Bài viết: 0 

Thất bại từ thành công
Chương 10: Sự thật... về những người bạn và con quái vật thật sự?
Chương 10: Sự thật... về những người bạn và con quái vật thật sự?
Nội ngày – trong lớp học Phan Anh .
Một tuần trước khi kỳ thi đến , trong lớp học của Phan Anh lúc này cậu đang chuẩn bị đi ăn thì Thanh Thảo tiến lại gần hỏi thăm về việc cậu ôn tập tới đâu rồi . Tuy họ luôn học cùng nhau khi ở hiệu sách nhưng sức học tập của Phan Anh là một bí ẩn với Thanh Thảo cô luôn tò mò về cậu
Phan Anh ngước nhìn Thanh Thảo với đôi mắt triều mến .
" Tớ đã ôn hết rồi đề cậu gửi tớ rồi nó rất hay . "
" Cậu có gì thắc mắc thì cứ hỏi tớ , tớ cũng khá giỏi môn sinh ."
An từ xa chạy lại , với vẽ mặt hớn hở . Cậu thấy Thanh Thao đang đưa cho Phan Anh tập tài liệu .
" Thanh Thảo tớ chưa chuẩn bị môn sinh cậu cho tớ mượn tài liệu được không . "
Phan Anh thấy vậy liền tỏ vẻ không muốn Thanh Thảo cho An mượn nhưng . An tỏ vẽ dễ thương năn nỉ Thanh Thảo.
" Cậu đừng cho cậu ta mượn chỉ có hại Cậu ta thêm thôi ."
" Không sau đâu cậu cứ cầm đi , mai nhớ trả tớ là được rồi . "
Phan Anh lo lăng cho cô khi cho An mượn còn cô thì không có gì để ôn .
" Không sau đâu cho An đi photo dù sau tớ cũng thuộc hết rồi . "
An thấy phản ứng của Phan Anh tỏ vẻ thích thú nói vào .
" Coi kìa , coi kìa Phan Anh nhà ta nay lo lắng cho con gai nhà người khác nửa cơ à , tớ nói cậu biết Thanh Thảo là một trong những học sinh giỏi môn sinh nhất nước ta , à không mà giỏi nhất châu Á luôn đó chứ .
Phan Anh hoàn toàn không tin lời của An nói cậu nghĩ đó chỉ lại những lời mà An tạo ra để khen Thanh Thảo thôi . An quay qua với gương mạt đắt thắng .
" Nếu cậu không tin thì lên mạng coi học sinh giỏi môn sinh 5 năm liền châu Á là ai ? "
Phan Anh tỏ vẻ không thích lời kiêu kích của An liền lấy điện thoại ra coi . Cậu đứng hình khi thấy hình của Thanh Thảo hiện ra . Cậu nhìn qua Thanh Thảo .
" Cậu thật là học sinh giỏi quốc tế này ."
" Tớ chỉ thi cho vui thôi ai ngờ được giải ."
" Cậu biết không đại học y mời cậu ta học khỏi thi nếu năm nay cậu ta được học sinh giỏi dó và có thể nhảy lớp khỏi cần học lớp 12 mà thẳng vào đại học ."
Phan Anh mơ hồ nhận ra mình chơi chung với cao nhân mà mình không nhận ra . Mãi mê với vẽ đẹp dễ thương của Thanh Thảo làm cậu mờ mắt giờ cậu nghĩ lại người theo kịp với tốc độ học của cậu thì người đó chỉ có thể bằng hoặc hơn cậu thôi với lại cậu có những kỹ năng của quyển sách giúp nửa .
Trong lúc còn mơ hồ Phan Anh bỗng nghe thấy tiếng nói quen thuộc .
" Đúng là tài sắc vẹn toàn . "
Phan Anh nhìn lại thì thấy Quyền Như đang đứng sau lưng Thanh Thảo.
" Cậu ganh tị với Thanh Thảo à ? "
" Xin lỗi , tôi không có gì phải ganh tị với cậu ta cả , chỉ tiết cho cậu ta có người bạn như cậu thật là đán tiết . "
" Cậu nói bạn như tôi thì làm sau ? "
Bầu không khí trở nên căng thẳng hẳn lên . Quyền Như nói tiếp.
" Cậu có biết gia đình của Thanh Thảo là một nhà danh gia quy tộc hàng đầu châu Âu không ? "
An tỏ vẽ thích thú với cuộc nói chuyện của hai người họ.
" Thông tin của đại tiểu thư cũng nhanh đấy chứ . "
Phan Anh tỏ vẽ không bất ngờ gì vì cậu cũng đoán được 8 9 phần Thanh Thảo là con nhà giàu mà giàu thế nào thì cậu chưa rỏ .
" Thì có sau tớ biết từ lâu rồi ."
Không chỉ Thanh Thảo mà Quyền Như và An cũng bất ngờ với lời nói của Phan Anh . Quyền Như nhìn qua Thanh Thảo .
" Cậu cũng là bạn cùng lớp nên tớ khuyên cậu hãy chọn bạn mà chơi coi chừng chọn chúng phải thứ ăn bấm người khác đấy ."
Phan Anh tỏ vẽ tức giận trước câu nói của Quyền Như.
" Không sau tớ thấy Phan Anh là người tốt bung , còn nếu Phan Anh có lừa tớ đi nửa thì ... À mà chắc không bao giờ Phan Anh lừa tớ đâu nhỉ. "
" Đúng rồi , tớ sẽ không bao giờ lừa cậu đâu . Thôi không nói chuyên với đại tiểu thư nửa ta đi ăn thôi . "
An quay qua Quyền Như " Cho tới xin lỗi "rồi nhanh chống chạy theo Phan Anh và Thanh Thảo vì tiếng gọi đồ ăn.
Quyền Như đặt tay lên bàn tỏ vẻ vô cùng tức giận vì cả ba người họ bơ cô . Ai trong lớp cũng cảm nhận được luồn sát khí của cô .
Nội ngày – trong can tin trường
Phan Anh đang ngồi ăn thì ngước lên nhìn Thanh Thảo sau đó cậu nhìn những người xung quanh mình .
" Họ thật sự quá tài giỏi mình phải cố gắng hơn nửa mới đuổi kịp họ , chị Ánh em sẽ không làm chị phải thất vọng đâu , mà về việc nhảy lớp ...... "
Nội ngày – phòng thầy Linh
Chiều hôm sau cậu đi gặp thầy Linh.
Phan Anh gõ cửa phòng của thầy và bước vào phòng . Căn phòng hiện đại và sạch sẽ với màu chủ đạo là màu trắng . Thầy ngồi trên chiếc ghé của mình giống như một danh nhân đang làm việc . Khi thấy Phan Anh thầy Linh không thể không tò mò mà điểu Phan Anh muốn hỏi
" Em muốn hỏi chuyện gì ? "
" Em muốn hỏi thầy làm sau để được nhảy lớp ? "
" Sau em lại muốn nhảy lớp ? "
" Em chỉ muốn thu ngắn thời gian đạt được mục tiêu của mình. "
Thầy tỏ vẻ khoái trí trước câu nói Phan Anh
" Vậy mục đích của cậu là gì ?
" Em muốn trở thành bác sĩ . "
" Ồ ồ được đấy, thầy tin em sẽ làm được , còn về việc nhảy lớp thì hơi khó với em . "
" Thầy cứ nói đi ạ. "
" Như em biết trường ta là trường đứng hàng top của thế giới việc nhảy lớp là khá bình thường nhưng điều kiện để nhảy lớp thì hơi khó , huống hồ em mới bắt đầu lại , tuy em thông minh nhưng việc này cũng quá khó với em ."
" Vậy em cần đạt được gì để nhảy lớp ? "
" Đơn giản thôi em chỉ cần là người đứng trong top học sinh giỏi nhất châu Á là được. "
Phan Anh tỏ ra ngạc nhiên với điều kiện đó.
" Em cũng biết trường ta hiện giờ có ba người đủ tư cách nhảy lớp đó chính là lớp trưởng Quyền Như ,Thanh Thảo và An. "
" Thầy nói sao , An sao . Thầy đừng đùa với em như vậy . "
" Vậy là em không biết An đúng thứ 9 trong top 10 người học giỏi châu Á ."
Phan Anh ngơ ngác trước những lời nói của thầy Linh .
" Em cũng biết đến địa vị của nhà An rồi việc đó không khó với An cũng học suất sắc mà ."
" Vậy làm sau em được vào top 10 ? "
Thầy Linh đứng lên đi lại cửa sổ nhìn ra bên ngoài .
" Mỗi năm đều tổ chức thi tìm ra 10 người đứng đầu , nếu em muốn tham gia hãy đăng ký ở trường , trường sẽ đưa em đi thi , nhưng trường ta chỉ có 4 suất để đi thi thôi và muốn lấy được suất đi đó em phải vược qua những người muốn tấm vé thứ 4 đó. "
' Tại sao lại là tấm vé thứ tư ? "
" Vì giờ 3 tấm vé kia đều đã có chủ rồi ."
" Thật là khó khăn nhưng em sẽ cố gắn , cảm ơn thầy , phải rồi thầy có thể nói cho em biết thứ hạn của Quyền Như và Thanh Thảo là bao nhiêu không thầy ? "
" Hai người đó đồng hạng 2 không phân thắng bại , hai người đều có điểm mạnh điểm yếu nên hoà nhau ."
" Vậy ai top đầu vậy thầy ? "
" Là Adam Lope cậu ta là bác học không một con quái vật về việc học ."
Phan Anh nở một nụ cười trên mặt.
" Có thể đánh bại được Quyền Như và Thanh Thảo thật không vừa mình có thêm mục tiêu rồi . Xin lỗi đã làm phiền thời gian của thầy giờ em phải đi làm thêm rồi tạm biệt thầy . "
Trước khi đi Phan Anh không quen gửi đến thầy một lời cảm ơn chân thành . Thầy Linh đứng bên cửa sổ nhìn Phan Anh đang đi về hướng cổng . Trên tay cầm một ly trà nóng .
" Mong nó đừng đi vào con đường mà Adam đã chọn . Nhưng mình có cảm giác phía sau nụ cười lúc nảy là một con người khác à không một con quái vật mới tìm được miếng mồi của nó . Cảm giác này còn ghe hơn lúc mình gặp Adam ."
Phan Anh nhanh chạy đến cửa hàng sách vì hôm nay có hẹn với Thanh Thảo ......... ( cậu đang trong mong vào cuộc hẹn lần này ?)
Chỉnh sửa cuối: