

Em chờ gì
Đan Mộc
*****
Đan Mộc
*****
Em chờ gì nơi màn hình?
Sau dòng tin em gửi, vẫn lặng thinh
Có phải hay không, điều em mong đợi
Là chút hèn mọn quan tâm, thương yêu giả dối
Của một người, vốn dĩ không bao giờ yêu em?
Em chờ gì sau bóng tối cửa rèm?
Đèn đã tắt sao lòng em hoài mong nhớ
Em chờ gì khi yêu thương chưa nhen đã lỡ dở
Phía cuối con đường, người họ đợi nào phải em đâu
Em chờ gì nơi quán vắng, giữa đêm sâu?
Câu hát đã dừng đâu sao mắt em đong lệ
Môi cố cười hay tiếng khóc như ngày xưa em vẫn thế
Em tiễn biệt tim mình, mong nhớ ấy tựa sương mai
Em chờ ai, sẽ chờ đến tàn phai?
Em không thấy sao, ta vẫn hoài bên cạnh
Ta cũng như em, ước mong lòng người không lạnh
Cuối ngày về, có em đó, chờ ta
Sẽ nói câu yêu thương mong ngóng đến xót xa
Không nỡ thấy ta sau ngày ngày vất vả
Sẽ dịu dàng dang tay giữa bao nhiêu hối hả
Ôm chặt ta vào lòng, để thương nhớ kịp đầy dâng
Thôi em đừng chờ ai kia nữa, hãy nói "vâng"
Khi nghe tiếng yêu ta tỏ bày bên cạnh
Sẽ có ta thương em, yêu em mặc kệ người nguội lạnh
Sẽ có ta che chở, bảo bọc em đến suốt đời này.
Hay em mãi trông "ở đầu cầu thuyền tất thẳng", những kẻ nói lời hay
Trong câu chuyện ngôn tình em đã từng đọc lại
Em mơ mãi xa xôi bỏ tình ta ngây dại
Chút lòng thành không đủ để nên thơ
Ước mơ có cánh chỉ dành cho những kẻ khờ
Ta thực tế đành bước sau em mãi mãi
Ta cứ sống với hồi ức hương xưa mặc lòng đau tê tái
Của kẻ bị lãng quên bởi lỡ yêu sai người
Em chờ gì, nước mắt rơi thay cho nụ cười
Em cô độc, em sầu thương, em lẻ bóng
Em than tủi cuộc đời em trống rỗng
Nhớ thương như sương khói, tin yêu đã mịt mờ.
Thôi ta về, yêu dấu cất trong mơ
Ta với em, hãy xem người xa lạ
Ta với em, giọt sương yêu chiếc lá
Giây phút thoáng nhìn mà tưởng vọng nghìn năm