Huyền Ảo Thông Linh Sư - Hắc Y Phàm

Thảo luận trong 'Truyện Của Tôi' bắt đầu bởi Hắc Y Phàm, 5 Tháng mười một 2021.

  1. Hắc Y Phàm Nhiếp Vương Linh Cảnh

    Bài viết:
    381
    Chương 10: Quyết Không Thỏa Hiệp

    [​IMG]

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Vị trí của họ đã bị phát hiện.

    Miên Trạch vội đưa cô rời đi, nhưng bọn âm binh đã chặng đường phía trước, bao vây tứ phía.

    Mộc Khuê bị hắn đẩy lùi lại vào trong vòng tròn bảo hộ mà hắn mở ra. Cô nhìn vào lòng bàn tay vừa chạm vào hắc bào của hắn.

    - Đây là gì vậy? Mùi rất tanh nồng như máu lại có màu đen tuyền, không lẽ đây là máu của hắn.

    Trong lòng Mộc Khuê nóng như lửa đốt, cảm giác căng thẳng rối loạn chẳng suy nghĩ được gì, tầm mắt hướng về phía hắn không dám rời một phút một giây. Hai tay cô nắm chặt.

    - Thông Linh Sư ngươi hãy buông tay đi, ngươi không ngăn cản nổi bọn ta đâu.

    - Cái sứ mệnh đáng nguyền rủa của ngươi, ngươi không buồn chán à!

    Hắn chẳng bận lòng hồi đáp lời lẽ khiêu khích của bọn chúng, dáng vẻ chỉ sẵn sàng liều mình chống trả quyết không quy phục.

    Mộc Khuê trông thấy dáng vẻ cố gắng này của hắn thật khiến người ta đau lòng.

    Gã thủ lĩnh âm binh sử dụng ma pháp tấn công hắn dồn dập, vết thương của hắn đã rách ra sâu hơn máu nhỏ từng giọt rơi xuống mặt đất. Sự hả hê chiến thắng của bọn chúng càng khiến chúng trở nên hung bạo hơn.

    Mộc Khuê biết mọi sự cũng chỉ do cô mà ra, không thể để một người vô tội bị liên lụy chỉ vì bảo vệ cô toàn mạng. Cô biết bản thân chỉ là một người phàm không có một chút sức lực nào chống chọi lại bọn chúng, cách duy nhất lúc này chỉ có thể là.

    - Khoan đã dừng lại đi!

    Giọng nói yếu ớt của cô thu hút gã thủ lĩnh.

    - Sao nào cô gái? Cô muốn giúp tên Thông Linh Sư này à?

    Bóng đen thủ lĩnh đã nới lỏng cảnh giác, dần tiến về phía cô. Miên Trạch đang ngã khuỵu trên nền đất trong mơ màng hắn trông thấy dáng vẻ cô gái bé nhỏ hiên ngang đứng đối diện với thủ lĩnh âm binh.

    - Ngươi cần linh hồn của ta thôi mà, không cần phải làm hại một ai cả.

    - Tốt lắm, sớm biết như vậy cô nên thỏa hiệp ngay từ đầu, ta cũng vốn không định làm hắn bị thương.

    - Nào cô gái bước ra khỏi vòng sư thuật đó đi.

    Mộc Khuê hít một hơi thật sâu, tay gạt đi nước mắt còn giàn giụa trên gò má và khóe mi. Cô dùng mắt ra hiệu cho Miên Trạch tấn công gã thủ lĩnh từ phía sau, hắn dường như cũng ngắm ngầm hiểu ý, liền vận dụng sư thuật trong bàn tay chuẩn bị chờ hiệu lệnh của cô.

    Mộc Khuê đưa chân bước về phía trước một bước cô sắp bước ra khỏi vạch tròn bảo hộ mà hắn đã tạo ra trong sự chờ đợi vui mừng của đại thủ lĩnh âm binh.

    Hắn dịch chuyển vị trí đến gần bóng đen thủ lĩnh chuẩn bị sư thuật tấn công, nào ngờ nhất cử nhất động của hắn sớm đã bị gã thủ lĩnh âm binh gian xảo biết được.

    Miên Trạch bị phản đòn ma pháp của bóng đen thủ lĩnh hất tung người lên, Mộc Khuê vội lao tới đỡ lấy ám khí ma giới mà bóng đen vừa phóng ra về phía hắn. Thứ ma pháp đen tối xuyên qua cơ thể cô một cách đau đớn, cảm giác tê buốt xuyên qua từng lớp da thịt, mỗi tế bào thần kinh như bị luồng điện mạnh chạy qua và máu đã bắt đầu loang ra ướt đẫm bạch y.

    Gã thủ lĩnh và bọn âm binh bóng đen hoảng loạn, bọn chúng nháo nhào bảo nhau.

    - Chúng ta đã phạm giao ước, Đại Quỷ Vương chắc chắn sẽ gián tội.

    Miên Trạch vội chạy đến đỡ lấy Mộc Khuê.

    Thủ lĩnh bọn âm binh dường như nghe thấy tín hiệu triệu hồi của Đại Quỷ Vương, bọn chúng cũng kéo nhau rút lui theo mệnh lệnh. Giây phút này chỉ còn lại hắn và cơ thể đang thoi thóp ướt đẫm máu của cô, trong mơ màng hình như Mộc Khuê đang nghe thấy có người đang cố gắng gọi tên cô trong tuyệt vọng.

    - Tại sao lần này cũng lại là sinh mệnh ấy vì hắn mà tổn thương? Hắn nghĩ rằng bản thân là một Thông Linh Sư có sứ mệnh cao cả xoay chuyển vũ trụ vậy mà giờ đây lại để cho một sinh mệnh yếu ớt hết lần này đến lần khác bảo hộ hắn.

    - Mộc Khuê, lần này ta sẽ không để cô chết như vậy, ta nhất định sẽ mang cô trở về..

    Miên Trach khai mở thuật pháp, hố đen xuất hiện.

    Hắn ôm lấy cơ thể của cô bước vào hố đen đang xoay chuyển trên tầng không.

    Bầu trời đen tĩnh lặng và những cơn gió cuồn cuộn nổi lên.

    Vết thương trên cơ thể hắn cũng chẳng thể cầm cự được nữa nay lại dụng thuật sư pháp có khác nào thách thức với án tử, nhưng Miên Trạch biết rõ hình thể này đấng tạo hóa ban cho vốn vô căn vô mệnh, chút đau đớn này có thể cố gắng chịu được rồi sẽ nhanh chóng phục hồi thôi, hắn đưa mắt nhìn gương mặt không còn chút sinh khí nào của Mộc Khuê, trong lòng Miên Trạch như đang có một ngọn lửa thiêu đốt giục hắn khẩn cấp hành động không được chậm trễ.

    Đột nhiên gã thủ lĩnh âm binh xuất hiện từ phía sau.

    - Ngươi không thể đưa cô ta đi được!

    Sư ám toán bất ngờ này làm hắn lỡ mất thời cơ, cửa không gian đã mở ra nếu còn nán lại lâu hơn e là khó có thể cứu được cô.

    Hắn dùng ngọc ấn thông linh sư đeo lên người Mộc Khuê.

    - Thông Linh Sư kia ngươi muốn làm gì? Dừng lại mau.. Không được đưa linh hồn đó rời đi.

    Lời của gã thủ lĩnh âm binh vang vọng trong hố đen, mang âm hưởng của sự phẫn nộ. Nhưng không gì có thể cản được sự quyết tâm của hắn lúc này, Miên Trạch đã thành công đưa được linh hồn cô vào cổng không gian của hố đen, còn hắn quay lại một mình đối phó với lũ âm binh ngang tàn.

    Cuộc chiến dù kéo dài bao lâu đi nữa, Thông Linh Sư như hắn đã nhất dạ với sứ mệnh vô tận này, hắn chấp nhận đơn độc chiến đấu quyết không thỏa hiệp.
    .

     
    Chỉnh sửa cuối: 26 Tháng mười một 2021
  2. Hắc Y Phàm Nhiếp Vương Linh Cảnh

    Bài viết:
    381
  3. Hắc Y Phàm Nhiếp Vương Linh Cảnh

    Bài viết:
    381
  4. Hắc Y Phàm Nhiếp Vương Linh Cảnh

    Bài viết:
    381
  5. Hắc Y Phàm Nhiếp Vương Linh Cảnh

    Bài viết:
    381
  6. Hắc Y Phàm Nhiếp Vương Linh Cảnh

    Bài viết:
    381
  7. Hắc Y Phàm Nhiếp Vương Linh Cảnh

    Bài viết:
    381
  8. Hắc Y Phàm Nhiếp Vương Linh Cảnh

    Bài viết:
    381
Trả lời qua Facebook
Đang tải...