- Xu
- 771,710,176
Bài viết: 4136 



Trọn bộ truyện thơ Hồi Ký Thạch Sanh
Ngắn gọn dễ hiểu
Phần 1: Kết nghĩa
Ở trên đất nước thanh bình
Minh quân trị quốc dân tình an cư
Khuyến nông, miễn thuế, thả tù
Khắp nơi nghe tiếng nhân từ của vua.
Một hôm ngài nhớ chuyện xưa
Bồi hồi kỷ niệm như vừa hôm qua
Quận Cao Bình có một nhà
Vợ chồng Thạch Nghĩa, Thạch Bà, hiếm con.
Tu nhân tích đức vuông tròn
Mong trời ban một mụn con vui vầy
Đắp đường, vét giếng, trồng cây
Giúp người nghèo khổ hàng ngày tha hương.
Tấm lòng trời thấu nên thương
Ban cho nhà họ một đường con giai
Thạch Bà năm ấy có thai
Niềm vui tuy muộn, cả hai ấm lòng.
Tuổi cao sức yếu, Thạch Ông
Từ trần cũng thỏa ước mong đời mình
Thạch Bà năm ấy hạ sinh
Bé trai tên gọi Thạch Sanh, ý chồng.
Tuổi già, đèn trước bão giông
Ít lâu bà cũng theo chồng đi xa
Thạnh Sanh sống ở gốc đa
Khố kia một chiếc, rìu là một cây.
Vào rừng đốn củi qua ngày
Trời sai thần xuống chỉ bày võ công
Dạy cho bao phép thần thông
Ban cho sức khỏe và lòng vị tha.
Cũng gần với xóm cây đa
Có người buôn rượu cách ba quãng đồng
Gã này tên gọi Lý Thông
Gian ngoa, sảo quyệt cả vùng biết danh.
Một hôm Thông gặp Thạch Sanh
Thấy chàng khỏe mạnh lợi lanh nên là
Làm thân, kết nghĩa thực ra
Lợi dụng chàng khỏe, làm mà không lương.
Hàng ngày từ sớm tinh sương
Đến khi tắt nắng đêm buông xuống rồi
Chàng làm việc chẳng nghỉ ngơi
Nhiệt tình hết sức chẳng lời kêu ca.
Phần 2: Đánh trăn tinh
Nhẹ nhàng vua nhấc chén trà
Nhớ về ngày ấy thật là hiểm nguy
Khi xưa tiên đế trị vì
Có con quái thú lạ kỳ hại dân.
Mang binh mã đánh mấy lần
Nhưng đều thất bại toàn quân bị trừ
Cuối cùng cho dựng miếu thờ
Hàng năm cúng tế mong chờ bình an.
Mỗi lần cúng lễ đèn nhang
Dâng lên cho quái thú ăn một người
Cũng cầu nhân mã khắp nơi
Diệt trừ quái thú vua thời thưởng công.
Vào năm đến lượt Lý Thông
Phải đi nộp mạng, khóc ròng mấy hôm
Mẹ con hắn bỏ cả cơm
Cuối cùng nghĩ kế, cứu con, hại người.
Đến đây vua lại ngậm ngùi
Làm người ai chẳng một đời cầu sinh,
Ai không thương xót con mình
Ta không trách họ tuyệt tình với ta.
Lý Thông gọi Thạch Sanh ra
Bày mâm rượu thịt rồi là nói thêm
Hôm nay phiên gác miếu đêm
Rượu đang cất dở nhờ em đi giùm.
Thạch Sanh nào biết hang hùm
Thế là ăn vội bữa cơm, lên đường
Miếu thờ nghi ngút khói hương
Đến nơi chàng dựa vào tường nghỉ ngơi.
Nửa đêm giông tố khắp nơi
Ầm ầm bốn phía một trời âm u
Xung quanh gió rít vù vù
Một con quái vật từ từ hiện ra.
Thạch Sanh nhìn kỹ đúng là0
Một con quái thú: Mãng xà thành tinh
Há mồm định nuốt chửng mình
Vội vàng vung búa chàng nghinh chiến liền.
Ta xung hữu đột bao phen
Phép thần sử dụng, cước quyền tung ra
Cuối cùng giết chết mãng xà
Lấy đầu, đợi sáng về nhà báo tin.
Phần 3: Cướp công
Tưởng oan hồn mới hiện lên
Mẹ con họ Lý khóc rên lậy quỳ
Hồn ơi mau hãy đi đi
Ta thề cúng giỗ đúng kỳ hàng năm.
Thạch Sanh nghe mới hiểu rằng
Mẹ con nhà ấy bẫy giăng hại người
Tuy nhiên chàng vẫn mỉm cười
Sau rồi giải thích đầu đuôi ngọn ngành.
Lý Thông bản tính gian manh
Nghĩ mưu lừa dối Thạch Sanh, dọa chàng
Chết rồi trăn ấy cao sang
Vua nuôi giữ miếu đã hàng trăm năm.
Bây giờ em lại giết trăn
Vua mà biết được e rằng họa to
Chú mau mau trốn đi cho
Ở nhà mọi việc anh lo được rồi.
Thạch Sanh nghe cũng tin lời
Quay về chốn cũ lại ngồi gốc đa
Chàng đâu có biết rằng là
Giết trăn tinh ấy lập ra công đầu.
Thạch Sanh đi được không lâu
Lý Thông vội vã vào chầu đức vua
Dâng đầu ác thú và thưa
Rằng mình công lớn mới vừa lập xong.
Nhà vua vui sướng trong lòng
Chức kia đô đốc, sắc phong hiền tài
Lý Thông mừng rỡ vái dài
Và từ hôm đó lên đài làm quan.
Phần 4: Giải cứu công chúa
Một ngày trời đẹp mây quang
Hoa viên công chúa hài vàng dạo chơi
Bỗng đâu xuất hiện trên trời
Đại Bàng to lớn cắp người bay đi
Quan quân chưa hiểu chuyện gì
Cánh chim bay vút tự khi nào rồi..
Vua cha lòng dạ rối bời
Nhớ ra họ Lý một thời diệt trăn.
Sai người triệu gấp vào cung
Giao cho nhiệm vụ vô cùng khó khăn..
Tìm nơi chim lạ ẩn thân
Cứu nàng công chúa, phong thân rể hiền.
Lý Thông lòng dạ ưu phiền
Loay hoay tìm cách mở phiên hội hè
Bốn phương người đổ dồn về
Lân la hỏi chuyện.. ai dè gặp may..
Thạch Sanh ngồi dưới gốc cây
Thấy con chim lớn đang bay, cắp người
Giương cung bắn thẳng lên trời
Đại Bàng tên trúng.. nhưng thời vẫn bay.
Lý Thông sung sướng lắm thay
Nghe xong chuyện kể, giục ngay cứu người
Thạch Sanh vội vã nhận lời
Lần theo vết máu và rồi tìm ra
Hang sâu giữa chốn rừng già
Lý Thông sợ hãi lân la cậy nhờ
Xuống đi anh ở trên chờ..
Thạch Sanh tốt bụng lại khờ.. vậy nên:
Một mình rìu buộc kề bên
Thắt lưng dây quấn từ trên xuống dần..
Hang sâu tăm tối muôn phần
Chàng nghe tiếng khóc ở gần đâu đây.
Lần theo tiếng khóc.. thấy ngay
Một người con gái mặt mày ủ ê
Nhìn chàng giọng cất não nề:
Đại Bàng đã cướp em về hang sâu
Mong chàng hãy trốn đi mau
Đại Bàng thương tích đang đau ngủ rồi!
Thạch Sanh an ủi vài lời:
Ta là người bắn chim trời hôm nao..
Lần theo dấu vết máu đào
Tìm ra công chúa xiết bao vui mừng..
Thôi mau thông báo tùy tùng
Thả dây để rước về cung ngay liền..
Gặp nhau âu cũng có duyên
Trâm vàng công chúa dịu hiền trao tay..
Dặn rằng: Mai mốt vật này
Là lời ước hẹn hôm nay với người..
Dây mang công chúa lên rồi
Lý Thông trở mặt sai người lấp hang
Thạch Sanh đau khổ ngỡ ngàng
Người anh kết nghĩa phũ phàng hại em.
Phần 5: Trở về từ Thủy Cung
Mặt trời đã đến ngọn sào
Nhà vua chậm rãi bước vào ngự thư
Nghĩ mình ngày đó nếu như:
Không có may mắn, đã từ thế gian.
Hiểm nguy quả thực vô vàn
Đại Bàng thức dậy định toan giết mình
Đánh nhau thập tử nhất sinh
Bây giờ nhớ lại vẫn kinh vài phần.
Đại Bàng vỗ cánh ầm ầm
Mỏ như kìm cứng, vuốt chân nhọn dài
Mình đây phải trổ hết tài
Khó khăn chiến thắng mệt nhoài, hiểm nguy.
Lần theo hang tối bước đi
Bỗng nghe có tiếng rầm rì kêu than
Búa vung cửa bị phá tan
Có ai xiềng xích bị giam trong này.
Phá gông xiềng, cứu ra ngay
Hỏi sao lại bị nơi đây giam cầm
Chàng trai cảm kích muôn phần
Đầu đuôi câu chuyện dần dần kể qua.
Vốn chàng ở Thủy Cung ra
Một hôm đang lúc la cà dạo chơi
Đại Bàng bay ở trên trời
Bắt chàng đem nhốt dập vùi nơi đây.
Tạ ơn chàng mới tỏ bày
Thủy cung mời xuống vài ngày dạo chơi
Đang khi tâm trạng rối bời
Gật đầu ta mới nhận lời cùng đi.
Long cung cảnh đẹp lạ kỳ
Lung linh huyền ảo không gì sánh ngang
San hô muôn sắc muôn hàng
Ngọc trai lấp lánh, bạc vàng bao nhiêu.
Thủy Tề Vua rất quý yêu
Đến khi giã biệt cho nhiều tài gia
Bạc vàng châu báu ngọc ngà..
Rất nhiều thứ khác nhưng ta không màng.
Chỉ xin có một cây đàn
Một niêu cơm nữa rồi mang trở về
Gốc đa nơi cũ làng quê
Đốn cây kiếm sống chẳng mê sang giàu
Phần 6: Tiếng đàn giải oan
Đại Bàng, Trăn ác thua đau
Âm hồn của chúng gặp nhau một ngày
Lang thang đói rách, trắng tay
Bàn nhau quyết trả thù này mới cam.
Vào cung ăn trộm bạc vàng
Rồi mang đến dấu nơi chàng mưu sinh
Âm thầm mật báo quan binh
Gốc đa lục soát, Thạch Sanh bắt vào.
Nhốt vào ngục tối nhà lao
Tiếng oan chẳng biết kêu gào nơi đâu.
Một mình những lúc buồn rầu
Mang đàn ra gẩy vài câu đời chàng.
Đàn kêu tích tịch tình tang
Ai mang công chúa dưới hang trở về
Tiếng đàn ai oán não nề
Như than như trách ủ ê nao lòng.
Nhớ về lúc trước Lý Thông
Cửa hang lấp kín rồi vòng về kinh
Trong lòng phấn khởi đinh ninh
Chức kia phò mã là mình chứ ai.
Vua ra đón đoạn đường dài
Niềm vui chưa thỏa, lòng ngài đã đau
Nhìn cô công chúa buồn rầu
Chẳng cười, chẳng nói một câu chữ nào.
Ngự y bắt mạch xem sao
Bao thầy thuốc giỏi mời vào trong cung
Bao nhiêu cố gắng tận trung
Nan y bệnh nặng cuối cùng bó tay.
Một hôm ngồi ngắm trời mây
Nàng nghe văng vẳng đâu đây tiếng đàn
Bỗng nhiên cười nói ríu ran
Vua truyền người mới đánh đàn vào cung.
Thạch Sanh nét mặt ung dung
Kể đầu đuôi chuyện cuối cùng, bị giam
Nghe xong chiếu chỉ vua ban
Phong làm phò mã huy hoàng thưởng công.
Vua truyền cách chứ Lý Thông
Đuổi về quê cũ mà không chém đầu
Giữa đường mưa gió canh thâu
Trời sai thần sét đón đầu, không dung.
Hóa thành một kiếp bọ hung
Hàng ngày chui lủi tận cùng tối tăm
Cũng do khi sống dã tâm
Làm nhiều việc ác chỉ mong hại người.
Phần 7: Kết - Thái bình
Tâm tư nhớ lại bồi hồi
Cây đàn tri kỷ, chiếc nồi đãi binh
Đến nay dân hưởng thái bình
Tạo nên giao hảo nghĩa tình lân bang.
Khi xưa giặc dã tràn sang
Chỉ vì công chúa lấy chàng tiều phu
Quân mười tám nước hầu chư
Ùn ùn kéo đến vây từ bốn phương.
Thạch Sanh khi đó tỏ tường
Mang đàn ra gẩy thê lương nỗi lòng
Quê hương tiếng gọi chờ mong
Vợ con, gia quyến một lòng nhớ nhung.
Giặc quân nghe thấy não nùng
Mất đi chí khí oai hùng cao sang
Chưa cần đánh đã quy hàng
Tướng giặc nể phục tài chàng, xin thua.
Thạch Sanh khi đó thay vua
Mời quân các nước cơm vừa một niêu
Quan quân tuy rất là nhiều
Ăn no mà chẳng hết niêu cơm thần.
Lại thêm kính phục muôn phần
Chư hầu cúi lạy, rút quân trở về
Trong lòng ghi khắc lời thề
Giữ tình giao hảo cận kề quốc gia.
Nhà vua gọi Thạch Sanh ra
Bảo rằng ta đến tuổi già nghỉ ngơi
Bây giờ lập tức truyền ngôi
Mong cho đất nước ngàn đời an vinh.
Bây giờ nhìn cảnh thái bình
Thạch Sanh cũng thấy tâm tình thật an.
Trải qua bao cuộc gian nan
Bây giờ đất nước vững vàng đi lên.
Ngắn gọn dễ hiểu
Phần 1: Kết nghĩa
Ở trên đất nước thanh bình
Minh quân trị quốc dân tình an cư
Khuyến nông, miễn thuế, thả tù
Khắp nơi nghe tiếng nhân từ của vua.
Một hôm ngài nhớ chuyện xưa
Bồi hồi kỷ niệm như vừa hôm qua
Quận Cao Bình có một nhà
Vợ chồng Thạch Nghĩa, Thạch Bà, hiếm con.
Tu nhân tích đức vuông tròn
Mong trời ban một mụn con vui vầy
Đắp đường, vét giếng, trồng cây
Giúp người nghèo khổ hàng ngày tha hương.
Tấm lòng trời thấu nên thương
Ban cho nhà họ một đường con giai
Thạch Bà năm ấy có thai
Niềm vui tuy muộn, cả hai ấm lòng.
Tuổi cao sức yếu, Thạch Ông
Từ trần cũng thỏa ước mong đời mình
Thạch Bà năm ấy hạ sinh
Bé trai tên gọi Thạch Sanh, ý chồng.
Tuổi già, đèn trước bão giông
Ít lâu bà cũng theo chồng đi xa
Thạnh Sanh sống ở gốc đa
Khố kia một chiếc, rìu là một cây.
Vào rừng đốn củi qua ngày
Trời sai thần xuống chỉ bày võ công
Dạy cho bao phép thần thông
Ban cho sức khỏe và lòng vị tha.
Cũng gần với xóm cây đa
Có người buôn rượu cách ba quãng đồng
Gã này tên gọi Lý Thông
Gian ngoa, sảo quyệt cả vùng biết danh.
Một hôm Thông gặp Thạch Sanh
Thấy chàng khỏe mạnh lợi lanh nên là
Làm thân, kết nghĩa thực ra
Lợi dụng chàng khỏe, làm mà không lương.
Hàng ngày từ sớm tinh sương
Đến khi tắt nắng đêm buông xuống rồi
Chàng làm việc chẳng nghỉ ngơi
Nhiệt tình hết sức chẳng lời kêu ca.
Phần 2: Đánh trăn tinh
Nhẹ nhàng vua nhấc chén trà
Nhớ về ngày ấy thật là hiểm nguy
Khi xưa tiên đế trị vì
Có con quái thú lạ kỳ hại dân.
Mang binh mã đánh mấy lần
Nhưng đều thất bại toàn quân bị trừ
Cuối cùng cho dựng miếu thờ
Hàng năm cúng tế mong chờ bình an.
Mỗi lần cúng lễ đèn nhang
Dâng lên cho quái thú ăn một người
Cũng cầu nhân mã khắp nơi
Diệt trừ quái thú vua thời thưởng công.
Vào năm đến lượt Lý Thông
Phải đi nộp mạng, khóc ròng mấy hôm
Mẹ con hắn bỏ cả cơm
Cuối cùng nghĩ kế, cứu con, hại người.
Đến đây vua lại ngậm ngùi
Làm người ai chẳng một đời cầu sinh,
Ai không thương xót con mình
Ta không trách họ tuyệt tình với ta.
Lý Thông gọi Thạch Sanh ra
Bày mâm rượu thịt rồi là nói thêm
Hôm nay phiên gác miếu đêm
Rượu đang cất dở nhờ em đi giùm.
Thạch Sanh nào biết hang hùm
Thế là ăn vội bữa cơm, lên đường
Miếu thờ nghi ngút khói hương
Đến nơi chàng dựa vào tường nghỉ ngơi.
Nửa đêm giông tố khắp nơi
Ầm ầm bốn phía một trời âm u
Xung quanh gió rít vù vù
Một con quái vật từ từ hiện ra.
Thạch Sanh nhìn kỹ đúng là0
Một con quái thú: Mãng xà thành tinh
Há mồm định nuốt chửng mình
Vội vàng vung búa chàng nghinh chiến liền.
Ta xung hữu đột bao phen
Phép thần sử dụng, cước quyền tung ra
Cuối cùng giết chết mãng xà
Lấy đầu, đợi sáng về nhà báo tin.
Phần 3: Cướp công
Tưởng oan hồn mới hiện lên
Mẹ con họ Lý khóc rên lậy quỳ
Hồn ơi mau hãy đi đi
Ta thề cúng giỗ đúng kỳ hàng năm.
Thạch Sanh nghe mới hiểu rằng
Mẹ con nhà ấy bẫy giăng hại người
Tuy nhiên chàng vẫn mỉm cười
Sau rồi giải thích đầu đuôi ngọn ngành.
Lý Thông bản tính gian manh
Nghĩ mưu lừa dối Thạch Sanh, dọa chàng
Chết rồi trăn ấy cao sang
Vua nuôi giữ miếu đã hàng trăm năm.
Bây giờ em lại giết trăn
Vua mà biết được e rằng họa to
Chú mau mau trốn đi cho
Ở nhà mọi việc anh lo được rồi.
Thạch Sanh nghe cũng tin lời
Quay về chốn cũ lại ngồi gốc đa
Chàng đâu có biết rằng là
Giết trăn tinh ấy lập ra công đầu.
Thạch Sanh đi được không lâu
Lý Thông vội vã vào chầu đức vua
Dâng đầu ác thú và thưa
Rằng mình công lớn mới vừa lập xong.
Nhà vua vui sướng trong lòng
Chức kia đô đốc, sắc phong hiền tài
Lý Thông mừng rỡ vái dài
Và từ hôm đó lên đài làm quan.
Phần 4: Giải cứu công chúa
Một ngày trời đẹp mây quang
Hoa viên công chúa hài vàng dạo chơi
Bỗng đâu xuất hiện trên trời
Đại Bàng to lớn cắp người bay đi
Quan quân chưa hiểu chuyện gì
Cánh chim bay vút tự khi nào rồi..
Vua cha lòng dạ rối bời
Nhớ ra họ Lý một thời diệt trăn.
Sai người triệu gấp vào cung
Giao cho nhiệm vụ vô cùng khó khăn..
Tìm nơi chim lạ ẩn thân
Cứu nàng công chúa, phong thân rể hiền.
Lý Thông lòng dạ ưu phiền
Loay hoay tìm cách mở phiên hội hè
Bốn phương người đổ dồn về
Lân la hỏi chuyện.. ai dè gặp may..
Thạch Sanh ngồi dưới gốc cây
Thấy con chim lớn đang bay, cắp người
Giương cung bắn thẳng lên trời
Đại Bàng tên trúng.. nhưng thời vẫn bay.
Lý Thông sung sướng lắm thay
Nghe xong chuyện kể, giục ngay cứu người
Thạch Sanh vội vã nhận lời
Lần theo vết máu và rồi tìm ra
Hang sâu giữa chốn rừng già
Lý Thông sợ hãi lân la cậy nhờ
Xuống đi anh ở trên chờ..
Thạch Sanh tốt bụng lại khờ.. vậy nên:
Một mình rìu buộc kề bên
Thắt lưng dây quấn từ trên xuống dần..
Hang sâu tăm tối muôn phần
Chàng nghe tiếng khóc ở gần đâu đây.
Lần theo tiếng khóc.. thấy ngay
Một người con gái mặt mày ủ ê
Nhìn chàng giọng cất não nề:
Đại Bàng đã cướp em về hang sâu
Mong chàng hãy trốn đi mau
Đại Bàng thương tích đang đau ngủ rồi!
Thạch Sanh an ủi vài lời:
Ta là người bắn chim trời hôm nao..
Lần theo dấu vết máu đào
Tìm ra công chúa xiết bao vui mừng..
Thôi mau thông báo tùy tùng
Thả dây để rước về cung ngay liền..
Gặp nhau âu cũng có duyên
Trâm vàng công chúa dịu hiền trao tay..
Dặn rằng: Mai mốt vật này
Là lời ước hẹn hôm nay với người..
Dây mang công chúa lên rồi
Lý Thông trở mặt sai người lấp hang
Thạch Sanh đau khổ ngỡ ngàng
Người anh kết nghĩa phũ phàng hại em.
Phần 5: Trở về từ Thủy Cung
Mặt trời đã đến ngọn sào
Nhà vua chậm rãi bước vào ngự thư
Nghĩ mình ngày đó nếu như:
Không có may mắn, đã từ thế gian.
Hiểm nguy quả thực vô vàn
Đại Bàng thức dậy định toan giết mình
Đánh nhau thập tử nhất sinh
Bây giờ nhớ lại vẫn kinh vài phần.
Đại Bàng vỗ cánh ầm ầm
Mỏ như kìm cứng, vuốt chân nhọn dài
Mình đây phải trổ hết tài
Khó khăn chiến thắng mệt nhoài, hiểm nguy.
Lần theo hang tối bước đi
Bỗng nghe có tiếng rầm rì kêu than
Búa vung cửa bị phá tan
Có ai xiềng xích bị giam trong này.
Phá gông xiềng, cứu ra ngay
Hỏi sao lại bị nơi đây giam cầm
Chàng trai cảm kích muôn phần
Đầu đuôi câu chuyện dần dần kể qua.
Vốn chàng ở Thủy Cung ra
Một hôm đang lúc la cà dạo chơi
Đại Bàng bay ở trên trời
Bắt chàng đem nhốt dập vùi nơi đây.
Tạ ơn chàng mới tỏ bày
Thủy cung mời xuống vài ngày dạo chơi
Đang khi tâm trạng rối bời
Gật đầu ta mới nhận lời cùng đi.
Long cung cảnh đẹp lạ kỳ
Lung linh huyền ảo không gì sánh ngang
San hô muôn sắc muôn hàng
Ngọc trai lấp lánh, bạc vàng bao nhiêu.
Thủy Tề Vua rất quý yêu
Đến khi giã biệt cho nhiều tài gia
Bạc vàng châu báu ngọc ngà..
Rất nhiều thứ khác nhưng ta không màng.
Chỉ xin có một cây đàn
Một niêu cơm nữa rồi mang trở về
Gốc đa nơi cũ làng quê
Đốn cây kiếm sống chẳng mê sang giàu
Phần 6: Tiếng đàn giải oan
Đại Bàng, Trăn ác thua đau
Âm hồn của chúng gặp nhau một ngày
Lang thang đói rách, trắng tay
Bàn nhau quyết trả thù này mới cam.
Vào cung ăn trộm bạc vàng
Rồi mang đến dấu nơi chàng mưu sinh
Âm thầm mật báo quan binh
Gốc đa lục soát, Thạch Sanh bắt vào.
Nhốt vào ngục tối nhà lao
Tiếng oan chẳng biết kêu gào nơi đâu.
Một mình những lúc buồn rầu
Mang đàn ra gẩy vài câu đời chàng.
Đàn kêu tích tịch tình tang
Ai mang công chúa dưới hang trở về
Tiếng đàn ai oán não nề
Như than như trách ủ ê nao lòng.
Nhớ về lúc trước Lý Thông
Cửa hang lấp kín rồi vòng về kinh
Trong lòng phấn khởi đinh ninh
Chức kia phò mã là mình chứ ai.
Vua ra đón đoạn đường dài
Niềm vui chưa thỏa, lòng ngài đã đau
Nhìn cô công chúa buồn rầu
Chẳng cười, chẳng nói một câu chữ nào.
Ngự y bắt mạch xem sao
Bao thầy thuốc giỏi mời vào trong cung
Bao nhiêu cố gắng tận trung
Nan y bệnh nặng cuối cùng bó tay.
Một hôm ngồi ngắm trời mây
Nàng nghe văng vẳng đâu đây tiếng đàn
Bỗng nhiên cười nói ríu ran
Vua truyền người mới đánh đàn vào cung.
Thạch Sanh nét mặt ung dung
Kể đầu đuôi chuyện cuối cùng, bị giam
Nghe xong chiếu chỉ vua ban
Phong làm phò mã huy hoàng thưởng công.
Vua truyền cách chứ Lý Thông
Đuổi về quê cũ mà không chém đầu
Giữa đường mưa gió canh thâu
Trời sai thần sét đón đầu, không dung.
Hóa thành một kiếp bọ hung
Hàng ngày chui lủi tận cùng tối tăm
Cũng do khi sống dã tâm
Làm nhiều việc ác chỉ mong hại người.
Phần 7: Kết - Thái bình
Tâm tư nhớ lại bồi hồi
Cây đàn tri kỷ, chiếc nồi đãi binh
Đến nay dân hưởng thái bình
Tạo nên giao hảo nghĩa tình lân bang.
Khi xưa giặc dã tràn sang
Chỉ vì công chúa lấy chàng tiều phu
Quân mười tám nước hầu chư
Ùn ùn kéo đến vây từ bốn phương.
Thạch Sanh khi đó tỏ tường
Mang đàn ra gẩy thê lương nỗi lòng
Quê hương tiếng gọi chờ mong
Vợ con, gia quyến một lòng nhớ nhung.
Giặc quân nghe thấy não nùng
Mất đi chí khí oai hùng cao sang
Chưa cần đánh đã quy hàng
Tướng giặc nể phục tài chàng, xin thua.
Thạch Sanh khi đó thay vua
Mời quân các nước cơm vừa một niêu
Quan quân tuy rất là nhiều
Ăn no mà chẳng hết niêu cơm thần.
Lại thêm kính phục muôn phần
Chư hầu cúi lạy, rút quân trở về
Trong lòng ghi khắc lời thề
Giữ tình giao hảo cận kề quốc gia.
Nhà vua gọi Thạch Sanh ra
Bảo rằng ta đến tuổi già nghỉ ngơi
Bây giờ lập tức truyền ngôi
Mong cho đất nước ngàn đời an vinh.
Bây giờ nhìn cảnh thái bình
Thạch Sanh cũng thấy tâm tình thật an.
Trải qua bao cuộc gian nan
Bây giờ đất nước vững vàng đi lên.