc, tiến vào cậu ấm phòng ngủ.

    Tiểu Đường môn sờ sờ quần của mình.

    Cảm khái hàng vạn hàng nghìn.

    Bừng tỉnh cách một thế hệ.

    Cậu ấm: Mặc một quần cho ngươi nhạc như vậy?

    Tiểu Đường môn: Ngươi không hiểu.

    Cậu ấm: Ta đích xác không hiểu.

    Tiểu Đường môn: Ta sau này hội hảo hảo quý trọng nó, không bao giờ.. nữa nã nó đương tiền đánh cuộc.

    Cậu ấm: Hấp thủ giáo huấn là tốt rồi.

    Tiểu Đường môn: Lần sau thua nữa hết ta hay dùng mặc áo áp chú.

    Cậu ấm: . Không được.

    Tiểu Đường môn: Ta đây áp phần che tay?

    Cậu ấm: Không được.

    Tiểu Đường môn: Giày?

    Cậu ấm: Không được.

    Tiểu Đường môn thở dài: Vậy chỉ có thể áp quần soóc liễu.

    Cậu ấm nổi giận: Ngươi dám!

    Tiểu Đường môn lui lui cái cổ: Ngươi hung thập ma..

    Cậu ấm: Thiếu bạc hỏi ta yếu, trên người các loại y phục nhất kiện cũng không cho cởi cho người khác, hiểu không?

    Tiểu Đường môn: Bất năng hỏi ngươi yếu, sau này không đánh cuộc thì thị.

    Cậu ấm: Quai.

    22

    Vào dạ, tiểu Đường môn và cậu ấm một người hé ra sàng.

    Cậu ấm đột nhiên chi đứng dậy tử, không chớp mắt nhìn chằm chằm tiểu Đường môn.

    Tiểu Đường môn: Ngươi xem ta xong rồi ma?

    Cậu ấm: Ta không thấy ngươi.

    Tiểu Đường môn: Vậy ngươi đang nhìn thập ma?

    Cậu ấm sắc mặt trắng bệch: Ta đang nhìn thân ngươi hậu.

    Tiểu Đường môn sưu địa quay đầu lại khán: Thập ma cũng không có a.

    Cậu ấm hạ giọng: Ngươi cái giường này là ta trước đây một tiểu cùng ngủ qua.

    Tiểu Đường môn: Ác, hắn xảy ra chuyện gì?

    Cậu ấm: Hắn đã chết.

    Tiểu Đường môn lấy làm kinh hãi, che kín chăn: Sao vậy chết?

    Cậu ấm: Hắn bị cừu gia giết.

    Tiểu Đường môn kiểm trắng bạch: Sao vậy hội như vậy?

    Cậu ấm: Hắn đã chết sau khi, cừu gia hoàn không buông tha hắn, đưa hắn thi thân ném nhập một ngụm bát tô trung phanh chử, đối đãi phát hiện thì.. Ai, thái thảm, ta không đành lòng thuyết.

    Tiểu Đường môn mang theo khóc nức nở: Ngươi đừng làm ta sợ, ta sợ nhất quỷ.

    Cậu ấm âm sâm sâm: Hắn chết đắc thảm, oán khí không tiêu tan, bên ta tài tựa hồ hựu thấy hắn ngồi ở thân ngươi hậu, cúi thấp đầu..

    Tiểu Đường môn há miệng run rẩy nhào tới cậu ấm trên giường.

    23

    Cậu ấm hài lòng bả nhân vãng hoài lý ôm một cái: Đừng sợ.

    Tiểu Đường môn: Ngươi ôm chặt một điểm.

    Cậu ấm: Hảo.

    Tiểu Đường môn: Hắn có thể hay không oán bên ta mới ngủ liễu giường của hắn?

    Cậu ấm: Hội.

    Tiểu Đường môn: Sao vậy bạn!

    Cậu ấm: Ta là hắn chủ nhân trước kia, có ta bảo vệ ngươi, hắn không dám sao vậy dạng.

    Tiểu Đường môn: Vậy ngươi tái ôm chặt một điểm.

    Cậu ấm: Hảo.

    Tiểu Đường môn: Ta đang ngủ ngươi cũng đừng buông tay.

    Cậu ấm: Không buông tay, ngủ đi, quai.

    Tiểu Đường môn: . Ngươi có đúng hay không đang gạt ta?

    Cậu ấm nghiêm túc: Những câu là thật, như có lừa dối, thiên lôi đánh xuống.

    Tiểu Đường môn nhanh lên lại đi cậu ấm trong lòng chui toản.

    24

    Sáng sớm ngày thứ hai.

    Cậu ấm thần thái sáng láng: Tảo, ngủ được sao vậy dạng?

    Tiểu Đường môn: Tạm được, hay tổng cảm giác có một vật cưng cứng trạc cái mông ta.

    Cậu ấm: Ác.

    Tiểu Đường môn ở trên giường tìm tới tìm lui: Ta vuốt khổ như cây □ mặt trượng.

    Cậu ấm: Ta xem là ngươi nằm mơ.

    Tiểu Đường môn: Có lẽ là.

    Cậu ấm: Thùy sẽ đem □ mặt trượng phóng trên giường?

    Tiểu Đường môn: Ngươi nói có đạo lý.

    Cậu ấm: Lần sau gặp mặt đáo, khả dĩ đa mạc vài cái.

    Tiểu Đường môn: . Sai! Ta cuối cùng cảm giác na không đúng lắm!

    Cậu ấm: Ngươi đừng suy nghĩ nhiều.

    25

    Tiểu Đường môn: Trời vừa sáng sẽ không sợ quỷ.

    Cậu ấm thất vọng: Ác.

    Tiểu Đường môn: Giết ngươi người hầu hung thủ, khả bắt được?

    Cậu ấm: Không ai dám trảo hắn.

    Tiểu Đường môn: Hung thủ lớn lối như thế, còn có vương pháp liễu sao?

    Cậu ấm vui vẻ: Một mình ngươi thích khách, và nhân đàm vương pháp.

    Tiểu Đường môn: Hung thủ đến tột cùng là thùy nha?

    Cậu ấm: Thị đại ca của ta.

    Tiểu Đường môn sợ hãi: Đại ca ngươi!

    Cậu ấm: Ừ, hắn thuyết ta mê muội mất cả ý chí, liền đem con kia mỗi ngày theo ta cùng thực cùng tẩm chọi gà làm thịt nấu canh.

    Tiểu Đường môn vẻ mặt ngọa cái rãnh: Ngươi ngày hôm qua nói tiểu cùng, thị con gà?

    Cậu ấm thở dài: Thái thảm, ta đến nay không dám cật kê.

    Tiểu Đường môn khoái tức khóc: Đêm qua ngươi là đang trêu ta!

    Cậu ấm: Ác? Ta câu nào là giả, ngươi nói một chút.

    Tiểu Đường môn: .

    Cậu ấm đột nhiên đổi chủ đề: Buổi sáng cật bát trân rót thang bao.

    Tiểu Đường môn tư duy trong nháy mắt bào thiên: Bát trân rót thang bao ăn ngon.

    Cậu ấm giọng nói ôn nhu: Ta cố ý phân phó trù phòng làm cho ngươi.

    Tiểu Đường môn giật mình: Ngươi đừng tưởng rằng dùng đốn bánh bao là có thể phái ta, chuyện này không để yên.

    Cậu ấm vẻ mặt cưng chìu: Ăn cơm trước, ăn no sẽ chậm chậm thu thập ta.

    Tiểu Đường môn mềm nhũn ra: Tốt lắm.

    Cậu ấm: Quai.
     
    Last edited by a moderator: 18 Tháng hai 2019
  8. Cố Khanh

    Bài viết:
    163
    Chương 6

    Bấm để xem
    Đóng lại
    26

    Cơm nước xong.

    Tiểu Đường môn: Chúng ta bây giờ nói một chút đêm qua ngươi trêu đùa chuyện của ta.

    Cậu ấm ôn nhu dùng mạt tử cho hắn xoa một chút khóe miệng: Ngươi khóe miệng có du.

    Tiểu Đường môn kiểm hồng: Ác.

    Cậu ấm: Như thế này muốn làm thập ma?

    Tiểu Đường môn: Chúng ta mới vừa nói đến na liễu?

    Cậu ấm: Thật vất vả rỗi rãnh, ngày hôm nay dẫn ngươi đi chợ vui đùa một chút.

    Tiểu Đường môn mắt tỏa ánh sáng: Tốt tốt.

    Cậu ấm: Ha ha ha ha.

    Tiểu Đường môn: Ngươi cười thập ma?

    Cậu ấm lãnh tĩnh: Không có việc gì.

    27

    Sắp hết năm, chợ thượng thập phần náo nhiệt.

    Tiểu Đường môn sung sướng địa tả khán hữu khán: Ngươi xem, đồ chơi làm bằng đường bóp chân tướng.

    Cậu ấm: Mãi.

    Tiểu Đường môn: Lại có nhân mại lỗi thời, thiệt hay giả?

    Cậu ấm: Mãi.

    Tiểu Đường môn: Ai nha thật lớn một con heo!

    Cậu ấm: Mãi.

    Tiểu Đường môn không có ý tứ: Ta tựu tùy tiện nói một chút.

    Cậu ấm mỉm cười: Ta cũng liền tùy tiện mãi mãi.

    Bên cạnh người bán hàng rong: Vị này gia xuất thủ chân xa hoa.

    Cậu ấm: Tự nhiên.

    Người bán hàng rong tương hai người quan sát một vòng, linh cơ khẽ động: Vị này gia đái phu nhân lai mãi hàng tết?

    Tiểu Đường môn: Ai là hắn phu nhân?

    Cậu ấm nhãn tình sáng lên ném qua khứ một thỏi nguyên bảo: Nhưng thật ra có thể nói, hàng của ngươi bản thiếu gia toàn bao.

    Người bán hàng rong vui vẻ ra mặt: Hảo liệt, cái này cho ngài toàn bộ bọc lại, nhị vị thực sự là lang tài lang mạo, xứng rất.

    Tiểu Đường môn kiểm hồng: Ngươi ngươi ngươi nói lung tung tám đạo!

    Cậu ấm vỗ tay: Nói tiếp.

    Tiểu Đường môn: .

    28

    Tiểu Đường môn phiên kiểm gã sai vặt trong tay linh bọc lớn tiểu khỏa: Ngươi chính là có tiền nữa cũng không đáng mãi những.. này không cần phải gì đó.

    Cậu ấm: Sao vậy không cần phải?

    Tiểu Đường môn: Ngươi xem cái này cái yếm, trong trang cũng không có nữ quyến, mua cho thùy mặc, lãng phí.

    Cậu ấm: Phốc.

    Tiểu Đường môn: Ngươi xem cái này điêu khắc, cư nhiên điêu thành.. gì hình dạng, như vậy thô bỉ hạ lưu, mua về cũng nghiêm chỉnh thể hiện lai, mãi nó làm chi?

    Cậu ấm đỡ cái trán cười.

    Tiểu Đường môn: Ngươi xem.. này bừa bộn cao, trợt không lưu thủ, lại không thể lau mặt, vừa không có hương vị, cũng không biết là tố thập ma, ngươi cư nhiên mua nhất khuông!

    Cậu ấm tiến tới kề tai nói nhỏ: Những thứ này đều là thứ tốt, ngươi không hiểu.

    Tiểu Đường môn hiếu kỳ: Là làm thập ma?

    Cậu ấm: Ngươi muốn biết?

    Tiểu Đường môn: Tưởng a, trước đây chưa thấy qua.

    Cậu ấm giọng nói tối: Muốn cho ta dạy cho ngươi ma?

    Tiểu Đường môn ngây ngốc mở to hai mắt: Ngươi dạy bái.

    Cậu ấm: Hảo, ngươi nói, đến lúc đó biệt đổi ý.

    Tiểu Đường môn cười nhạo: Giá có thập ma hảo đổi ý, đổi ý là nhỏ cẩu.

    Cậu ấm cười ha ha, căn bản không dừng được.

    Tiểu Đường môn kỳ quái: . Ngươi người này, có thật không có bệnh.

    Cậu ấm cuồng gật đầu: Đúng đúng đúng, ta có bệnh.

    29

    Đảo mắt hựu vào dạ.

    Tiểu Đường môn tức giận tiến vào mình ổ chăn: Ta cho ngươi biết, ta cũng không sợ ngươi con gà kia, mơ tưởng lấy thêm nó làm ta sợ.

    Cậu ấm: Ác.

    Tiểu Đường môn nhắm mắt lại chuẩn bị thụy.

    Cậu ấm âm sâm sâm: Kỳ thực, có cái này sơn trang trước, giá phiến hơn là một mảnh bãi tha ma.

    Tiểu Đường môn: Ngươi kế tục biên.

    Cậu ấm: Ác.. Nghe nói tiền đoạn ngày có một gã sai vặt tại đây đang lúc phòng ngủ ngoại thấy quỷ, là một mặt xanh nanh vàng nữ quỷ, truy tại nơi gã sai vặt cái mông phía sau càng không ngừng hảm.. Hoàn.. Ta.. Mệnh.. Lai..

    Tiểu Đường môn yên lặng bả chăn xả quá.. Đính toàn bộ rúc vào ổ chăn.

    Cậu ấm niếp thủ niếp cước đi tới tiểu Đường môn bên giường, lên tiếng thét chói tai: Hoàn! Ta! Mệnh! Lai!

    Tiểu Đường môn phi khoái vén chăn lên nhảy lên đáo cậu ấm trên giường: Oa a a a a a a a!

    30

    Sau nửa tháng.

    Ban đêm.

    Tiểu Đường môn: Tối nay thuyết thập ma ta cũng bất quá khứ.

    Cậu ấm: Ác. Tối nay ta kể cho ngươi một đáy giếng phát hiện không đầu nam thi cố sự.

    Tiểu Đường môn: Không được giảng! Nhĩ hảo phiền!

    Cậu ấm phách sàng: Ngươi qua đây ta sẽ không giảng.

    Tiểu Đường môn: .
     
    Last edited by a moderator: 13 Tháng ba 2020
  9. Cố Khanh

    Bài viết:
    163
    Chương 7

    Bấm để xem
    Đóng lại
    31

    Lại một thiên ban đêm.

    Cậu ấm: Tối nay ta kể cho ngươi một..

    Tiểu Đường môn vẻ mặt sinh không thể yêu: Đừng nói liễu ta quá khứ.

    Cậu ấm: Quai.

    32

    Cậu ấm: Ta xem nhĩ hảo cửu một bính mạt trượt liễu, không muốn ngoạn?

    Tiểu Đường môn: Đều đáp ứng ngươi không đánh cuộc.

    Cậu ấm: Không bài bạc, quang ngoạn, ta cùng ngươi.

    Tiểu Đường môn nhãn tình sáng lên: Tốt.

    Cậu ấm lập tức gọi tới ba giờ tư, xiêm áo một bàn.

    Gã sai vặt đánh ra một tam điều.

    Cậu ấm thập phần uy nghiêm: Ai cho phép ngươi đả tam điều?

    Gã sai vặt: .

    Cậu ấm cúi đầu khán bài: Chúng ta giá thiếu một nhị bính.

    Gã sai vặt: Thị, cậu ấm, nhị bính.

    Tiểu Đường môn kẽo kẹt kẽo kẹt địa giảo mứt quả: Ngươi đừng như vậy, như thế ngoạn đa không có ý nghĩa.

    Cậu ấm đứng ở tiểu Đường môn phía sau: Ta đây cho ngươi nhu xoa bả vai.

    33

    Cùng lúc đó, sơn trang một chỗ khác.

    Một gã sai vặt đang muốn đi cấp cậu ấm tống ăn khuya, lại ở trên đường bị người cướp hạ.

    Thần bí nhân: Không được nhúc nhích, không được kêu, bằng không giết ngươi.

    Gã sai vặt: .

    Thần bí nhân: Diệp thiếu gia phòng ngủ ở nơi nào, ngón tay cho ta.

    Gã sai vặt dương tay một ngón tay.

    Thần bí nhân một cái con dao bả gã sai vặt đánh ngất xỉu, triêu phòng ngủ phương hướng không tiếng động chạy gấp đi.

    Phòng ngủ trung một mảnh đen nhánh, chủ nhân tựa hồ từ lâu ngủ, thần bí nhân khinh thủ khinh cước lẻn vào, mò lấy trên giường một bả nhấc lên chăn, khéo tay gắt gao cô ở thân thể đối phương, khéo tay dùng chủy thủ để ở hắn hầu, vấn: Ngươi là Diệp thiếu gia?

    Cậu ấm lười biếng, hình như tuyệt không phạ: Ngươi hoa người nào Diệp thiếu gia?

    Thần bí nhân nghi hoặc: Có mấy người Diệp thiếu gia?

    Cậu ấm: Hai người, ta là lão đại.

    Thần bí nhân trầm mặc chỉ chốc lát, thủ ở đối phương sờ sờ: . Ngươi ngủ sao vậy không mặc quần áo?

    Cậu ấm cười khẽ: Ta cam tâm tình nguyện cởi truồng, ngươi quản được?

    Thần bí nhân căm giận: Không biết xấu hổ!

    Cậu ấm giọng nói ngả ngớn: Ngươi nửa đêm đột nhiên chạy đến giường của ta bắt đầu, ôm ta vừa thông suốt sờ loạn, vậy sau thuyết ta không biết xấu hổ?

    Thần bí nhân giật mình, dĩ nhiên vô pháp phản bác.

    Cậu ấm giật giật thân thể: Tay ngươi xuống chút nữa điểm, ta tài thoải mái.

    Thần bí nhân: Mơ tưởng.

    Cậu ấm: Phóng cái này cũng được, ngươi mạc na đều thoải mái.

    Thần bí nhân lập tức hỏa thiêu dường như buông tay ra nổi giận nói: Hạ lưu!

    Sấn hắn giá buông lỏng thủ, cậu ấm lập tức trở tay chế trụ hắn, một xoay người liền đem nhân gắt gao đè ở phía dưới.

    Thần bí nhân: Buông tay!

    Cậu ấm: Hanh, mơ tưởng.

    34

    Sáng sớm hôm sau, cậu ấm rời giường khứ cấp đại ca thỉnh an.

    Cậu ấm: Ca, ngươi không sao chứ?

    Đại thiếu gia lười biếng: Ta có thể có thập ma sự?

    Cậu ấm: Nghe nói sơn trang tối hôm qua ẩn vào liễu thích khách, có thể thủ vệ chung quanh sưu tầm tịnh không tìm được.

    Đại thiếu gia ngồi nghiêm chỉnh: Ác, ta không rõ ràng lắm.

    Lúc này cái màn giường hậu truyền đến người muộn tiếng kêu.

    Cậu ấm ngực mười vạn đầu cây cỏ nê mã gào thét mà qua: . Ca.

    Đại thiếu gia tĩnh táo túm túm mành: Nếu không còn chuyện gì, cũng nhanh chút cút đi.

    Cậu ấm ngực mười vạn đầu cây cỏ nê mã bắt đầu hạ thằng nhãi con: . Ca, ta nghe thấy được.

    Đại thiếu gia: Nghe hựu sao vậy, có vẻ ngươi rất cơ trí?

    Cậu ấm: Cũng không phải.

    Đại thiếu gia: Vậy hãy nhanh điểm cút đi.

    Cậu ấm: .

    35

    Cậu ấm tâm sự nặng nề địa trở về phòng: Sư huynh ngươi hình như tới tìm ngươi.

    Tiểu Đường môn: Thập ma trầm trồ khen ngợi như?

    Cậu ấm thần tình phức tạp: Sư huynh ngươi hình như phải đổi thành ngươi đại tẩu liễu.

    Tiểu Đường môn vẻ mặt ngọa cái rãnh: Ngươi có đúng hay không chưa tỉnh ngủ?

    Cậu ấm: Ngươi sau này sẽ biết.

    Tiểu Đường môn: Ngươi thật tốt ngủ ngon giác, không nên luôn luôn nửa đêm nã □ mặt trượng trạc ta.

    Cậu ấm: Ta một trạc.

    Tiểu Đường môn: Ngươi đâm.

    Cậu ấm đổi chủ đề: Đại ca của ta người này, rất bá đạo, nói một không hai.

    Tiểu Đường môn: Đúng vậy, hắn đem ngươi kê giết nấu canh, đích xác có điểm quá phận.

    Cậu ấm: Giết con gà toán thập ma, hắn hoàn bả sư huynh ngươi..

    Tiểu Đường môn: Sư huynh của ta? Hắn chân tới?

    Cậu ấm: Không có tới.
     
    Last edited by a moderator: 18 Tháng hai 2019
  10. Cố Khanh

    Bài viết:
    163
    Chương 8

    Bấm để xem
    Đóng lại
    36

    Vừa một buổi tối, hai người thảng ở trong chăn lý, tiểu Đường môn nhìn chằm chằm trần nhà đờ ra.

    Cậu ấm: Sắp hết năm.

    Tiểu Đường môn không yên lòng: Ừ.

    Cậu ấm: Ngươi thiếu trái có đúng hay không cai Thanh Thanh liễu?

    Tiểu Đường môn: Thập ma trái?

    Cậu ấm: Khiếm ta một hôn nhẹ, hiện tại đã lợi cổn lợi ra một trăm liễu.

    Tiểu Đường môn kiểm hồng: Ác.

    Cậu ấm: Nếu không hoàn thượng, đến rồi sang năm cuối năm sợ rằng sổ đều đếm không hết.

    Tiểu Đường môn suy nghĩ một chút nhỏ giọng thuyết: Ta tiên không trả.

    Cậu ấm kinh ngạc: Vì sao?

    Tiểu Đường môn cúi đầu chà xát góc chăn không nói lời nào.

    Thiếu gia nhiên cười: Ngươi đã nghĩ đếm không hết cho phải đây, có đúng hay không?

    Tiểu Đường môn rầm rì địa chà xát góc chăn.

    37

    Cậu ấm dùng ngón tay câu dẫn ra tiểu Đường môn hạ ba, tiến tới nhẹ nhàng hôn một cái, môi đụng nhau xúc cảm ấm áp hựu mềm mại: Tiên đưa ta một.

    Tiểu Đường môn kiểm đỏ khoái bạo tạc, mắt hoảng đắc chung quanh nhìn loạn.

    Cậu ấm đầu ngón tay vuốt ve bờ môi của hắn, thanh âm ôn nhu: Ngươi ở đây tưởng thập ma?

    Tiểu Đường môn mở to hai mắt: Sư huynh..

    Cậu ấm ngực trăm vạn cây cỏ nê mã quá lớn giang: Ngươi mới vừa rồi đang suy nghĩ sư huynh ngươi?

    Tiểu Đường môn lại càng hoảng sợ: Điều không phải! Ngươi xem mặt trên!

    Cậu ấm ngẩng đầu một cái, hé ra mặt không thay đổi kiểm chính lạnh lùng nhìn bọn hắn chằm chằm khán.

    Một Đường môn phục sức nam tử trẻ tuổi vung lên vạt áo, hừ lạnh một tiếng, phi thường tiêu sái từ phòng lương thượng nhảy xuống.

    Lúc rơi xuống đất cái mông quyệt đắc lão Cao, khéo tay che eo: Tê..

    Tiểu Đường môn lo lắng: Sư huynh! Ngươi xảy ra chuyện gì?

    Sư huynh vạn phần lãnh tĩnh: Một sao vậy, cao tuổi liễu, thắt lưng tổng toan.

    Tiểu Đường môn vui vẻ nhảy xuống sàng vãng sư huynh trong lòng nhất phác: Ngươi đã đến rồi! Ta rất nhớ ngươi!

    Sư huynh bị đập suýt nữa đặt mông ngồi dưới đất, nhịn đau nói: Ngươi điểm nhẹ mà.

    Nhưng mà cậu ấm từ lâu xem thấu tất cả: Phốc.

    38

    Sư huynh lạnh lùng trừng cậu ấm: Ngươi cười thập ma?

    Cậu ấm bắt đầu làm mối: Anh ta kỳ thực..

    Sư huynh cười nhạt: Kỳ thực cái rắm.

    Cậu ấm ân cần thiện dụ: Ngay từ đầu ngươi sẽ cảm thấy hắn bá đạo, xúc phạm, không nhà thông thái tính, nhưng lâu ngày liễu tựu sẽ phát hiện..

    Sư huynh cắt đứt: Ta tuyệt không tưởng bị lâu ngày.

    Cậu ấm: Ta muốn nói là, lâu ngày liễu ngươi tựu sẽ phát hiện, hắn chân đĩnh đồ phá hoại.

    Sư huynh: .

    Tiểu Đường môn trát trát nhãn tình: Các ngươi đang nói thập ma?

    Sư huynh: Chuyện không liên quan ngươi, ta tiên bang ngươi giết họ Diệp này, vậy sau ngươi theo ta quay về Đường môn báo cáo kết quả công tác.

    Tiểu Đường môn quá sợ hãi: Sư huynh ngươi đừng bính hắn!

    Cậu ấm tiếu ý dịu dàng địa nhìn tiểu Đường môn: Luyến tiếc ta chết?

    Tiểu Đường môn kiểm hồng cúi đầu: Ngô.

    Sư huynh: Đúng rồi, bên ta mới nhìn thấy hắn thân ngươi, chẳng lẽ ngươi cũng..

    Tiểu Đường môn: Cũng thập ma?

    Sư huynh: Đúng rồi, bên ta mới nhìn thấy hắn thân ngươi, chẳng lẽ ngươi..

    Tiểu Đường môn chỉ số thông minh login: Sư huynh ngươi cho là như không có chuyện gì xảy ra nặng thuyết một lần ta là có thể quên mất cái kia cũng tự sao?

    Sư huynh: .

    39

    Lúc này, phòng ngủ cửa bị nhân quang địa một cước đá văng, tuấn mỹ tiêu sái thế nhưng không nhà thông thái tính đại thiếu gia khoác nhất kiện hắc vũ áo khoác khí phách bốn phía địa đi tới, một bả bả sư huynh hoành ôm gói kỹ lưỡng, liên một thanh chưa từng chi liền đi.

    Nhưng lại không đóng cửa.

    Đích xác thập phần không nhà thông thái tính.

    Tiểu Đường môn: Bọn họ sao vậy hồi sự? Hai người đều là lạ.

    Cậu ấm đóng cửa lại: Sư huynh ngươi tưởng tới cứu ngươi, bất quá không cẩn thận xông vào anh ta phòng ngủ.

    Tiểu Đường môn: Vậy sau ni?

    Cậu ấm: Vậy sau bọn họ cầm đuốc soi dạ đàm, thành hảo bằng hữu.

    Tiểu Đường môn phiền muộn: . Ta luôn cảm thấy các ngươi đều đang gạt ta.

    Cậu ấm: Thực sự, cần phải được rồi, mỗi ngày quân tử chi giao, quản bảo chi giao, mạc nghịch chi giao.. Các loại giao, không dứt.

    Tiểu Đường môn thở phào một cái: Vậy là tốt rồi, mấy cái này thành ngữ ta đều hiểu.

    Cậu ấm: Ha ha ha ha!

    Tiểu Đường môn: Ngươi vừa cười thập ma? Điều không phải ta nói ngươi, ngươi cái bệnh này, thực sự đắc uống thuốc.

    Cậu ấm: Hảo hảo hảo, ta uống thuốc.

    40

    Sư huynh giãy dụa: Ngươi thả ta xuống tới!

    Đại thiếu gia: Ác?

    Sư huynh: Ác cái rắm, ta sớm muộn làm thịt ngươi.

    Đại thiếu gia che ngực: Ngươi đừng như vậy.

    Sư huynh cười nhạt: Hiện tại biết hậu hối liễu?

    Đại thiếu gia lạnh lùng: Chưa từng có nhân dám phản kháng ta, canh không người nào dám như thế đối ngã thuyết nói.

    Sư huynh liếc mắt: Ha hả.

    Đại thiếu gia lãnh nhược băng sương kiểm bay lên một tia mây đỏ: . Ta rất thích.

    Sư huynh tức giận đến giơ chân: Ta là nghiêm túc! Ta thực sự sẽ làm thịt ngươi!

    Đại thiếu gia thẳng xua tay: Đừng nói nữa, lòng ta nhảy sắp chết.

    Sư huynh: Vậy ngươi mau đi chết!

    Đại thiếu gia: Chúng ta thành thân ba.

    Sư huynh: .
     
    Last edited by a moderator: 18 Tháng hai 2019
  11. Cố Khanh

    Bài viết:
    163
    Chương 9

    Bấm để xem
    Đóng lại
    41

    Cậu ấm ngày hôm nay cũng đúng đại ca nhõng nhẽo cứng rắn phao: Ca, ta nghĩ thành thân.

    Đại thiếu gia uy vũ khí phách: Nói bao nhiêu lần, không được.

    Cậu ấm căm giận: Bằng thập ma!

    Đại thiếu gia: Đường đường giấu kiếm sơn trang Nhị thiếu gia, và Đường môn thích khách thành thân? Ta tấu không chết ngươi một tiểu thằng nhóc.

    Cậu ấm: Ca -

    Đại thiếu gia: Câm miệng chớ ép ép.

    Cậu ấm: Lẽ nào hắn điều không phải Đường môn thích khách?

    Đại thiếu gia lười biếng: Sao vậy, ta tựu thích ngươi đại tẩu tính tính này tử.

    Cậu ấm: Ca, như thế nhiều ta mới phát hiện, ngươi có đúng hay không có chút thụ ngược khuynh hướng?

    Đại thiếu gia rõ ràng không để ý tới hắn, kéo ra lưỡng thất hồng trù tử ở trong lòng ngực mình Đường môn thích khách trên người ước lượng trứ: Bảo bối~thích người nào nhan sắc~

    Sư huynh lãnh khốc địa vừa nghiêng đầu: Hanh.

    Đại thiếu gia: Còn có hơn - ba mươi loại hồng trù tử~chúng ta chậm rãi thử~

    Sư huynh lạnh lùng nói: Ta tuyệt đối yếu giết chết ngươi.

    Đại thiếu gia: Lộng lộng lộng~đều tùy ngươi~thu mễ~

    Cậu ấm: Ca, ngươi có đúng hay không uống lộn thuốc?

    Đại thiếu gia bén nhọn ngang đệ đệ liếc mắt: Ngươi là chính cút ra ngoài hãy để cho ta đoán ngươi đi ra ngoài?

    Cậu ấm: Giá ca bất năng muốn! Phế đi!

    42

    Sư huynh phiền táo mà đem xiêm áo nhất lưu hồng trù tử bàn đoán lật: Ta sẽ không và ngươi thành thân, biệt si tâm vọng tưởng.

    Đại thiếu gia mặt trầm xuống: Ngươi lập lại lần nữa?

    Sư huynh nhíu: Ta sẽ không và ngươi thành thân.

    Đại thiếu gia: Ngươi lập lại lần nữa?

    Sư huynh bạo khởi gân xanh: Thuyết đã nói, ta sợ ngươi? Ta sẽ không và ngươi thành thân!

    Đại thiếu gia mặt đỏ: Ngươi có vẻ tức giận thật là đẹp mắt~

    Sư huynh bá địa biến thành mặt tê liệt kiểm.

    Đại thiếu gia khen ngợi: Như vậy lạnh như băng cũng đẹp mắt~

    Sư huynh tan vỡ địa trừng hắn liếc mắt.

    Đại thiếu gia bị manh ra nội thương: Ta không được~nhượng ta chậm rãi~

    Sư huynh chích thật gian nan địa kéo ra một nụ cười so với khóc còn khó coi hơn.

    Đại thiếu gia cao hứng thẳng vỗ tay: Ha ha ha ha ngươi cuối cùng nở nụ cười~

    Sư huynh: . Thao.

    Giá mẹ nó còn có thập ma biện pháp!

    43

    Sư huynh: Ngươi không phải là thích ta không theo ngươi sao?

    Đại thiếu gia: Ta là thích.

    Sư huynh: Ta đây sau này đều theo ngươi, ngươi tựu không thích ba?

    Đại thiếu gia nhíu: Khẳng đối với ta muốn gì được đó nhân có khi là, ta không muốn ngươi cũng thay đổi thành như vậy.

    Sư huynh: Hảo, ta đây ngoan ngoãn phục tùng là được.

    Đại thiếu gia ôn nhu nói: Vậy ngươi đáp ứng và ta thành thân~

    Sư huynh không chút nghĩ ngợi: Cổn! Không có khả năng!

    44

    Đại thiếu gia ủy khuất: Nói xong ngoan ngoãn phục tùng ni?

    Sư huynh tốn hơi thừa lời: Ngoại trừ thành thân, khác đều theo ngươi.

    Đại thiếu gia ánh mắt lấp lánh: Khiêu một thoát y vũ ba.

    Sư huynh kịch liệt địa làm một phen tâm lý đấu tranh, cắn răng một cái giậm chân một cái: Ngươi mơ tưởng!

    Đại thiếu gia: Ta đây cho ngươi khiêu một.

    Sư huynh sợ đến ô mắt: Ngươi dám khiêu!

    Đại thiếu gia buông tay: Ngươi xem, còn là thập ma cũng không theo ta.

    Sư huynh: .

    Đại thiếu gia hôn nhẹ mặt của hắn: Ngươi chạy không được liễu~thu~

    Quản sự chạy vào: Đại thiếu gia, minh chủ võ lâm muốn hòa nâm thương lượng danh kiếm đại hội sự nâm đã quên?

    Không nhà thông thái tính đại thiếu gia lạnh lùng ngang quản sự liếc mắt: Thí đại chuyện này, không thấy bản thiếu gia chính cấp phu nhân chọn hỉ phục sao?

    Quản sự: Thế nhưng.. Minh chủ đại nhân đang tiền thính hậu liễu hơn nữa ngày, cư Nhị thiếu gia thuyết, đã khoái tức khóc.

    Đại thiếu gia lười biếng cười: Chân mới mẻ, chờ hắn khóc ta nữa.

    Quản sự: Thị, đại thiếu gia.

    Sư huynh rất đau đầu: Ngươi còn là mau hơn đi thôi.

    Đại thiếu gia: Hảo đát~

    45

    Đại thiếu gia: Ta mang ngươi lên núi phao ôn tuyền làm sao?

    Cậu ấm: Hảo.

    Đại thiếu gia mặt tối sầm: Ta đã nói với ngươi bảo sao?

    Cậu ấm: Sách.

    Đại thiếu gia cấp sư huynh gắp một đùi gà: Bảo bối~có đi không~?

    Sư huynh bả đùi gà bát qua một bên, thập phần ghét bỏ: Khứ cái rắm.

    Đại thiếu gia: Anh~

    Lại bị lãnh khốc địa cự tuyệt!

    Thực sự là thần thanh khí sảng, vui vẻ thoải mái.

    Thụ ngược cuồng thế giới, cũng không có người năng đổng.
     
    Last edited by a moderator: 18 Tháng hai 2019
Trạng thái chủ đề:
Đã bị khóa
Trả lời qua Facebook
Đang tải...