2054
37
Bài hát: Tán Lạc Phiêu Linh - 散落飘零
Trình bày: Nhất Khỏa Lang Tinh Hứa Lam Tâm / 一颗狼星 许篮
Trình bày: Nhất Khỏa Lang Tinh Hứa Lam Tâm / 一颗狼星 许篮
Giọng hát nghe ma mị gì đâu ấy, mình nghe đi nghe lại chẳng biết bao nhiêu lần luôn.
Giai điệu bài này cũng ổn đấy nhưng cái thu hút mình hơn lại là giọng ca của Hứa Lam Tâm cơ, thanh âm rất đặc biệt.
Ca từ của bài hát xoay xung quanh mối tình có kết cục bi thương của một cô gái và người trong lòng của nàng. Lòng người đã đổi thay, người muốn rời đi nhưng nàng kiên quyết níu giữ lại, nhưng làm vậy chỉ khiến nàng đau lòng hơn mỗi ngày mà thôi.
Nhân duyên tốt phải là lưỡng tình tương duyệt, một người chạy theo sau lưng người kia mãi cuối cùng rồi cũng phải buông tay thôi.
Cô gái trong bài hát này cuối cùng đã chấp nhận từ bỏ, bởi lẽ có cố gắng nữa cũng chẳng có ích gì, người tổn thương chỉ là chính nàng mà thôi.
Lyric:
满月之下漫天飞花散落飘零如雨下
像我们已纷乱的年华
而你的温柔在我手掌结痂
每次紧握痛到灵魂都崩塌
满月之下漫天飞花散落飘零如雨下
我还是不肯将你放下
任那晚风声如痴我的整个世界为你沙哑
是谁双眼如满月光芒
把岁月温柔照亮又撕开了一道缺口裂在心上
思念几瓣晚风里跌宕
弥散夜空中的香是回忆在最后一舞中枯萎凋亡
也曾经用尽了全力
解不开因爱生的千丝万缕
到如今再无能为力
抹不去你在梦里隔着心痛的距离
满月之下漫天飞花散落飘零如雨下
像我们已纷乱的年华
而你的温柔在我手掌结痂
每次紧握痛到灵魂都崩塌
满月之下漫天飞花散落飘零如雨下
我还是不肯将你放下
任那晚风声如痴我的整个世界为你沙哑
雨停雾散你我也已破碎在寒风过境
婆娑泪光夺出眼眶散落飘零如雨下
在夜里溅起一身风沙
若我们不能如愿地拥抱着
就当是我做了场虚欢的梦
满月之下漫天飞花散落飘零如雨下
我还是终要将你放下
任每晚时光的猫撕扯着我的心一言不发
就任今晚锋利的月光
划破片片渴望散落飘零在你我别离的地方
Pinyin:
Mǎnyuè zhī xìa màntiān fēihuā sànluò piāolíng rú yǔ xìa
Xìang wǒmen yǐ fēnlùan de níanhúa
Ér nǐ de wēnróu zài wǒ shǒuzhǎng jié jiā
Měi cì jǐn wò tòng dào línghún dōu bēngtā
Mǎnyuè zhī xìa màntiān fēihuā sànluò piāolíng rú yǔ xìa
Wǒ háishì bù kěn jiāng nǐ fàngxìa
Rèn nà wǎn fēngshēng rú chī wǒ de zhěnggè shìjiè wèi nǐ shāyǎ
Shì shéi shuāngyǎn rú mǎnyuèguāngmáng
Bǎ sùiyuè wēnróu zhào lìang yòu sī kāile yīdào quēkǒu liè zàixīn shàng
Sīnìan jǐ bàn wǎn fēng lǐ diēdàng
Mísàn yèkōng zhōng de xiāng shì húiyì zài zùihòu yī wǔ zhōng kūwěi diāo wáng
Yě céngjīng yòng jìn le quánlì
Jiě bù kāi yīn ài shēng de qiān sī wàn lǚ
Dào rújīn zài wúnéngwéilì
Mò bu qù nǐ zài mèng lǐ gézhe xīntòng de jùlí
Mǎnyuè zhī xìa màntiān fēihuā sànluò piāolíng rú yǔ xìa
Xìang wǒmen yǐ fēnlùan de níanhúa
Ér nǐ de wēnróu zài wǒ shǒuzhǎng jié jiā
Měi cì jǐn wò tòng dào línghún dōu bēngtā
Mǎnyuè zhī xìa màntiān fēihuā sànluò piāolíng rú yǔ xìa
Wǒ háishì bù kěn jiāng nǐ fàngxìa
Rèn nà wǎn fēngshēng rú chī wǒ de zhěnggè shìjiè wèi nǐ shāyǎ
Yǔ tíng wù sàn nǐ wǒ yě yǐ pòsùi zài hán fēng guòjìng
Pósuō lèi guāng duó chū yǎnkùang sànluò piāolíng rú yǔ xìa
Zài yèlǐ jìan qǐ yīshēn fēngshā
Ruò wǒmen bùnéng rúyùan de yǒngbàozhe
Jìu dāng shì wǒ zuòle chǎng xū huān de mèng
Mǎnyuè zhī xìa màntiān fēihuā sànluò piāolíng rú yǔ xìa
Wǒ háishì zhōng yào jiāng nǐ fàngxìa
Rèn měi wǎn shíguāng de māo sīchězhe wǒ de xīn yī yán bù fā
Jìurèn jīn wǎn fēnglì de yuè guāng
Hùa pò pìan pìan kěwàng sànluò piāolíng zài nǐ wǒ biélí dì dìfāng
Lời dịch:
Dưới ánh trăng rằm, khắp trời hoa bay phiêu linh tựa như mưa xuống
Cũng hệt như những năm tháng hỗn loạn của chúng ta
Mà người ở nơi lòng bàn tay ta dịu dàng kết vảy
Khiến cho ta mỗi lần nằm chặt liền đau đến linh hồn tưởng chừng như sụp đổ
Dưới ánh trăng rằm, khắp trời hoa bay phiêu linh tựa như mưa xuống
Ta vẫn kiên quyết không để cho người rời xa
Mặc cơn gió đêm đó điên cuồng thét gào, thế gian nơi ta tất thảy vì người mà trở nên khàn đặc
Là đôi mắt ai trong sáng tựa ánh trăng rẳm
Chiếu rọi tháng năm bằng bao dịu dàng và rồi cứ thế xé nát cõi lòng ta
Hoài niệm những cánh gió đêm êm đềm thư thả
Hương thơm tỏa khắp trời đêm lại chính là hồi ức lụi tàn và chết đi trong vũ điệu cuối cùng
Ta cuối cùng cũng dốc hết toàn lực
Nhưng lại chẳng cách nào tháo dỡ được mối liên kết được kết nối lên từ ái tình
Cho đến bây giờ ta đã chẳng còn làm gì được nữa
Thậm chí trong giấc mộng cũng chẳng xóa được khoảng cách đau lòng giữa chúng ta
Dưới ánh trăng rằm, khắp trời hoa bay phiêu linh tựa như mưa xuống
Cũng hệt như những năm tháng hỗn loạn của chúng ta
Mà người ở nơi lòng bàn tay ta dịu dàng kết vảy
Khiến cho ta mỗi lần nằm chặt liền đau đến linh hồn tưởng chừng như sụp đổ
Dưới ánh trăng rằm, khắp trời hoa bay phiêu linh tựa như mưa xuống
Ta vẫn kiên quyết không để cho người rời xa
Mặc cơn gió đêm đó điên cuồng thét gào, thế gian nơi ta tất thảy vì người mà trở nên khàn đặc
Khi mưa tạnh, sương mù tan chính là lúc ta và người bị gió lạnh thổi qua xé nát thành từng mảnh
Che đi dòng lệ hoen chực trào nơi hốc mắt tựa như mưa đang rơi xuống
Một thân gió cát nơi màn đêm tĩnh mịch
Nếu chúng ta chẳng thể ôm lấy nhau như ước nguyện
Chi bằng cứ coi như ta nằm mơ mộng giấc mơ hão huyền
Dưới ánh trăng rằm, khắp trời hoa bay phiêu linh tựa như mưa xuống
Cuối cùng ta sẽ để cho người rời đi
Để mặc cho thời gian như loài mèo cứ xét nát đi cõi lòng ta từng đêm trong lặng thầm
Hãy để cho ánh trăng sắc nhọn của đêm này
Cắt qua những khát vọng rụng rơi phiêu linh, trôi dạt về nơi ta cùng người ly biệt
Chỉnh sửa cuối:

