Ngày Về Rồi một ngày về tìm nhặt trái thông rơi Anh chợt hỏi mùa thu giờ đâu mất? Dã quỳ lăn tăn vàng tươi hút mắt Công chúa giận hờn, công chúa đã đi xa... Lời thì thầm em gởi lại cỏ hoa Tà áo xưa em gởi màu mây bảng lảng Trang lưu bút em gởi vào năm tháng Chút giọt buồn em gởi hạt mưa bay. Ngày anh về đã xa mất tầm tay Mất công chúa, chàng dũng sĩ lơ ngơ muốn khóc Chân đồi tuổi thơ xác diều nằm thở dốc Tiễn nắng dại khờ run rẩy bước sang đông. Anh đi tìm nhưng chỉ nhặt được mênh mông Đâu kính trắng, đâu nụ cười em lấp lánh? Những trái thông xưa giờ chắp từng đôi cánh Đàn sẻ nâu đưa cổ tích lên trời. 1998 (Tuyển tập thơ Khúc xạ mùa thương - NXB Thanh niên 2006) Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Ngày anh về kỷ niệm tuổi thơ vẫn còn đó nhưng em đã đi xa.. Trái thông thực ra là cách gọi quả của cây thông - loại cây phổ biến ở Đà Lạt. Khi cây thông ra quả, quả sẽ có hình nón, nhiều vảy gỗ cứng xếp lớp lên nhau. Quả thông thường dùng để trang trí, làm đồ lưu niệm, làm đồ trang trí Giáng sinh. Bài thơ viết tặng một cô bạn nhỏ ở Đà Lạt
Chuyện Tình Lọ Lem Lọ Lem xưa bé đen gầy Anh trông anh bảo nhỏ này vô duyên! Sao giờ hoa thắm thành tiên? Anh theo khen mãi: có duyên lại hiền! 1999 (Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm - NXB Thanh Niên 2002) Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Một lần tác giả đọc được trong sách có câu này rất hay: "Chỉ có đàn ông bất tài mới chê phụ nữ thực dụng, và chỉ có phụ nữ xấu mới chê đàn ông háo sắc" Lọ Lem là tên gọi tiếng Việt của nhân vật chính trong câu chuyện cổ tích "Cinderella". Cô là một cô gái trẻ bị đối xử tệ bạc bởi dì ghẻ và hai cô em gái kế, nhưng cuối cùng cô đã gặp được hoàng tử và sống hạnh phúc mãi mãi nhờ sự giúp đỡ của bà tiên. "Lọ Lem" trong tiếng Việt thường được dùng để chỉ một người, thường là phụ nữ, có hoàn cảnh khó khăn, bị đối xử không công bằng, nhưng vẫn giữ được lòng tốt và hy vọng vào một tương lai tốt đẹp hơn. Từ này cũng có thể được dùng để chỉ những người có vẻ ngoài không nổi bật nhưng bên trong có giá trị và tiềm năng. Bài thơ được viết tặng một cô gái tên là Xuân Lan, có màu da ngăm ngăm đen nhưng rất xinh.
Sông Buông Thuyền em rời bến sông Buông Chở trăng, chẳng chở nỗi buồn tôi theo Sương giăng bàng bạc mái chèo Sóng oằn mặt nước, sóng leo mạn thuyền Mình tôi đêm trắng nỗi niềm Nẻo về mây trắng, trắng miền bơ vơ. Thả trăng, em thả câu hò Bỏ tôi, em bỏ bên bờ sông Buông Sông Buông chậm chậm đừng buông! Tơ lòng chưa gởi trăng buồn ngả nghiêng Gởi trăng, trăng rụng xuống thuyền Gởi thuyền, thuyền đã trôi biền biệt xa... Đồng Nai 1996 (Tuyển tập thơ Khúc xạ mùa thương - NXB Thanh niên 2006) Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Sông Buông có chiều dài hơn 52 km, bắt nguồn từ thành phố Long Khánh chảy qua huyện Trảng Bom và thành phố Biên Hòa, rồi đổ ra sông Đồng Nai. Đây là dòng sông nội tỉnh dài nhất của Đồng Nai. Thác Giang Điền là tập hợp gồm ba dòng thác: thác Chàng, thác Nàng và thác chính Giang Điền, nằm trên dòng sông Buông. Thác nằm cách thành phố Biên Hòa chừng 15 km, cách Thành phố Hồ Chí Minh khoảng 45 km. Bài thơ viết tặng một cô gái ở khu du lịch sinh thái Thác Giang Điền.
Mưa Chiều Xứ Huế Mưa chiều xứ Huế Rào rào hạt vui Ta qua Đập Đá Sao mưa ngùi ngùi? Đâu đò Đông Ba Đâu vườn Vỹ Dạ? Mưa xanh đầy lá Mưa xám mù trời. Mưa chiều xứ Huế Áo tím về đâu Ta cầm qua đó Nụ buồn xanh xao. Mưa ngàn dấu hỏi Hỏi người sao xa? Giọt rơi thành cỏ Giọt vỡ thành hoa. Mưa chiều xứ Huế Một mình mình đi Mưa mềm môi mặn Mưa lạnh tràn mi. Mưa ngàn dấu thương Thương trường xưa vắng Giọt tan màu nắng Giọt bám màu sương. Mưa chiều xứ Huế Một thời phiêu diêu Yêu người không nói Nói người không yêu! Chỉ còn mưa trắng Trắng tuổi dại khờ Chỉ còn giọt trắng Trắng màu xa mơ. 1998 (Tập thơ Cỏ hoa thì thầm - NXB Thanh niên 2002) Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Mùa mưa ở Huế thường bắt đầu vào độ khoảng tháng 9. Thời điểm này, xứ Huế chìm trong những cơn mưa trắng xóa che khuất cả bầu trời. Đến độ cuối tháng 12 mưa không còn ồ ạt và bắt đầu chuyển qua giai đoạn dầm dề lê thê. Những cơn mưa nhỏ giọt dường như đã trở thành đặc sản của vùng đất cố đô khi hòa với u buồn của thành phố này. Bài thơ viết từ một buổi chiều mưa đợi bạn trước cổng trường Quốc Học - Huế.
Mây Ngày xưa mây ở trên trời Ta rủ mây xuống làm người trần gian Theo ta mây cũng lang thang Những chiều tan học dưới hàng me xanh. Thương thời cóc ổi qua nhanh Một hôm mây lớn bỗng thành nàng tiên Nàng tiên đã đẹp lại hiền Sao mơ mộng mãi những miền xa xôi? Bây giờ mây bỏ về trời Mình ta ở lại sống đời trần gian... Phố chiều ai đó lang thang Lệ mây rơi nhớ ướt hàng me xưa! 1998 (Tập thơ Hạ nhớ - NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999) Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Cây me được hải quân Pháp trồng để lấy bóng mát từ khi Sài Gòn bị chiếm vào năm 1865 với cái tên là những cây me đô đốc. Ông Louis Piere - giám đốc Sở thú thới kỳ đầu, là nhà thảo vật học đã quy hoạch thành phố Sài Gòn là thành phố có rất nhiều cây me trồng hai bên lề đường để lấy bóng mát cho vùng đất nhiệt đới đầy cái nắng oi bức. Bài thơ viết tặng một cô bạn gái không may mất sớm, tên Mỹ Vân.
Võ Lâm Truyền Kỳ Tặng Mỹ Nhân Ngũ Độc 1. Hỡi muội Ngũ Độc Giáo Em rong ruổi phương nào? Ta Thiếu Lâm chánh phái Hành hiệp cùng trăng sao. Chánh - tà phân lưỡng lập Bao nước mắt oán thù Nụ cười muội thuở ấy Xao xuyến người chân tu. Gặp em nơi Kiếm Các Nỡ phóng độc hại người Ta trổ oai quyền pháp Lá rụng rồi hoa rơi... Muội thề quyết tử chiến Chiến mãi thành quen... nhau Thiếu Lâm cùng Ngũ Độc Bỗng ý hợp tâm đầu! 2. Hỡi muội Ngũ Độc Giáo Sao phân biệt chánh tà? Danh xưng toàn huyễn hoặc Chánh tà tự do ta. Chánh tà giờ lẫn lộn Hỗn chiến đến xô bồ Chánh - giết người cướp của Tà - giúp kẻ thế cô. Ta một đời hiệp nghĩa Trọng thương biết bao lần Giang hồ thật hiểm ác Huynh đệ hóa cừu nhân. Dẫu võ công đệ nhất Sát giới là oan gia Lời Từ Nhân Phương Trượng Phải lấy đức phục ma... 3. Hỡi muội Ngũ Độc Giáo Gặp nhau biết bao giờ? Chiều nay Đào Hoa Đảo Sương khói buồn như mơ. Đâu những ngày hành tẩu Bôn ba khắp giang hồ Muội cùng ta yên ngựa Đại Lý rồi Thành Đô. Cùng lên Hưởng Thủy Động Trừ ác thú, dị nhân Rồi xuống Dược Vương Cốc Diệt thổ phỉ cứu dân. Chánh - tà mình hợp bích Đánh đuổi bọn cuồng ma Ỷ võ công đồ sát Giữ kỷ cương sơn hà. 4. Hỡi muội Ngũ Độc Giáo Mây trắng bay cuối trời Trái tim người hiệp khách Ngại gì mưa tuyết rơi. Ta vẫn đi diệt ác Nhân nghĩa đội trên đầu Quyết đạp tan sóng gió Dù biển thẳm, sông sâu. Mơ ngày mai muội nhé Võ lâm sẽ thái bình Bang phái thôi tranh chấp An lạc cùng dân sinh. Ta cùng muội sẽ hát Khúc Tiếu Ngạo Giang Hồ Rồi bên nhau đi mãi Khắp nẻo đường hư vô. Thanh Trắc Nguyễn Văn (Đại cao thủ Thiếu lâm - Nguyễn Văn Tạo từ giã giang hồ tháng 10-2006) Lời tác giả: Năm 2005, tôi có tham gia chơi Võ Lâm Truyền Kỳ do một em trong lớp chủ nhiệm 12 của tôi cứ lo chơi không chịu học bài, dù năm đó là năm em thi Tốt nghiệp. Tôi đã nhận lời thách thức của em, tham gia game với điều kiện: nếu nhân vật em thua nhân vật của tôi thì em sẽ "từ giã giang hồ". Sau 3 tháng luyện công, chúng tôi gặp nhau và hẹn "quyết đấu" trên núi Trường Bạch. Chỉ cần một nhát đao, tôi đã chém nhân vật của em té lăn xuống ngựa, em đã giữ lời hứa không chơi Võ Lâm Truyền Kỳ nữa...
Lời tác giả: Võ Lâm Truyền Kỳ là một game oline võ hiệp được rất nhiều người say mê chơi trên mạng trong những năm 2004 - 2010. Cái đặc sắc của trò chơi này là khi chơi bản tính của người chơi thể hiện khá rõ qua những nhân vật đại diện họ trong game. Có những tên ngông nghênh chỉ biết đem võ công của mình kết bè kết phái hiếp đáp kẻ yếu đuối. Nhưng cũng không ít "đại hiệp" sẵn sàng ra tay trừ gian diệt bạo cứu giúp người thế cô giữ an nguy cho bá tánh... "Ta" trong bài thơ là nhân vật thuộc chánh phái Thiếu Lâm Tự (Thanh Trắc Nguyễn Văn khi chơi lấy nick cũng là tên thật: Nguyễn Văn Tạo). Còn "muội" là nhân vật nữ thuộc Ngũ Độc Giáo, một phái "ác ma" chuyên phóng độc hại người. Mỹ Nhân Ngũ Độc trong bài thơ là nick của một cô gái trẻ, là nữ sinh viên đại học xinh đẹp. Lúc đầu chúng tôi đánh nhau nhiều trận chí tử. Sau này gặp nhau ngoài đời tại một tiệm net chúng tôi kết bạn, rồi trở thành đôi bạn hành hiệp giang hồ trong game. Ngoài ra tôi còn có một cô bạn dễ thương khác khi chơi game thuộc phái Nga My. Lúc đầu nàng xưng tên là Kiều Mỹ, sau này trao đổi qua điện thoại nàng mới cho biết tên thật của nàng là Thu Hiền... Bài thơ này được sáng tác sau khi Mỹ Nhân Ngũ Độc "bỏ cuộc chơi' đi lấy chồng. Hai tháng sau tôi cũng "từ giã giang hồ" vì "giang hồ còn có ý nghĩa gì nữa khi đã vắng bóng mỹ nhân!". Đến năm 2006, sau khi đã lấy được Thẻ Võ Lâm Kim Bài, chứng nhận người chơi đã đạt được danh hiệu Đại cao thủ võ lâm, thì tôi "từ giã" giang hồ. Năm 2022 khi đi uống cà phê thì tôi vô tình gặp lại team đồng đội cũ. Họ có gởi lại tặng cho tôi bài thơ mà tôi đã viết trước ngày chia tay team. Trên Thẻ Võ Lâm Kim Bài có khắc nổi tên thật của tôi khi chơi game, thuộc phái Thiếu Lâm, server Hằng Sơn. Còn "Muội Ngũ Độc Giáo" trong bài thơ là một cô gái xinh đẹp trong team của chúng tôi. Thời điểm đó nhiều giáo viên trong trường Võ Thị Sáu cũng có chơi Võ Lâm Truyền Kỳ như thầy T. (phái Ngũ Độc), cô M. (phái Nga My)... Tôi rất cảm ơn các bạn cũ vẫn còn giữ lại được bài thơ Võ Lâm Truyền Kỳ sau hơn 15 năm xa cách.
Ly Dị Tôi ném vào em những bê tha phóng đãng Em ném vào tôi những ích kỷ dã tâm Ta ném vào nhau những đau thương gãy vỡ Thời gian ném trả ta những quả đắng lạc lầm. 2001 (Tập thơ Cỏ hoa thì thầm - NXB Thanh niên 2002) Thanh Trắc Nguyễn Văn Lời tác giả: Bài thơ trong chuỗi các bài thơ Hoa Mua - Con đường xưa đi học - Ngày Xưa - Trở Về - Bi Kịch - Ly Dị - Người Hóa Đá Ly hôn là việc chấm dứt quan hệ vợ chồng theo bản án, quyết định có hiệu lực pháp luật của Tòa án. Tại sao phụ nữ thường là người đệ đơn ly hôn? Trong khi đàn ông đạt được nhiều lợi ích hơn từ hôn nhân, chẳng hạn như sức khỏe tốt hơn, tuổi thọ cao hơn và được chăm sóc tốt hơn, nhiều phụ nữ lại không được hưởng những đặc quyền tương tự. Vì vậy, đàn ông ít có khả năng nảy sinh nhu cầu ly hôn hơn, so với giới nữ. Bài thơ viết sau khi xem xong vở kịch có cảnh một phiên tòa xét xử ly dị.