Hồng trần vạn đóa hồng hoa Tiếc chi đóa dại sim hoa giữa rừng Thân em mệnh định cô đơn Nên ban sắc tím cho hờn lòng tôi Trước đây từng nói đến rồi "Rừng hoang đẹp nhất những đồi hoa sim". Đợi mong rũ rượi vai mềm Tóc thời đã bạc, da thời nhăn nheo Trông về tiền tuyến xa xôi Nhớ chồng chinh chiến chưa lời hồi âm Chinh phu khách đã bao năm Giữa miền bom đạn âm thầm lệ tuôn Nhớ về mái ấm hậu phương Người thèm dưa mắm, kẻ thương vườn cà Người lo còn có mẹ già Vợ hiền, con nhỏ đợi cha ngày về Ngày đi đã hẹn lời thề Sống thời ghi dạ, chết thời thủy chung. Mong ngày dưới bóng hoàng hôn Rực màu khói tỏa từ thôn ngang trời Cho con gần mẹ, không rời Cho chồng bên vợ, con gần bên cha Đừng cho thành xác không nhà Chôn nơi khói lửa thương người đợi trông. Hái cành sim tím để lên Mộ phần ai đó không quên công người Gửi về xóm nhỏ giúp tôi Đóa hoa mọc dại giữa đồi hành quân Cho người em nhỏ tôi thương Khỏi buồn mong nhớ kẻ còn nợ quê Cho tôi trả trọn lời thề Thân này cho nước, lòng này cho em.