Welcome! You have been invited by Liennguyen0o0 to join our community. Please click here to register.
images


HỠI TRỜI XANH!


Lặn lội qua nhà để rõ tin

Yêu đương còn sống hoặc tan hình

Then cài, cửa đóng, chìm hiu hắt

Vắng lặng bao quanh, chỉ có mình!

Một khắc trôi qua, bóng một người

Vườn sau ra trước ngắm nhìn tôi

Ô kìa! Huynh Sáng! Cần Thơ ghé

Nhớ quá bạn ơi, thuở thiếu thời

Chun rượu thâm tình cạn ngất say

Năm xưa hai đứa thả hồn bay

Giờ đây đôi ngả đường rong ruổi

Kẻ bụi phong trần, kẻ lắt lay

Nỗi nhớ niềm thương ngợp cả hồn

Những chiều nắng tắt, rũ hoàng hôn

Căn phòng ấm áp tình tri kỷ

Chia sẻ cho nhau chuyện mất còn!

Bỗng chốc em đi chợ mới về

Nụ cười tươi rói, tiếp chân đi

Ra sau rồi khuất, không còn thấy

Đến tối âm thầm mở nhạc bi

Chế Linh quằn quại với đau thương

Chuỗi khúc tình vương luống đoạn trường

Còn ở nơi tôi đêm thức trắng

Tái tê, da diết cảnh mây sương..

Thôi rồi! Đã nát mảnh tình thanh

Tay ấm trong tay những tối gần

Vạn tiếng con tim ngân thổn thức..

Giờ đây gởi trả giữa khung xanh

Tôi hận, tôi đau bởi ngỡ ngàng

Vì sao lại vỡ mảnh trăng vàng

Em thì im lặng, không lần nói

Để gió thu sầu quyện xốn xang

Nghĩ chân lạc bước cánh vườn hoa

Lắm bướm vờn xoay ảnh ngọc ngà

Đành nén, chôn sâu về dĩ vãng

Sợi tơ lầm mối tặng người ta..

Hai mươi năm chẳn vội qua mau

Bỗng gặp lại em, đẫm lệ trào

Ngày ấy anh ơi! Em khóc hận

Xa anh vì bởi nát hoa đào

Người ta tàn nhẫn thuốc em đau

Trong trắng đời em đã rã nhầu

Chẳng xứng tình anh ngàn sắc thắm

Chớ nào em phụ mảnh tình đâu!

Trời ơi! Trời hỡi! Hỡi trời sầu!..

Nguyễn Thành Sáng
 
images


Nhờ Ấp Ủ!


Nhờ ấp ủ nên đời sẽ có

Những chiều tà theo gió xa bay

Về nơi diệu vợi tìm ai

Phiêu diêu, sảng khoái ngất ngây mảnh hồn!

Đêm mười lăm, ảnh tròn rực sáng

Lặng lẽ ngồi lai láng nhớ nhung

Mắt nhìn đăm đắm không trung

Tấc lòng rạng rỡ giữa vùng lung linh

Nỗi cô đơn một mình chiếc bóng

Bao tháng ngày hướng vọng mênh mang

Giờ đây đổi lại ngập tràn

Hồn thơ thắm thiết vô vàn cảm thương

Canh khuya vắng, màn sương nhỏ giọt

Góc hiên mờ nắn nót sầu tim

Cánh chim lờ lững bay tìm

Nay theo sóng nước, lặn chìm đáy sâu!

Ly rượu đắng ngày nào cũng uống

Để giải buồn vất vưởng niềm đau

Bây giờ đổi lại vó câu

Bóng người dũng tướng giục vào thênh thang

Nhờ rung cảm, say trăng, mến gió

Và bao lần vàng võ, xót xa

Hôm nay mới hái hồn hoa

Đặt vào khung lộng để mà ngắm soi

Từ đỉnh núi chơi vơi chiều ấy

Nỗi ưu phiền cứ mãi lê thê

Con tim ôm mảnh trăng thề

Dìu ta từng bước đi về bến mơ!..


18/9/2016

Nguyễn Thành Sáng
 
images


MỘT THOÁNG ĐONG ĐƯA


Từ khi cánh tung bay vào cõi mộng

Chưa một lần chiếc bóng phải dừng tay

Vươn dài ra nắm bắt một vầng mây

Thả lên đó mơ say về viễn xứ!

Bỗng sáng nầy nghe như niềm tư lự

Nỗi đăm chiêu bàng bạc nẻo xa xôi

Tiếng tấc lòng khuấy động mắt, bờ môi

Bao nghĩ, thấy để rồi đan khép kín

Khung xoải cánh chẳng từng phen bịn rịn

Đeo gươm thần ngang dọc cõi trời mây

Thế mà nay xúc cảm, thoáng chùn tay

Vói sau rút, loang hoài không sắc ảnh

Đây có phải ngậm ngùi nhìn trăng chạnh

Nghẹn lu mờ ánh tỏ bởi mưa sa

Hay mỏi mê trước ngút ngàn biển cả

Vạn sóng cồn nghiệt ngã mãi vờn theo!

Cho da diết, thẫn thờ, khô úa héo

Như bã buồn, thắt thẻo cuốn tâm tư

Bao lần gom tiếng lộng kết vào thơ

Rồi loãng nhạt từng giờ trong khắc khoải..

Chợt đâu đây âm vang xa vọng lại

Vì sao hồn bảng lảng nét phôi pha?

Vì sao hồn dờ dật nhịp đàn ca?

Để ước hẹn biến ra vầng mây khói..

Phong vũ hỡi! Mênh mông ngân tiếng nói

Như suối nguồn lai láng chảy tâm cang

Dẫu xuân về thao thức, chút mênh mang

Lời năm cũ, đá vàng không thay đổi

Đường diệu vợi, thênh thang luôn chuyển tới!..


Nguyễn Thành Sáng
 
Chỉnh sửa cuối:
images


Trên Con Đường Ngày Xưa


Chiều hôm nay có một người khách lạ

Cặp mắt buồn nhẹ thả dưới tà huy

Cả một thời dĩ vãng đọng vành mi

Chân chậm bước, thầm thì bao nỗi nhớ!

Nhớ năm xưa tháng ngày trăng sáng tỏ

Cũng đường nầy lộng gió lá sao bay

Trải ngộp dầy vương vấn ở trên đây

Tay trong tay cùng ai về lối mộng

Có ngờ đâu biển đời cuồng dậy sóng

Nát thuyền tình chìm bóng khuất lòng sâu

Để chuỗi dài canh cánh dưới canh thâu

Ngàn da diết xé đau hồn quạnh quẽ..

Nắng dần tắt, giờ đây đà ráng xế

Mãi như còn ngấn lệ tiễn tình tan

Đọng nơi tim một dấu tích phũ phàng

Cho hoài niệm ngập tràn thương với hận!

Thương bởi ai cuộc đời nhiều lận đận

Hận vì ai ngút tận cảnh trầm luân

Hoa khoảnh khắc chỉ nở mấy ngày xuân

Rồi héo rũ, rụng tàn tan vỡ vụn..

Niềm bâng khuâng cuốn vào hai khoé trũng

Khách nghẹn ngào lững thững dấu rêu phong

Trời không lạnh mà sao tợ như đông

Se sắt tái cõi lòng ngàn tê buốt

Có ai biết hai mươi năm về trước

Con đường nầy mộng ước thắm đầy vơi

Rồi hôm nay lại có một bóng người

Đang thả gót, bùi ngùi.. trong lặng lẽ!


19/9/2016

Nguyễn Thành Sáng
 
images


Nén Hương Lòng


Nghe tin anh đã về miền âm cảnh

Trả lại đời sắc ảnh kiếp phù vân

Tôi bùi ngùi, da diết tận tâm can

Niềm vương vấn ngập tràn bao trăn trở!

Từng quán cốc trên đường hay phố chợ

Hương cà phê mở ngõ chuyện gần xa

Đến lâng lâng, vun vút dưới chiều tà

Vượt cây số để mà thôi đơn điệu

Chun rượu cay ấm tình thân mát dịu

Nghĩa ân cần, lo liệu thật lòng nhau

Giọt mưa ngàn tan xóa nỗi hanh hao

Theo năm tháng biết bao là kỷ niệm..

Tôi thành thân, vẫn luôn niềm lưu luyến

Chuỗi thời gian nắng quyện bước chân đơn

Tình tri giao gắn bó sớm chiều hôm

Vui san sẻ mất còn nơi ý sống!

Bỗng một hôm gió vờn tay khuấy động

Dãy nhấp nhô đẩy bóng mảnh thuyền trôi

Lo cho anh vất vả cuối tuổi đời

Lời khuyên nhủ để rồi xa cách bến..

Mấy mươi năm đời tôi bao khốn đốn

Vắng tới lui, một sớm khiến phôi phai

Chợt bất ngờ tin dữ lọt vào tai

Biết được anh bảy ngày qua đã mất

Anh Đạt ơi! Như kim châm muối sát

Chạnh tấc lòng, phảng phất bóng hình xưa

Đốt nén hương vọng tưởng trải vào thơ

Vơi ảm đạm từng giờ trong nỗi nhớ!..


"Nén hương lòng tưởng nhớ

Người đã mất"

20/9/2016

Nguyễn Thành Sáng
 
images


Một Chút Vườn Xưa


Còn nhớ chuyện xưa.. để ghé vườn

Tìm trong ảnh bóng một hồi chuông

Âm thanh ngân vọng ru hồn lữ

Bớt nỗi hanh hao bước dặm trường!

Bởi người lữ khách dạ đa sầu

Cứ mãi, trầm lòng cuộc bể dâu

Một sớm, dòng sông cuồn cuộn sóng

Thuyền nan tan tác vỡ chìm sâu

Bốn phía không gian phủ xám mờ

Mộng ngàn bỗng chốc đỉnh chơ vơ

Tả tơi lông vũ, què đôi cánh

Khắc khoải, đau thương cạnh mé bờ

Sự chết cận kề mỗi phút giây

Chỉ cần nhích tới chút mà thôi

Bao nhiêu ấp ủ hay chờ đợi

Gửi cả vào theo cái mảnh rơi!

Chim buồn, héo hắt nẻo cô liêu

Ôm khối hoài ai tắm nhạt chiều

Da diết ngập tràn loang trống trải

Giữa bề vắng lặng, với rong rêu..

Thắm thoát thời gian chầm chậm qua

Ngày xưa theo gió cuốn về xa

Còn đây loáng thoáng hồn năm cũ

Chờn chập đong đưa chút để mà

Bóng kẻ cô đơn chuỗi tháng ngày

Vơi niềm vương vấn hãy còn đây

Vườn kia trở lại lần thăm viếng

Một chút để rồi.. tiếp tục bay

Trở về vạn kỷ.. hẹn cùng ai!


21/9/2016

Nguyễn Thành Sáng
 
images

Biết Có Được Chăng
Em trải nỗi lòng qua áng thơ
Trở trăn, thao thức tự bao giờ
Chuyện con đò nhỏ chèo trên nước
Và khách phương nào ghé bến mơ!
Lặng lẽ thời gian chầm chậm trôi
Lời ngon, tiếng ngọt tụ vành môi
Ru hồn thôn nữ ngày hai buổi
Đưa đón ai kia dưới ánh trời
Khiến cả trái hồng trổi điệp ngân
Mơ màng, thổn thức vọng tình trăng
Ấp yêu, chờ đợi đàn theo gió
Hòa nhịp ngân nga đượm thắm ngàn
Cứ mãi trông hoài chẳng thấy chi
Màu thu ảm đạm đọng vành mi
Long lanh sắc biếc giờ khô tím
Buồn bã âm thầm dưới bóng khuya!
Rồi trưa hôm ấy không còn gặp
Khách đã vô tình khuất nẻo xa
Năm tháng mịt mờ, không trở lại
Vạn sầu phủ kín cánh hồng hoa
Từ đó đông dầy cuốn chặt em
Tái tê, buốt lạnh ngập vào tim
Khiến chai một nửa bên lồng ngực
Một nửa rung rinh thỉnh thoảng chìm...
Có phải thế không...hỡi! Hỡi nàng?
Mà sao khem khép ảnh trăng vàng
Cho người vương vấn dài trăn trở
Biết gửi tặng nầy...có được chăng!

21/9/2016
Nguyễn Thành Sáng
 
images

GIÂY PHÚT CHƠI VƠI

Dòng sông xanh lững lờ con nước chảy
Theo bốn mùa cứ mãi ngược rồi xuôi
Lúc chập chùng, ào ạt cuộn vờn bơi
Khi phẳng lặng, im hơi từng bọt trắng!

Những đêm sâu, không mây, trời lộng ánh
Gió đưa cành lấp lánh giọt sương pha
Khách mơ trăng dạt dào trôi êm ả
Rồi nhẹ nhàng trổi nhịp vút bay xa
Khi mưa sầu khuất bóng, nghẹn lời ca
Bao ảm đạm phủ trùm lên cỏ lá
Hoà lệ mờ đang ngậm ngùi lã chã
Kết tụ thành buồn bã trải canh thâu...
Chiều hôm nay tôi nghe niềm đau đáu
Bài thơ tình nắn nót để cho ai?
Bởi xa xăm héo mòn ôm buốt tái
Có cảm rung dịu ái, tiếng lòng ngân?
Nhìn trăng treo vương vấn, nỗi bâng khuâng
Thương hồn ngọc nhạt tàn vây phủ xám
Để khung xanh ánh vàng rơi tan loãng
Rồi dật dờ, héo hắt dãy mờ đen
Có lẽ đời sẽ buồn nếu không đêm
Thiếu vầng sáng đong đưa niềm thổn thức
Cho tẻ quạnh biến thành cơn day dứt
Mất cung đàn khảy khúc nhớ yêu thương...
Chân lặng lẽ thong dung bước trên đường
Cặp hai bờ cây cành giăng rậm lối
Trời loáng thoáng chập chờn phơi ảnh tối
Vẫn âm thầm đi tới, đuốc cầm tay!...

Nguyễn Thành Sáng
 
images

Còn Gì Tặng Nhau
Em lấy chồng thuở còn tuổi mộng
Sớm thu hình, rã bóng hồn xanh
Thời gian lặng lẽ qua nhanh
Tay bồng tay bế, quấn quanh nỗi niềm!
Rồi một tối màn đen phủ xuống
Chợt thấy lòng vất vưởng, chơi vơi
Mới hay phận số cuộc đời
Hắt hiu, ảm đạm, lờ trôi thuyền tình
Bởi non nớt, duyên mình vội vã
Gửi trao người hết cả một lần
Khi chưa tắm ánh trăng vàng
Lắng nghe gió thổi, lay cành vấn vương
Giờ hiểu được, nghe buồn trống vắng
Con đò đưa hụt hẫng tay chèo
Dòng sông nhấp nhố đìu hiu
Lắc lư, rũ rượi thật nhiều mỏi mê!...
Còn ở tôi, ảnh thề cũng nát
Bước đầu yêu kéo giật con thuyền
Lên bờ vào ụ nằm yên
Để nay rã mục giữa miền quạnh thu
Trời trở gió, âm u trôi giạt
Ngọn vô tình thổi bật hồn xưa
Nhìn ai ánh lệ sầu mưa
Tim tôi bỗng chốc nhẹ khua bên thềm
Em chốn ấy từng đêm trăn trở
Tôi nơi nầy cũng khổ, cũng đau
Tiếc thay lỡ mối nhịp cầu
Còn gì để gửi tặng nhau... tiếng lòng!

24/9/2016
Nguyễn Thành Sáng
 
images

Phải Thế Không Em ?
Đã mấy hôm rồi, dưới bóng đêm
Anh ngồi thao thức, ngắm khung đen
Lắng nghe tiếng dế sau bờ đất
Non nỉ từng hồi khúc nhạc êm!
Cảm thấy dạt dào nỗi nhớ ai
Ước gì có cánh để mà bay
Về nơi chốn ấy thăm tình mộng
Vơi bớt buồn xa chuỗi tháng ngày
Anh hiểu lòng em qua dãy thơ
Từ thời hai đứa thả hồn mơ
Gặp nhau một sáng bầu thanh đãng
Gom lại trời mây những đợi chờ
Năm tháng cô đơn đã hết rồi
Chỉ còn tràn ngập một niềm vui
Chung tay nâng chén, tình yêu dấu
Nốc cạn, cùng nhau mãi trọn đời!...
Chỉ tiếc không gian, bóng ảnh thuyền
Chờ đưa hồn mộng, bến mơ duyên
Ráng chiều dần tắt, buồn trông đợi
Lữ khách, bâng khuâng vọng hướng miền
Vườn cây ảm đạm, lá khô cành
Tắm bóng thời gian phủi sắc xanh
Hương thắm nhạt dần theo khoảnh khắc
Đọng sầu, héo hắt dưới rung rinh...
Phải thế không em? Hỡi! Hỡi nàng
Và em có thấy sợi dây đàn
Tay anh đang lảy ngàn thương nhớ
Hòa chút âm buồn, lặn ánh trăng!

25/9/2016
Nguyễn Thành Sáng
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Back