Tập Thơ Tiết Trực - Can Qua

Thảo luận trong 'Văn Thơ' bắt đầu bởi Can Qua, 16 Tháng mười 2024.

  1. Can Qua Tiết Trực

    Bài viết:
    83
    Quay Cuồng Trong Đêm

    Viết bởi:
    Can Qua

    Thể thơ: Lục bát

    [​IMG]

    Đôi lời tâm tình:

    Khuya nay mất ngủ, đầu óc cuồng quay, tôi muốn viết mấy dòng cho khuây. Nếu đã chẳng thể nào quên mà còn không thể hét lên thật lớn để giải tỏa thì đành gửi gắm vào con chữ vậy. Đặc biệt, tuy nói chuyện tình cảm nhưng mỗi câu trong bài thơ này đều có nêu ra tên của một vị thuốc Nam hoặc thuốc Bắc. Chí ít, tôi hy vọng có thể tự nhắc bản thân tránh một liều thuốc độc.

    Nội dung:

    Dành dành dìu giấc ngủ êm

    Bỏ cây lẻ bạn, đỏ thêm mắt buồn

    Trầu không xơ xác lá tuông

    Bìm bìm quấn quýt cho suông vở tuồng

    Cối xay mặc sức quay cuồng

    Xuồng tôi sẵn chở muồng trâu cho người

    Bo bo giữ một nụ cười

    Lòng buồn rười rượi, tơ hồng đứt dây

    Sầu đâu vị đắng ở đây

    Ngoài tầm tay với, mượn vay cải trời​
     
  2. Can Qua Tiết Trực

    Bài viết:
    83
    Hoang Tưởng

    Viết bởi:
    Can Qua

    Thể loại: Thơ tự do (Bài thứ hai và thứ ba) ; Thơ lục bát (Phần còn lại)

    [​IMG]

    Đôi lời:

    Trong chùm thơ này, chỉ có bài thứ nhất là có tên. Cái tên ấy cũng thể hiện rõ tính chất của những bài thơ còn lại. Chung quy đây chỉ là chút cảm xúc nhất thời tôi muốn gửi gắm vào trang viết khuya nay

    Nội dung:

    (1)


    Anh về tính chuyện trên mây.

    Gió đưa, gió đẩy, em bay lên trời.

    Ngả nghiêng hăm mốt tuổi đời,

    Trải qua bao cuộc đổi dời chán chê.

    Người ta mặc sức làm hề.

    Dạ dời chật chội gớm ghê, mình cười.

    Nhưng rồi hoang tưởng mười mươi,

    Mỗi tôi trôi nổi, gặp người trong mơ.​

    (2)

    Cỏ tương tư vàng vọt

    Vị ngọt quá xa vời

    Phiên chợ đời điên đảo

    Tôi đợi chờ ai đây?​

    (3)

    Anh dạt về Chợ Quán

    Em buôn bán qua ngày

    Từ đây mình cách biệt

    Đời trĩu nặng áo cơm​

    (4)

    Em chăm chiếc áo xanh xao

    Mấy đêm thao thức, anh nào có tin

    Bông hông đỏ thắm làm thinh

    Quanh đi quảnh lại, một mình mình tin​

    (5)

    Chắc anh vẫn nhớ như in

    Một ngày sinh nhật của người mình thương

    Ai dè dở dở ương ương

    Văn chương xếp xó, anh dường như quên​

    (6)

    Chiêm bao thấy rõ mặt người

    Cả mừng mình lại nói cười như xưa

    Đất trời chợt nắng chợt mưa

    Thớt thưa phố xá, mình thừa sức bay

    Bắc nam nối tiếp đông tây

    Không vay, không trả, rủi may mặc tình

    Nhưng rồi tình quá tầm tay

    Giật mình tỉnh mộng, mới hay mất người.​
     
    chiqudollHoa Nguyệt Phụng thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 14 Tháng năm 2025
  3. Can Qua Tiết Trực

    Bài viết:
    83
    Bàn Cùng Bạn Tôi

    Viết bởi: Can Qua (tức Tiết Trực)

    Thể thơ: Tự do

    [​IMG]

    Đôi lời tâm tình:

    Chúng tôi vốn là những người bạn vong niên, quý mến nhau qua câu thơ. Để rồi ta không từ mà biệt và chắc chỉ còn có thể gặp lại trong trí tưởng tượng. Tôi vẫn nhớ và nuối tiếc những cuộc đối thơ sảng khoái, vui tươi hồi đó. Bây giờ, tôi đã có thể viết những vần thơ phóng khoáng, truyền tải được tâm tình thay vì những con chữ gượng gạo, dọ hỏi gần xa nhưng muộn mất rồi.. Thôi thì đành tưởng tượng ra một cuộc gặp để tôi với bác có thể thoải mái, thẳng thắn luận bàn văn chương đây đó vậy.

    Hỡi ơi "Những Người Khốn Khổ" buổi địa lão thiên hoang.

    Nội dung:

    Trời thắp sáng niềm tin,

    Đất chuyển mình rạng rỡ.

    Thế nhưng đừng tưởng bỡ,

    Đời còn nhiều đắng cay.

    Ở đây không có người bay;

    Rủi may mấy lượt, trắng tay đi về.

    Chú hề ngồi khóc trong hẻm hóc.

    Chủ đề thảm khốc đến cũ xì.

    Văn vở lỡ thì;

    Chương hồi bỏ dở.

    Thơ đành nín thở;

    Vỡ lở vần câu.

    Đã đành một cuộc bể dâu;

    Cược đâu thua đó, nhiệm màu vời xa.

    Người ta cứ việc ba hoa;

    Bốn bề khinh bạc, đậm đà bạn tôi.

    Móc moi chi kẻ học đòi,

    Dựng chòi ngồi mát, bạn tôi chuyện trò.

    Văn chương, mình chẳng tăng lương;

    Tang thương, điệp khúc đoạn trường ngang xương.

    Mình xem như chuyện bình thường;

    Đối thơ, trà rượu nhịn nhường vẫn vui.

    Bây giờ mỗi một mình tôi,

    Nhớ về hồi đó để rồi nghĩ suy.

    Nếu còn chút đỉnh diệu kỳ,

    Mong người thi sĩ tùy nghi mà dùng.

    Bọn mình chẳng phải cúc cung,

    Bạn, tôi tự tại, rồi cùng hàn huyên.
     
  4. Can Qua Tiết Trực

    Bài viết:
    83
    Một Cuộc Cờ

    Viết bởi: Can Qua

    Thể thơ: Lục bát

    [​IMG]

    Đôi lời tâm tình:

    Hai bộ cờ vẫn nằm ngay ngắn ở nhà tôi. Tướng, vua đều đủ mặt. Thế nhưng không thể cùng ai vô tư lự, đánh một ván thật vui nữa rồi.

    Nội dung:

    Hai ta sắp một cuộc cờ

    Lạ xa, thân thuộc, bây giờ mình chơi

    Sông sâu, con tốt vẫn bơi

    Yên nơi yên chỗ, pháo rơi trận tiền

    Xe kia xông xáo ăn liền

    Tức thì ngựa chạy, một miền trống không

    Tượng nào có bước qua sông

    Long đong, tướng cũng chẳng trông mong gì

    Con đường xiên xéo sĩ đi

    Nghĩ suy hoài hủy, chỉ huy cuộc cờ

    Niềm vui xưa cũ vật vờ

    Giờ này tôi biết đọ cờ với ai

    Quẩn quanh ngày tháng trượt dài

    Bi hài vở kịch, đắng cay cuộc đời

    Long An - 24/05/2025
     
    ThanhHằng170204 thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...