Thức Tỉnh Đi Ca sĩ: JACK-J97 * * * Một trái tim tràn đầy nhiệt huyết của tuổi trẻ, luôn mang đầy nội lực nhưng nội tâm bên trong lại mông lung và sâu thẩm. Những câu rap của JACK đem đến một ngọn lửa nhiệt huyết để có thể tiếp lửa năng lượng tích cực. Lời bài hát: Ver1: Tao biết Có đôi khi mày sợ hãi Vì tuổi trẻ mà ai cũng vậy, khó trách những lần mày sợ hãi Mày đã quên mất mày là ai trong khi xã hội dần thoái hóa Những con đường mà mày đang chọn mày sợ sau này mày đói quá Mày xăm hình ở trên tay nhiều người nói mày thằng mất dạy Những điều đó không hề quan trọng nếu như tâm mày biết cất lại Mày có thể đéo có việc làm nhưng bản thân phải tự do Chôn mình vào bức tường tâm tối chờ ngày gục ngã hay tự do? Mày ngu! Tao nói thẳng là mày ngu Đứng dậy đi và nghe tao nói những điều quan trọng nè thằng cu Phía bên kia bầu trời là nắng, màu trắng của khói và núi rừng Thả mình vào không khí trong lành mày hít thật sau đừng cúi đầu Yup! Mày nói, nếu thất bại sẽ không sao? Vậy mà giờ mày khóc, ngồi một chỗ dưới mông tao Cuộc sống là vậy nếu mạnh mẽ thì theo tao Nhìn lại gia đình mày, cuộc đời mày nếu muốn treo cao! Ready? Ver2: Khi lớp áo phủ bỏ bụi trần mày nên ngẩng đầu và bước tiếp Ba mẹ mày vẫn còn đợi mày nếu muốn trả ơn từ kiếp trước Nếu mà mày ước khác trước, nước mắt chảy đéo rớt xuống Vậy nên bây giờ mày phải cố gắng bản thân hoàn thiện những ước muốn Gục ngã hay là thất bại là do bản thân mày gây ra Mày không nên đổ lỗi số phận chấp nhận sự thật còn may ra Còn bước đường dài, đầy rẫy những chông gai Nước kia còn chãy đá kia chưa mòn tự cứu lấy mày chứ không ai Tao có thể nói dối, chối nhưng bản thân đéo khoát lát Mày có thể nghe hoặc là không nghe chẳng ai muốn mày phải nhút nhát Mày lớn già đầu đéo phải con nít ai đâu thương cảm mày đổ vỡ Tình cảm trong tay nắm còn không chặt bỡi lẽ tất nhiên là khổ sở Mày đừng gục đầu đó làm gì, thử hỏi bản thân mày được chi? Khi nước mắt lăng dài làm mày chi phối đánh đổi bây giờ mày cược đi Hãy cho bản thân mình lựa chọn, số phận cuộc đời và tương lai Đi trên thảm đỏ hay nhựa mòn, là do chính mày chứ không ai? Ai cho tôi bờ vai để mai tôi vững tin Đêm cô đơn mình tôi lạc lối giữa bóng đêm Có lắm lúc mệt mỏi tự hỏi lòng rằng dẫu khi, trong hoang vu trong giấc mơ tôi là ai? Nhưng tim tôi tự bảo rằng phải cố lên Đi muôn nơi đạp kí ức ở phía trên, dẫu có gió với nước mắt chẳng ngừng rơi Tôi chính Tôi! Chưa ngủ quên đâu. ** Hết**