- Xu
- 13,659


Tặng em một chút Thơ một chút chia sẻ cho cô bé hay khóc. Dù người khác nghĩ em thế nào thì đừng lo hãy cứ là chính em vì chị luôn ở cạnh bên em nhé! Em sẽ không đơn độc.
Gần nhà tôi có một cô bé rất xinh đẹp, em hay khóc, hay buồn hay tủi thân. Cha mẹ em không yêu thương nhau, cha em quá vũ phu, gia truởng còn mẹ lại quá thục hiền. Đừng đến nữa cô đơn nhé hãy để em cười cho cuộc sống vui
Mật mã Caeser:
Đối với mẹ họ là tất cả
Còn với con là cỏ bên đường
Khi còn thương sẽ chẳng mỏi đường
Quên vất vả đời thường bỏ lại
Lo cho con có khi là trễ nải
Có bao giờ mẹ gánh cả đôi vai?
Hay có khi chỉ là tướng cùng loài
Không thương mến hay quan tâm, lộ lắng
Việc của mẹ con hỏi thường hay mắng
Nhưng bao giờ mẹ có hỏi con chăng?
Mẹ thường bảo đôi vài mẹ gầy yếu
Vì yêu con mà thêm rộng bờ vai
Từ phương xa mẹ đến nơi này
Để thương con và cho con mái ấm
Có vất vả nhìn lệ rơi sẽ thấm
Nước mắt rồi đời còn đắng nữa không?
Đời còn đắng có khi là viển vông
Mơ nhiều quá sẽ chìm trong biển rộng
Mẹ thường bảo đời là gió lộng
Có khi nào gió sẽ cuốn con đi?
Nhưng mẹ ơi con nghe gió thầm thì
Khi cô đơn trong lòng còn tăm tối
Mưa thường xuống khi đời con vấp lối
Con hỏi mưa nên ngừng lại hay thôi
Ngừng lại cảm xúc mỗi lúc bồi hồi
Trong vòng tay mẹ ôm con ấm
Ngừng bỡ ngỡ khi mẹ thường quát mắng
Ngừng khóc nhè khi mẹ bỏ con đi
Con biết rồi sẽ có chia ly
Nhưng đau xót thì vẫn còn ở lại
Khi nhắm mắt khóc vẫn còn nhẫn nại
Lưu mãi hoài trên khóe mắt con.
Mẹ chẳng hiểu được những trận đòn
Có khi nào nó làm con dũng cảm
Chẳng sợ nói rằng mình can đảm
Đứng trước người nói lời đắng cay.
Còn không sợ mẹ nói mặt còn dày
Bởi chẳng còn gì trong tim con nữa
Khi người ta nung chì trong lửa
Đợi đến lúc nào nó mới hóa kim cương.
Hay chỉ là câu chuyện nhỏ đời thường
Mẹ khuyên con dạy con và răn bảo
Có khi nào đời là giông bão
Để con ngồi đợi hết mưa say.
Để đến khi con hóa thành cây
Để bản thân đứng yên một chỗ
Trời đất rộng bản thân thô lỗ
Còn sợ rằng sẽ chẳng thể đi thêm
Có khi mây rồi sẽ hóa mềm
Như lớp bông quấn quanh con cho ấm
Lời mẹ nói đắng cay sẽ chẳng thấm
Vào trong con để con bớt yêu thương
Có khi con chẳng nghe được lời thường
Chỉ thấy mẹ trong vòng tay ấm áp
Trời nổi gió rồi sẽ im chốc lát
Nắng lại về chim lại đậu cành cây
Mong mẹ hiểu con chẳng phải người gầy
Để âm thanh vào rồi sẽ trỗng
Lời mẹ nói xin hãy còn hơi ấm
Để trong con còn hãy có yêu thương..
Mật mã Caeser
Mẹ cha ơi! Có nghe lời con gọi?
Bản III
Bài này được viết năm 2019 bản quyền thuộc mình. Wattpad @-_MacThien_-, Việt Nam overnight thuộc @capricornvr2
Hỏi tại sao mưa chẳng ngừng rơi?
Sao ngoài kia gió không ngừng vút?
Để lòng con không ngừng hỗn độn?
Để tình mẹ cha không ngừng đứt?
Con là dây nối tình mẹ cha
Sao con chẳng đứt mà tình yêu vẫn đứt?
Sao con nối lại mà dày vẫn tuột?
Sao con buồn mà dây vẫn vô tâm?
Hay đứt đi để con vô vọng?
Để cô đơn thấu buốt trong lòng?
Để lạc lõng giữa bầu trời cao rộng?
Vắng bóng mẹ cha êm ả trôi dòng.
Phải chăng là trò đùa?
Sinh con ra đắm chìm trong bất hạnh!
Phải chăng là bắt buộc?
Sinh con ra chẳng có tình thương!
Là mẹ là cha - Là bầu trời, biển cả!
Trời thiếu mây, Trái Đất này thiếu nước
Có còn vui, đáng sống nữa hay không?
Gần nhà tôi có một cô bé rất xinh đẹp, em hay khóc, hay buồn hay tủi thân. Cha mẹ em không yêu thương nhau, cha em quá vũ phu, gia truởng còn mẹ lại quá thục hiền. Đừng đến nữa cô đơn nhé hãy để em cười cho cuộc sống vui
Mật mã Caeser:
Ymom
Đối với mẹ họ là tất cả
Còn với con là cỏ bên đường
Khi còn thương sẽ chẳng mỏi đường
Quên vất vả đời thường bỏ lại
Lo cho con có khi là trễ nải
Có bao giờ mẹ gánh cả đôi vai?
Hay có khi chỉ là tướng cùng loài
Không thương mến hay quan tâm, lộ lắng
Việc của mẹ con hỏi thường hay mắng
Nhưng bao giờ mẹ có hỏi con chăng?
Mẹ thường bảo đôi vài mẹ gầy yếu
Vì yêu con mà thêm rộng bờ vai
Từ phương xa mẹ đến nơi này
Để thương con và cho con mái ấm
Có vất vả nhìn lệ rơi sẽ thấm
Nước mắt rồi đời còn đắng nữa không?
Đời còn đắng có khi là viển vông
Mơ nhiều quá sẽ chìm trong biển rộng
Mẹ thường bảo đời là gió lộng
Có khi nào gió sẽ cuốn con đi?
Nhưng mẹ ơi con nghe gió thầm thì
Khi cô đơn trong lòng còn tăm tối
Mưa thường xuống khi đời con vấp lối
Con hỏi mưa nên ngừng lại hay thôi
Ngừng lại cảm xúc mỗi lúc bồi hồi
Trong vòng tay mẹ ôm con ấm
Ngừng bỡ ngỡ khi mẹ thường quát mắng
Ngừng khóc nhè khi mẹ bỏ con đi
Con biết rồi sẽ có chia ly
Nhưng đau xót thì vẫn còn ở lại
Khi nhắm mắt khóc vẫn còn nhẫn nại
Lưu mãi hoài trên khóe mắt con.
Mẹ chẳng hiểu được những trận đòn
Có khi nào nó làm con dũng cảm
Chẳng sợ nói rằng mình can đảm
Đứng trước người nói lời đắng cay.
Còn không sợ mẹ nói mặt còn dày
Bởi chẳng còn gì trong tim con nữa
Khi người ta nung chì trong lửa
Đợi đến lúc nào nó mới hóa kim cương.
Hay chỉ là câu chuyện nhỏ đời thường
Mẹ khuyên con dạy con và răn bảo
Có khi nào đời là giông bão
Để con ngồi đợi hết mưa say.
Để đến khi con hóa thành cây
Để bản thân đứng yên một chỗ
Trời đất rộng bản thân thô lỗ
Còn sợ rằng sẽ chẳng thể đi thêm
Có khi mây rồi sẽ hóa mềm
Như lớp bông quấn quanh con cho ấm
Lời mẹ nói đắng cay sẽ chẳng thấm
Vào trong con để con bớt yêu thương
Có khi con chẳng nghe được lời thường
Chỉ thấy mẹ trong vòng tay ấm áp
Trời nổi gió rồi sẽ im chốc lát
Nắng lại về chim lại đậu cành cây
Mong mẹ hiểu con chẳng phải người gầy
Để âm thanh vào rồi sẽ trỗng
Lời mẹ nói xin hãy còn hơi ấm
Để trong con còn hãy có yêu thương..
Mật mã Caeser
Gcha mẹt ặng
Mẹ cha ơi! Có nghe lời con gọi?
Bản III
Bài này được viết năm 2019 bản quyền thuộc mình. Wattpad @-_MacThien_-, Việt Nam overnight thuộc @capricornvr2
Trời ngoài kia mưa
Lòng con mưa
Gió ngoài kia vút
Lòng con buốt.
Lòng con mưa
Gió ngoài kia vút
Lòng con buốt.
Hỏi tại sao mưa chẳng ngừng rơi?
Sao ngoài kia gió không ngừng vút?
Để lòng con không ngừng hỗn độn?
Để tình mẹ cha không ngừng đứt?
Con là dây nối tình mẹ cha
Sao con chẳng đứt mà tình yêu vẫn đứt?
Sao con nối lại mà dày vẫn tuột?
Sao con buồn mà dây vẫn vô tâm?
Hay đứt đi để con vô vọng?
Để cô đơn thấu buốt trong lòng?
Để lạc lõng giữa bầu trời cao rộng?
Vắng bóng mẹ cha êm ả trôi dòng.
Phải chăng là trò đùa?
Sinh con ra đắm chìm trong bất hạnh!
Phải chăng là bắt buộc?
Sinh con ra chẳng có tình thương!
Là mẹ là cha - Là bầu trời, biển cả!
Trời thiếu mây, Trái Đất này thiếu nước
Có còn vui, đáng sống nữa hay không?