Tập Thơ: Thơ Thẩn Ngẩn Ngơ Tác giả: Đậu Anh Tử Link góp ý: [Thảo Luận - Góp Ý] Các Tác Phẩm Sáng Tác Của Đậu Anh Tử - Việt Nam Overnight (dembuon.vn) Mô Tả Ngắn
Anh Và Em Bấm để xem Anh là gió em sẽ là mây Gió thổi mây bay đến chân trời ửng đỏ Anh là sương em xin làm ngọn cỏ Đón hạt sương đầu rơi xuống những ban mai. Anh là sóng em mong làm bờ cát Khúc hát nhớ bờ sóng hát chiều nay Em là sao anh xin làm trăng sáng Mãi mãi bên nhau, không nỡ xa rời. Và hơn hết, anh mong làm chỗ dựa Che chở đời em, sưởi ấm tâm hồn Làm anh nắng xua tan đông lạnh giá Làm mái hiên nhà em trú mỗi chiều mưa. Em yêu hỡi! Anh mong làm tất cả Nhưng lúc em cần anh sẽ đến bên em Anh chỉ muốn anh mãi là duy nhất Của đời em, tham lam quá phải không em?
Con Đường Màu Xanh Bấm để xem Con đường nhỏ lá rụng trên mái tóc Con đường xưa đầy ký ức thân thương Em còn nhớ ngày chúng mình đi học Anh bên em tung tăng bước đến trường Con đường ấy, con đường xanh kỷ niệm, Của một thời cắp sách đã đi qua Nay nhìn lại con đường xưa ngày đó. Chẳng còn xanh dưới ánh nắng chiều tà.
Những Kỷ Niệm Đã Qua Bấm để xem Ôi tuổi thơ đã lùi về dĩ vãng, Vẫn còn đây nỗi tiếc nuối trong tim, Một mình tôi lặng lẽ muốn kiếm tìm, Tìm kỷ niệm của một thời đã mất. Nhưng kỷ niệm cũng chỉ là kỷ niệm, Tìm lại rồi cũng chẳng để làm chi. Vậy thì ta nuối tiếc để làm gì? Khi kỷ niệm cũng trôi vào dĩ vãng. Hãy chôn vùi những tháng ngày sầu khổ, Để đời ta sống với những niềm vui, Bởi cuộc sống đâu chỉ là ác mộng, Mà đôi khi là mộng đẹp trên đời. Ở bên tôi ta nhìn về phía trước, Một tương lai rực rỡ ánh hào quang, Được đánh đổi bằng một đời mơ ước, Một đời hy sinh để cuộc sống huy hoàng!
Sóng Và Bờ Bấm để xem Anh là sóng bạc đầu nơi biển cả, Em là bờ cát trắng bóng chiều xa. Anh đi mãi ngao du ngày với tháng, Chẳng quan tâm đến bờ cát quê nhà. Đôi chân bước cũng có ngày mỏi mệt, Làn sóng kia xa mãi cũng vào bờ. Xin hãy nhớ rằng anh là ngọn sóng, Còn em là bến đỗ của đời anh.
Đơn Phương Màu Áo Xanh Bấm để xem Hà Nội, tháng mười, một sáng chớm đông, Em chợt thấy màu trời còn vương nắng, Vì bước bên anh, đi qua từng ngõ vắng, Nắng nhạt màu áo xanh, nhưng bão ở trong lòng. Nơi anh lúc này, phải chăng, chiều tà đầy tuyết trắng Và anh đang bước, một mình, hoàng hôn có dịu êm Hà Nội, vẫn tháng mười, ngõ vắng vẫn không tên, Tiếng ai hát vang lên, cuộc gọi đường dài cho màn đêm nơi em khoảng lặng. Em muốn kể anh nghe, Khi phố lên đèn, từng hàng xe nối nhau đi dài mãi, Chỉ riêng em bồi hồi đứng lại, Để ngắm nhìn con phố, nơi ta đã từng qua. Một năm mình quen dường như mới hôm qua, Bên nhau chỉ có thế mà sáu năm xa cách, Anh bảo em đừng chờ, vì hai ta cũng chẳng là gì cả, Rồi bỗng một ngày, cũng trở thành người xa lạ, đã từng quen. Hôm nay, Hà Nội, vẫn mình em, Không phải tháng mười, và bầu trời cũng không còn vương nắng, Em vẫn lang thang, từng con phố vắng, Để kiếm tìm màu áo xa lạ, đã từng quen. Gửi anh - Màu áo xanh em đã từng thương.
Tình Bạn Bấm để xem Sống trên đời không gì bằng tình bạn, Trong sáng, tươi hồng, như ánh nắng mùa xuân. Và còn mãi không bao giờ vụt tắt, Để cho ta ghi nhớ mãi trong lòng. Khi xuân qua, lại đến nắng ngày hè Rực rỡ ươm vàng, nóng bỏng một trái tim. Cũng là lúc hoa chia ly chợt hé, Hẹn gặp nhau thu tới sẽ đi tìm. Nắng đã tắt rồi, chỉ còn bão tố mùa thu, Nhưng ta cứ bước đi và đừng nhìn ngoảnh lại, Tiếng trống khai trường như một lời nhắn nhủ, Hãy bên nhau cho ấm đông này. Và rồi khi cơn gió Bắc ghé qua hiên Bạn có thấy tôi vẫn còn đứng đó, Trước cửa nhà trông ngóng dáng bạn hiền, Để vòng quay xe đạp lại lên đường đón gió. Nếu bạn muốn tìm một người như vậy Không thù ghen mà chỉ có niềm vui, Không oán trách, giận hờn vì những gì nhỏ nhặt, Thì hãy đến ngồi sát lại bên tôi. Rồi ngày mai khi ánh nắng lại về Chúng ta sẽ lại bên nhau như ngày trước Nắm tay nhau đi hết những đoạn đường, Lang thang khắp sân trường tìm kiếm một tiếng ve..