Chap 10
Mình kể cho các bạn nghe một câu chuyện nhé. Câu chuyện giữa mình và anh ấy. Vào lớp 10 năm ấy, ngày đầu tiên đến với ngôi trường mới, mọi thứ đều lạ lẫm và mới mẻ. Mình thấy anh ấy, mặc sơ mi trắng với một nụ cười nhẹ. Lúc đó là lần đầu tiên trong đời mình chú ý đến một người như vậy. Ạnh ấy rất đẹp và cao. Trong nữa năm đầu số lượng mình và anh ấy nói chuyện rất ít, bỗng nhiên học kì sau cô giáo phân anh ấy xuống ngồi bên cạnh mình. Khoảng thời gian ấy có lẽ là khoảng thời gian vui vẻ nhất đối với mình. Chúng mình rất thân nhau, mọi người đều nghĩ anh ấy thích mình. Vào đợt cắm trại 23/6 trường tổ chức gian hàng ẩm thực, anh ấy dẫn mình đi ăn, mua cho mình một cái vòng tay. Buổi tối hôm đó mình có dẫn một cô bạn qua lớp mình cùng nhau đánh bài. Anh ấy không đánh nhưng lại ngồi bên cạnh mình, chỉ dẫn mình cách chơi. Cô bạn đó nói với mình "thằng đó thích mày hay sao ấy", mình bảo "sao tự dưng lại nói vậy". Cô ấy nói là ánh mắt anh ấy nhìn mình khác biệt lắm, cực kì dịu dàng. Lúc ấy mình chỉ mỉm cười cho qua vì lúc ấy mình còn chưa nhận ra rằng mình thích anh ấy. Mình cứ nghĩ rằng có lẽ chúng mình sẽ luôn vui vẻ như vậy. Thế nhưng vào 1 hôm học tăng tiết, bởi vì thấy mình và anh ấy giỡn nhau hoài nên bạn thân mình mới bảo "có khi nào mày với thằng Đ.:
" Rồi cười. Lúc ấy mình như phản xạ lấy cuốn vở ném vào bạn ấy. Bạn ấy giận mình lên bàn đầu ngồi. Còn anh ấy.. lúc đó mình cảm thấy anh ấy rất tức giận. Anh ấy bảo. "
Mày hơi quá đáng rồi đấy" rồi không thèm nói chuyện với mình nữa. Từ hôm đó trở đi tuy ngồi cạnh nhau nhưng anh ấy chưa từng chủ động nói chuyện với mình câu nào, cũng không thèm xem chung sách với mình. Mình cũng thức thời tránh né anh ấy. Có một hôm học tiết thể dục thầy có bảo ai đứng ở sau lưng thì bắt cặp chơi bóng cùng nhau. Mình xoay lưng, đối diện mình và anh ấy. Mình liền đổi cho bạn nữ khác. Rất nhiều năm sau mình mới hiểu một cú xoay người ấy mình đã bỏ lỡ rồi. Sang 11 mình và anh ấy không là bạn cùng bàn nữa. Anh ấy ngồi bàn thứ 3, mình bàn thứ sáu. Không biết thế nào mà anh ấy bắt đầu chủ động với mình lắm, chủ động nắm tay mình, xoa đầu, nhéo mũi, bẹo má. Hôm 20/11 có mua bánh kem tặng cô giáo, cả lớp cùng nhau ăn, mình bị một bạn nam hất rất nhiều bánh kem lên mặt. Anh ấy thấy thế liền xuống chỗ mình lau bánh kem giúp mình. Lúc đó thật sự rất rung động. Thấy mình chạy nhanh thì lại bảo mình coi chừng té, tiết học nấu ăn mình không biết tỉa bông anh ấy cũng chạy xuống giúp mình, chỉ giúp 1 mình mình thôi. Vui vẻ là thế bỗng dưng anh ấy lại im lặng, không để ý đến mình nữa. Mình không biết vì sao thì lúc đó mình nhận ra mình thích anh ấy mất rồi. Thế nhưng anh ấy bắt đầu đùa giỡn với các bạn nữ khác, nhưng chẳng qua chỉ cười đùa chứ không làm những hành động chỉ đối với mình. Mình bắt đầu ghen, bắt đầu luôn để ý đến anh ấy. Trong giờ học cũng len lén liếc nhìn anh ấy. Mình có tâm sự với 1 cô bạn. Cô ấy bảo hầu như cả lớp đều nghi anh ấy thích mình. Bởi họ bảo ánh mắt không lừa dối được. Ánh mắt anh ấy nhìn mình rất dịu dàng và chỉ duy nhất mình anh ấy mới nhìn như vậy. Cô bạn của mình còn bảo lúc hè anh ấy còn nhắn tin với cô bạn của mình để hỏi thăm về mình. Lúc đó mình cực kì bất ngờ, cũng cực kì đau lòng. Mình mang hi vọng đơn phương anh ấy. Sang 12, anh ấy ngồi trên mình. Thế nhưng số lần nói chuyện của chúng mình cực kì ít. Mình cảm thấy anh ấy thay đổi, bắt đầu trở nên con nít, loi nhoi, nói chuyện nhiều hơn. Bạn mình bảo anh ấy thay đổi vậy là để hòa đồng hơn với mọi người trong lớp. Nhưng anh ấy chưa từng hòa đồng với mình. Chính vì vậy khi bắt đầu chọn trường ĐH, mình tránh chọn nơi anh ấy học, mình muốn từ bỏ anh ấy. Rồi sau đó hơn một năm chúng mình không gặp nhau, anh ấy cũng chưa từng nhắn tin cho mình, chỉ có 1 lần thôi. Mình luôn nghĩ rằng chỉ cần chúng mình không gặp nhau mình có thể dần quên anh ấy. Nhưng mình không quên được. Ngày 14/4/2019 mình chủ động ib cho anh ấy "từ nay t không thích m nữa đâu, thích m mệt mõi quá. Lúc nào t cũng buồn. T nhắn tin nhắn này không phải để tỏ tình mà t chỉ muốn nhẹ nhõm đi một chút". Anh ấy nhắn "có thấy nhẹ nhõm hơn chút nào chưa". Mình bảo chưa. Anh ấy "còn vương vấn gì nữa". Thấy dòng chữ đó mình đột nhiên khóc, khóc rất đau lòng. Thích anh nhiều năm như vậy, anh cư nhiên lại trả lời lạnh nhạt như vậy. Lúc ấy bỗng nhiên nghĩ mình sao có thể thích 1 người lâu đến như vậy. Anh ấy ib nói với mình là anh ấy rất bất ngờ, không nghĩ đến mình sẽ thích anh ấy. Anh ấy bảo anh ấy hiện tại chưa có gì cả cho nên anh ấy không muốn yêu đương. Anh ấy bảo mình hãy thích một chàng trai khác đẹp trai, tài giỏi. Nhưng làm thế nào bây giờ, em không thích người khác, em chỉ thích anh. Lúc đó mình rất tức giận, anh ấy còn chưa nói không thích mịn mà. Muốn mình thích người khác. Tuyệt tình đến như vậy. Lúc đó mình quyết định từ bỏ thật rồi. Tạm biệt anh, thanh xuân của em.
Ẩn bớt
" Rồi cười. Lúc ấy mình như phản xạ lấy cuốn vở ném vào bạn ấy. Bạn ấy giận mình lên bàn đầu ngồi. Còn anh ấy.. lúc đó mình cảm thấy anh ấy rất tức giận. Anh ấy bảo. "
Mày hơi quá đáng rồi đấy" rồi không thèm nói chuyện với mình nữa. Từ hôm đó trở đi tuy ngồi cạnh nhau nhưng anh ấy chưa từng chủ động nói chuyện với mình câu nào, cũng không thèm xem chung sách với mình. Mình cũng thức thời tránh né anh ấy. Có một hôm học tiết thể dục thầy có bảo ai đứng ở sau lưng thì bắt cặp chơi bóng cùng nhau. Mình xoay lưng, đối diện mình và anh ấy. Mình liền đổi cho bạn nữ khác. Rất nhiều năm sau mình mới hiểu một cú xoay người ấy mình đã bỏ lỡ rồi. Sang 11 mình và anh ấy không là bạn cùng bàn nữa. Anh ấy ngồi bàn thứ 3, mình bàn thứ sáu. Không biết thế nào mà anh ấy bắt đầu chủ động với mình lắm, chủ động nắm tay mình, xoa đầu, nhéo mũi, bẹo má. Hôm 20/11 có mua bánh kem tặng cô giáo, cả lớp cùng nhau ăn, mình bị một bạn nam hất rất nhiều bánh kem lên mặt. Anh ấy thấy thế liền xuống chỗ mình lau bánh kem giúp mình. Lúc đó thật sự rất rung động. Thấy mình chạy nhanh thì lại bảo mình coi chừng té, tiết học nấu ăn mình không biết tỉa bông anh ấy cũng chạy xuống giúp mình, chỉ giúp 1 mình mình thôi. Vui vẻ là thế bỗng dưng anh ấy lại im lặng, không để ý đến mình nữa. Mình không biết vì sao thì lúc đó mình nhận ra mình thích anh ấy mất rồi. Thế nhưng anh ấy bắt đầu đùa giỡn với các bạn nữ khác, nhưng chẳng qua chỉ cười đùa chứ không làm những hành động chỉ đối với mình. Mình bắt đầu ghen, bắt đầu luôn để ý đến anh ấy. Trong giờ học cũng len lén liếc nhìn anh ấy. Mình có tâm sự với 1 cô bạn. Cô ấy bảo hầu như cả lớp đều nghi anh ấy thích mình. Bởi họ bảo ánh mắt không lừa dối được. Ánh mắt anh ấy nhìn mình rất dịu dàng và chỉ duy nhất mình anh ấy mới nhìn như vậy. Cô bạn của mình còn bảo lúc hè anh ấy còn nhắn tin với cô bạn của mình để hỏi thăm về mình. Lúc đó mình cực kì bất ngờ, cũng cực kì đau lòng. Mình mang hi vọng đơn phương anh ấy. Sang 12, anh ấy ngồi trên mình. Thế nhưng số lần nói chuyện của chúng mình cực kì ít. Mình cảm thấy anh ấy thay đổi, bắt đầu trở nên con nít, loi nhoi, nói chuyện nhiều hơn. Bạn mình bảo anh ấy thay đổi vậy là để hòa đồng hơn với mọi người trong lớp. Nhưng anh ấy chưa từng hòa đồng với mình. Chính vì vậy khi bắt đầu chọn trường ĐH, mình tránh chọn nơi anh ấy học, mình muốn từ bỏ anh ấy. Rồi sau đó hơn một năm chúng mình không gặp nhau, anh ấy cũng chưa từng nhắn tin cho mình, chỉ có 1 lần thôi. Mình luôn nghĩ rằng chỉ cần chúng mình không gặp nhau mình có thể dần quên anh ấy. Nhưng mình không quên được. Ngày 14/4/2019 mình chủ động ib cho anh ấy "từ nay t không thích m nữa đâu, thích m mệt mõi quá. Lúc nào t cũng buồn. T nhắn tin nhắn này không phải để tỏ tình mà t chỉ muốn nhẹ nhõm đi một chút". Anh ấy nhắn "có thấy nhẹ nhõm hơn chút nào chưa". Mình bảo chưa. Anh ấy "còn vương vấn gì nữa". Thấy dòng chữ đó mình đột nhiên khóc, khóc rất đau lòng. Thích anh nhiều năm như vậy, anh cư nhiên lại trả lời lạnh nhạt như vậy. Lúc ấy bỗng nhiên nghĩ mình sao có thể thích 1 người lâu đến như vậy. Anh ấy ib nói với mình là anh ấy rất bất ngờ, không nghĩ đến mình sẽ thích anh ấy. Anh ấy bảo anh ấy hiện tại chưa có gì cả cho nên anh ấy không muốn yêu đương. Anh ấy bảo mình hãy thích một chàng trai khác đẹp trai, tài giỏi. Nhưng làm thế nào bây giờ, em không thích người khác, em chỉ thích anh. Lúc đó mình rất tức giận, anh ấy còn chưa nói không thích mịn mà. Muốn mình thích người khác. Tuyệt tình đến như vậy. Lúc đó mình quyết định từ bỏ thật rồi. Tạm biệt anh, thanh xuân của em.
Ẩn bớt