Bài viết: 220 Tìm chủ đề
Phiên ngoại: Cẩm Tâm Và Thế Giới Hiện Đại

[HIDE-THANKS]
* * *

Sau khi hy sinh để phong ấn cánh cửa ma giới, ý thức của Cẩm Tâm chìm vào bóng tối vô tận. Nàng không biết mình đã ở đó bao lâu – một năm, mười năm, hay cả ngàn năm. Nhưng rồi, trong khoảng không ấy, một luồng sáng chói lóa bất ngờ chiếu đến.

Ánh sáng ấy không phải từ Tiên giới, cũng không phải từ Ma giới. Nó mang theo sự ấm áp lạ kỳ, kéo nàng ra khỏi cõi hư vô.

Khi mở mắt, nàng thấy mình đứng giữa một thế giới hoàn toàn xa lạ. Những tòa nhà cao tầng vươn lên chạm trời, những con đường đông đúc xe cộ, và bầu không khí không có linh khí, chỉ toàn khói bụi.

Nàng đứng giữa dòng người đông đúc, áo tiên y lộng lẫy của nàng khiến mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía nàng.

"Đây.. là đâu?" Cẩm Tâm thì thầm, đôi mắt lấp lánh ánh lên vẻ ngỡ ngàng.

* * *

Cẩm Tâm nhanh chóng nhận ra rằng nàng đã trở lại thế giới hiện đại, nơi mà trước đây nàng từng thuộc về. Nhưng ký ức về những tháng ngày sống ở Tiên giới vẫn khắc sâu trong tâm trí nàng, từng nụ cười, từng lời nói của Cẩm Mịch, Húc Phượng, và Dạ Thần đều rõ ràng như vừa mới xảy ra.

Nàng bước đi trên những con phố đông đúc, lòng ngổn ngang trăm mối. Thế giới này từng là nhà của nàng, nhưng giờ đây, nó lại xa lạ đến không thể tưởng tượng.

"Chị ơi, em nhớ chị.. Cẩm Mịch, Húc Phượng, Dạ Thần.. tất cả các người, liệu có còn nhớ đến ta không?"

Cẩm Tâm bước vào một quán cà phê nhỏ ven đường. Mùi hương cà phê lan tỏa khiến nàng nhớ lại những ngày tháng ở Hoa Giới, nơi những cánh hoa tỏa hương dịu dàng trong gió.

"Cẩm Tâm.. ngươi không còn thuộc về nơi ấy nữa," nàng tự nhủ, cố gắng trấn an mình.

* * *

Dù không còn ở Tiên giới, nhưng sự hy sinh của Cẩm Tâm vẫn không ngừng thôi thúc nàng tìm kiếm ý nghĩa cho sự tồn tại của mình.

Nàng dành thời gian để làm quen lại với cuộc sống hiện đại: Học cách sử dụng điện thoại thông minh, đọc tin tức trên mạng, và quan sát cuộc sống của những con người quanh mình.

"Nơi đây không có ma giới, không có những cuộc chiến tranh giành quyền lực. Nhưng tại sao ta vẫn cảm thấy mình cần phải làm điều gì đó?"

Một ngày nọ, khi đi ngang qua một khu phố, nàng thấy một nhóm trẻ em bị bắt nạt bởi một nhóm thanh niên. Không chút do dự, Cẩm Tâm lao vào giải cứu. Dù không còn linh lực, nhưng sự mạnh mẽ từ những tháng ngày ở Tiên giới vẫn còn đó.

"Các ngươi không thấy hổ thẹn sao?" nàng hét lên, ánh mắt đầy uy nghiêm.

Những kẻ bắt nạt bị ánh mắt của nàng làm cho sợ hãi, vội vã bỏ chạy. Lũ trẻ nhìn nàng bằng ánh mắt cảm phục, khiến Cẩm Tâm mỉm cười lần đầu tiên kể từ khi trở lại thế giới này.

Nàng nhận ra rằng, dù không còn ở Tiên giới, trách nhiệm bảo vệ những người yếu thế vẫn là một phần không thể tách rời khỏi con người nàng.

* * *

Dù đã quen dần với thế giới hiện đại, nhưng ký ức về Tiên giới vẫn không ngừng ám ảnh nàng. Mỗi khi nhìn lên bầu trời đầy sao, nàng lại nhớ đến những đêm ở Hoa Giới, nơi ánh sáng dịu dàng của trăng soi rọi những cánh hoa đang nở rộ.

Một buổi tối, khi ngồi trên ban công nhỏ trong căn hộ mà nàng thuê, nàng khẽ nói:

"Cẩm Mịch, em sống có tốt không? Húc Phượng, Dạ Thần, các người có còn chiến đấu vì Tiên giới không? Chị đã rất nhớ mọi người.."

Nàng không mong đợi câu trả lời, nhưng trong lòng nàng, một cảm giác kỳ lạ vẫn len lỏi.

* * *

Một ngày nọ, khi đi dạo trong công viên, Cẩm Tâm bỗng cảm thấy một luồng khí quen thuộc lướt qua. Nàng dừng lại, ánh mắt sắc bén nhìn quanh.

"Không thể nào.. Đây không phải là Tiên giới. Tại sao lại có linh khí?"

Nàng bước theo cảm giác ấy, và dừng lại trước một người đàn ông mặc đồ giản dị, nhưng ánh mắt lại mang theo sự thâm trầm khó tả.

"Ngươi là ai?" Cẩm Tâm hỏi, giọng nói của nàng mang theo sự đề phòng.

Người đàn ông khẽ mỉm cười. "Ngươi vẫn như xưa, Cẩm Tâm."

"Ngươi.. biết ta?"

"Ta không chỉ biết ngươi. Ta còn biết rằng, nhiệm vụ của ngươi chưa kết thúc. Dù ngươi đã rời khỏi Tiên giới, nhưng sự cân bằng vẫn chưa được khôi phục hoàn toàn."

Cẩm Tâm lùi lại một bước. "Ngươi đang nói gì? Ta đã hy sinh để phong ấn ma giới. Còn gì chưa hoàn thành?"

Người đàn ông không trả lời, chỉ khẽ gật đầu và biến mất, để lại một quyển sách nhỏ nằm trên mặt đất. Cẩm Tâm cầm lên, cảm giác nặng trĩu trong tay.

* * *

Mở quyển sách ra, Cẩm Tâm nhận thấy những dòng chữ lấp lánh ánh sáng:

"Con đường ngươi đã đi qua không phải là kết thúc. Sự hy sinh của ngươi chỉ là khởi đầu cho một sứ mệnh lớn hơn. Hãy tìm kiếm những gì đã mất, và bảo vệ những gì còn lại."

Cẩm Tâm khép sách lại, ánh mắt nàng ánh lên sự kiên định.

"Dù là ở thế giới nào, ta cũng sẽ không để mọi thứ sụp đổ. Đây là lời hứa của ta."

Dưới bầu trời đầy sao, bóng dáng nàng hòa vào ánh sáng lấp lánh, như một ngọn đèn dẫn đường trong bóng tối.

* * *

Liệu Cẩm Tâm có thể tìm thấy ý nghĩa thực sự của sứ mệnh mình? Liệu thế giới hiện đại có mang đến những thử thách mới vượt ngoài tầm hiểu biết của nàng? Câu trả lời vẫn đang chờ đợi, nhưng ánh sáng trong lòng nàng chưa bao giờ tắt.
[/HIDE-THANKS]
 
Chia sẻ bài viết
Status
Không mở trả lời sau này.

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back