Tâm sự của mẹ kế ác độc
Ngẫu hứng từ cuộc trò chuyện đêm qua, khi vô tình kể về truyện "Nữ Quỷ" cho bé Trong nghe và nhận ra mình là mẹ kế ác độc.
Đêm qua nói chuyện dông dài,
Cùng cô bạn nhỏ thêm vài phần vui.
Chợt đâu kể tới kể lui,
Mấy anh nhân vật truyện tui chưa hoàn.
Kể qua mới được vài chàng,
Sao thấy tôi ác ngút ngàn, than thay.
Ác hơn mẹ Cám mới tài,
Hành con lên xuống, nạn tai, khổ sầu.
Màu tang là màu mở đầu,
Khổ qua mấy chặng, thêm sầu mấy phen.
Tôi thêm cái kết nhỏ nhen,
Tan đôi ba cặp lại chen đau lòng.
Kẻ thì cô độc hành trang,
Người thì nhuộm úa màu tang lửa vàng.
Kẻ kia: "Ta đã giết nàng,
Người ta yêu nhất đến ngàn kiếp sau."
Người thì chẳng thể quay đầu,
Làm dâu đất khách biết đâu ngày về.
Than ôi số kiếp ê chề,
Đắn đo suy nghĩ hay đề kết riêng.
Cho người hữu ý nên duyên
Cho trang hảo hán thuyền quyên sum vầy.
Cho ta khỏi tiếng mẹ này,
Ác hơn mẹ kế luôn đay con người.
Cho bao khách đọc tươi cười,
Qua bao trang ngược, kết mười tròn vuông.
- Đông Tàn -