Bài thơ: "Thả diều" của tác giả Trần Đăng Khoa nói về những kỉ niệm, kí ức tuổi thơ thật tươi đẹp khi những đứa trẻ thả cánh diều mơ ước bay trên bầu trời rộng lớn. Những câu thơ giàu hình ảnh, đầy sức sống, chứa chan tình cảm khi tác giả miêu tả cánh diều no gió. Những thanh âm "Tiếng nó chơi vơi" tạo cảm giác mới lạ. Từ đó, ta thấy trí tưởng tượng của tác giả thật phong phú khi liên tưởng các hình ảnh so sánh như: Diều là hạt cau/Phơi trên nong trời, Trời như cánh đồng/Xong mùa gặt hái, Diều em - lưỡi liềm.. gây được sự ấn tượng, hấp dẫn và thích thú cho người đọc. Thả Diều Tác giả: Trần Đăng Khoa Cánh diều no gió Sáo nó thổi vang Sao trời trôi qua Diều thành trăng vàng Cánh diều no gió Tiếng nó trong ngần Diều hay chiếc thuyền Trôi trên sông Ngân Cánh diều no gió Tiếng nó chơi vơi Diều là hạt cau Phơi trên nong trời Trời như cánh đồng Xong mùa gặt hái Diều em - lưỡi liềm Ai quên bỏ lại Cánh diều no gió Nhạc trời réo vang Tiếng diều xanh lúa Uốn cong tre làng Ơi chú hành quân Cô lái máy cày Có nghe phơi phới Tiếng diều lượn bay? Tiếng diều vàng nắng Trời xanh cao hơn Dây diều em cắm Bên bờ hố bom.. 1968 Nguồn: Trần Đăng Khoa, Góc sân và khoảng trời, NXB Văn hóa dân tộc, 1999