Sưu Tầm

The Very Important Personal
533 ❤︎ Bài viết: 758 Tìm chủ đề
1683 0
Kiếm tiền
Sưu Tầm đã kiếm được 16830 đ

STT gửi cho người tôi thương​


Em mong và sẵn sàng chờ đợi vì em tin đến một thời điểm cần thiết, anh sẽ xuất hiện trước em, trước khi nhà em phải hoảng lên tìm chồng cho em vì sợ em cứ thích hoài, thích mãi cuộc sống "một mình" này.

Anh không cần xuất hiện như một ngôi sao hay là một người quan trọng với nhiều người khác, em chỉ mong anh hiện diện trước mắt em như một người con trai bình thường. Anh cũng có những ước mơ nhỏ bé, sống trong một cuộc sống bình thường và mang cho em một tình yêu vừa đủ.

Em cần một bàn tay nắm bàn tay cùng đi trên đường đời và em cũng cần anh bên cạnh khi gặp gỡ mọi người hay tụ tập bạn bè.

Nếu anh đang có thực trên quả đất này. Em hi vọng chúng mình sẽ không gặp nhau sớm. Bởi em còn phải học hỏi nhiều thứ, em sợ mình sẽ làm tổn thương anh, vì em vẫn chưa thực sự biết được anh có phải là người sẽ làm em hạnh phúc.

Cuộc sống vốn đầy rẫy sự tình cờ, rồi sẽ có ngày hai đường thẳng song song gặp nhau, biết nhau, ở bên nhau và trân trọng nhau.

Đông đến rồi em có lạnh lắm không? Bên bờ vai ấy em có được chở che? Nếu lạnh và cô đơn thì hãy đến bên anh. Anh sẽ chở che và sưởi ấm mỗi khi đông đến, anh sẽ cho em bờ vai mỗi khi buồn. Em có thích thế không? Nếu thích thì xuất hiện trong cuộc đời anh đi!

Này anh, anh đã có bạn gái chưa? Nếu chưa thì nhanh chân tìm đến em. Đừng lãng phí thời gian hạnh phúc của chúng ta nữa.

Em là một cô gái bình thường, cuộc sống bình thường, ngoại hình không có gì nổi bật, công việc bình thường, không tài năng, hát không hay, nhảy không giỏi. Nhưng em có một trái tim chung thủy không bao giờ thay đổi trong tình yêu. Anh có chấp nhận yêu một cô gái như em không?

Anh biết em không phải thần tiên, em cũng không phải là yêu tinh, càng không phải người nổi tiếng nên em hãy xuất hiện đi, đừng trốn anh nữa. Vì chúa tạo ra em là để ở bên anh mà.

Mọi cô gái thường mơ ước người yêu hoàn hảo, đẹp trai, giàu có như những nam thần trong phim Hàn. Đối với em nếu có người yêu như vậy thì rất tốt và em rất thích. Nhưng anh à, em biết trên đời này không ai là hoàn hảo cả, thế nên anh đừng trốn nữa, hãy ra gặp em đi, em đợi anh suốt 20 năm nay rồi đấy!

Nếu tương lai anh sẽ làm bạn trai của em thì tại sao bây giờ anh không sử dụng quyền lợi của mình sớm hơn chứ!

Em có thích đi du lịch không? Nếu thích thì hãy chuẩn bị tinh thần đi nhé, một ngày nào đó anh sẽ gõ cửa và mang em đi khắp thế gian.

Cuộc sống luôn vội vã, ai cũng hối hả, anh đang vật vã trên đường tìm em đây cô người yêu tương lai của anh!

Anh đang suy nghĩ địa chỉ người sẽ nhận bức thư này, phải chăng người con gái anh yêu sẽ rất tuyệt vời và cũng yêu anh chân thành?

Này anh, anh đã có bạn gái chưa? Nếu chưa thì nhanh chân tìm đến em. Đừng lãng phí thời gian hạnh phúc của chúng ta nữa.

Em thích Đà Lạt, em thích cái tiết trời se lạnh nơi cao nguyên đầy hoa cỏ thơ mộng ấy. Người ta nói những cặp đôi yêu nhau khi đặt chân lên Đà Lạt sẽ bên nhau trọn đời. Anh à, khi nào chúng ta gặp nhau, mình cùng nắm tay đi đến vùng đất xinh đẹp này anh nhé!

Em biết Sài Gòn rất đông đúc, có lẽ anh đang tắt đường khi đến tìm em. Nhưng anh ơi không cần phải vội, cứ từ từ rồi sớm muộn mình cũng gặp được nhau. Em sẽ ở đây và chờ đợi sự xuất hiện bất ngờ của anh và em tin Thượng đế sinh ta ra là để dành cho nhau anh à!

Người yêu tương lai ạ, em không biết mình sẽ cố gắng chờ anh được bao lâu khi xung quanh em có quá nhiều vệ tinh. Nếu anh không nhanh chóng xuất hiện em sẽ bị tên khác cướp mất đấy!

Em là cô gái rất hiểu chuyện, tạm thời anh cứ tập trung xây dựng sự nghiệp cho mình thật tốt, thật ổn định và đừng nghĩ đến em. Em ở đây một mình vẫn sống tốt và chờ anh đến mang em về nhà làm mẹ các con anh nhé!

Stt gửi người yêu cũ

Tệ nhất là khi thời gian trôi qua, tôi thay đổi, người thay đổi, đường phố thay đổi, cả thế giới đều thay đổi, nhưng khi nhìn thấy người cảm giác đó trong tôi vẫn không hề thay đổi.

Đường này đông quá, tay người nắm không đủ chặt nên mới lạc mất nhau, phải không anh?

Tình yêu giống như không khí mà chúng ta không nhìn thấy những chúng ta luôn biết nó rất cần thiết! Điều đó cũng giống hệt như anh, em sẽ không bao giờ nhìn thấy anh những anh luôn luôn ở cạnh em và em sẽ biết anh mãi luôn yêu em.

Bắt đầu được thì kết thúc được, nhớ được thì quên được nhưng mà sao nói được chẳng làm được.

Em và anh - chúng ta đã viết lên những trang hạnh phúc lẫn khổ đau trên chặng đường mình cùng đi qua. Tháng ngày đó sẽ không bao giờ quay trở lại thêm một lần nữa vì khi đã là hai con đường rẽ hai lối thì đồng nghĩa hai trái tim không còn cùng nhịp đập.

Em nhận ra đôi khi mạnh mẽ nhất là tình yêu và yếu đuối nhất cũng là tình yêu.

Khi còn trẻ, chúng ta thường dễ dàng từ bỏ một mối tình, bởi vì chúng ta nghĩ rằng mình còn nhiều cơ hội khác. Nhưng chúng ta không biết được rằng mối tình mà chúng ta từ bỏ hôm nay có thể sẽ là mối tình khắc cốt ghi tâm suốt cả cuộc đời.

Vẫn vì những điều khiến tim mình rung động, nhưng đã thôi vì những điều từng khiến mình đau lòng mà đau lòng.

Hãy ngủ yên nhé những tổn thương, và anh, anh cũng phải hạnh phúc dù cho sự lựa chọn tiếp theo có là em hay là ai đi chăng nữa!

Có đôi khi, bước qua những góc phố quen thuộc, thấy những cảnh quen thuộc, đột nhiên nhớ đến khuôn mặt của một người. Bỗng dưng rất muốn khóc, nhưng khóc cũng không nổi.

Tuy bây giờ hai chúng ta đều đã có cuộc sống riêng nhưng đối với tớ lúc nào cũng mong rằng cuộc sống của cậu luôn được may mắn và những niềm vui sẽ mãi theo cậu sẽ không còn những muộn phiền như như những lúc bên cạnh tớ nữa.

Những người cũ, đi và đến với cuộc đời mỗi chúng ta đều là duyên phận cả. Có người đi đường ngắn. Có người đi chặng đường dài. Có người theo ta cả đời. Có người bỏ ta chỉ sau vài lần gặp gỡ. Nhưng mỗi người đều là thứ mà số phận gửi gắm, họ đều có mục đích nào đó, nhiều khi chỉ để dạy ta bài học.

Thật ra có thử mở lòng với người khác mới thấy được trước kia người tốt với mình như thế nào, mới biết mình từng yêu người ta nhiều, rất nhiều.

Người cũ còn thương, bốn chữ nghe sao mà chua chát, chua ở chữ cũ, chát ở chữ thương. Bởi lẽ, đã cũ rồi sao lại còn thương?

Chia tay là điều không ai mong muốn, nhưng đôi khi ta buộc phải chấp nhận điều đó để rồi nỗi niềm lưu luyến về người yêu cũ day dứt mãi không nguôi.

Nói yêu nhau từng ngày. Nhắn tin nhau từng đêm. Nhớ đến nhau từng giờ. Và kết thúc bằng 2 chữ "không hợp".

Chúng ta càng nhiều tuổi thì càng sợ tình yêu, không phải sợ không ai yêu, mà là sợ tình yêu đó không có hạnh phúc.

"Thế nào là đúng người lại không đúng thời điểm? Chính là, vào thời điểm đẹp nhất đó, em chỉ là cô gái nhỏ không hiểu chuyện, còn anh lại là một kẻ si tình"

Stt gửi người yêu ở xa

Em đã gặp gỡ nhiều người, nhưng vì sao cuối cùng vẫn là anh? Em cứ nghĩ anh chỉ là khách qua đường trong đời em, nào ngờ, từ bao giờ, anh đã giữ một vị trí vô cùng quan trọng trong tim em.

Trong tình yêu, yêu gần hay yêu xa không quan trọng, mà quan trọng là ở trái tim mình.

Yêu xa là những lúc bất chợt em cười một mình khi nghĩ về anh. Yêu xa là khi người ta sống và yêu bằng kỉ niệm.

Đôi mắt của em giống như những vì sao đêm và nụ cười của em tỏa sáng như ánh bình minh ngày mới. Đối với anh em là một nữ thần!

Cảm ơn em đã đến bên anh trong những thời khắc khó khăn nhất. Anh yêu và nhớ em rất nhiều.

Đối với thế giới em là người bình thường, nhưng đối với anh em là tất cả. Dù không thể ở cạnh nhau nhưng em luôn tồn tại trong tâm trí anh.

Anh phải thừa nhận rằng mình chưa bao giờ ngừng yêu em, khoảng cách ngăn cản chúng ta gặp nhau chỉ khiến anh càng thêm yêu em mỗi ngày. Tình yêu ấy luôn gắn kết trái tim chúng ta đến mức không có gì và không ai có thể chia cắt được.

Em nhớ những ngày được ở bên anh, khi em đi ngủ, em luôn nghĩ về anh và mong chờ ngày mình bên nhau sẽ đến sớm hơn. Anh à, dù ở đâu, chúng ta luôn yêu và chúng ta hạnh phúc.

Tình yêu là một điều kỳ diệu, nó có thể gắn kết trái tim của hai người với nhau dù cả hai không ở bên cạnh. Khoảng cách sẽ không xa nếu chúng ta xem nhau là tất cả. Mãi yêu anh!

Yêu xa chính cảm giác nhớ người ta đến muốn khóc, biết rằng yêu rất mệt mỏi nhưng lại luyến tiếc, muốn giữ người ta càng chặt hơn.

Ăn một mình, ngủ một mình, đi xem phim một mình, đi dạo phố một mình.. Nhưng lúc nào trong đầu cũng nhớ đến một người khác, nghĩ xem người ấy đang làm gì, có nhớ bạn như bạn nhớ người ấy không..

Chỉ cầu mong sao đêm ấy là đêm tận thế của thế giới, chỉ mong sao thời gian có thể dừng lại, chỉ mong sao có thể vĩnh viễn ôm chặt lấy người ấy như vậy.

Giống như cách một tấm kính, nhìn thấy, nghe thấy nhưng chẳng thể chạm vào, nhưng chỉ cần có thời gian sẽ nói chuyện với người ấy qua cái màn hình lạnh lẽo suốt cả buổi. Chỉ mong sao mỗi giây dài như một giờ, bức hình nào trong điện thoại cũng là hình chụp chung với anh.

Yêu xa.. Là phép thử, là chông chênh, là chờ đợi, là thấu hiểu cảm thông.. Ngoài kia bão tố ra sao, anh đừng lo, về đây bên em, em thay anh gánh nửa cuộc đời.

Thư gửi người con gái anh thương​


Hiếm khi anh bày tỏ cảm xúc với Em trước nhiều người, có lẽ vì chúng ta đã quen với việc yêu nhau bình lặng trong suốt nửa thập kỷ. Nhưng hôm nay cho phép anh được thể hiện niềm vui khó tả này, vì chỉ 3 ngày nữa thôi.. Em sẽ trở thành cô dâu của đời anh.

Từ ngày yêu em, anh đời hơn, vui vẻ hơn, anh sống nhiều hơn là chạy. Thong dong hơn trên hành trình vạn dặm của mình. Ai đó đã từng nói: "Trưởng thành chỉ nở hoa khi người đó được nuôi dưỡng trong tình yêu vô điều kiện". Và em đã dành cho anh một tình yêu như thế. Với anh - một đứa trẻ không có gia đình đủ đầy từ bé, đây là một sự bù đắp lớn lao.

Năm năm trôi qua, em vẫn một lòng yêu anh, chưa từng bị cuốn theo điều gì làm em đánh mất chính mình. Sự dịu dàng và sâu sắc, thấu đáo và kín kẽ, không phô trương, những đức tính này em có không phải vì em được cuộc đời đối xử tử tế ngay từ đầu, mà vì em đã trải qua rất nhiều thăng trầm từ khi còn nhỏ cho đến lớn, nên sớm nhận ra điều gì là quý giá đáng giữ gìn.. Một người hiểu chuyện đến thế, biết cho đi đến thế, em đã làm anh hoàn toàn bị thuyết phục.

Và có nằm mơ anh cũng không ngì đến một ngày, cô gái sinh ra tại xứ sở Bạch Dương xa xôi, 30 năm sau đang chuẩn bị bước vào Lễ Thành Đôi với anh tại Việt Nam. Em đã dũng cảm nắm lấy vận mệnh của minh, và anh cũng thế.

"Anh đã mơ về ngay này lâu lắm. Người con gái anh chờ đợi qua từng năm. Anh bất khóc khi lời nguyện cầu được nghe thấy.

Trời trao Em cho Anh.."

Tặng em vài câu hát anh viết cho Em. Không có chữ nào là yêu, nhưng tất cả đều là yêu.

Cảm ơn Em vì tất cả.

Thư tình gửi người thương đã cũ​


Mối tình đầu của tôi gắn liền với mùa thu, mùa khai trường năm ấy. Chúng tôi quen được nhau trong một lần đi dự 1 hội nghị về an toàn giao thông, lúc ấy trường tôi và các trường khác cũng có mặt. Tôi thấy rất vui khi đã gặp được anh.

Tôi và anh yêu nhau suốt một năm trời. Từ khi có anh tôi lại ít khi đi chơi mà chỉ ở nhà chờ những cuộc gọi, những dòng tin nhắn của anh. Khi tôi thấy dòng tin nhắn, cảm xúc của tôi không biết phải diễn tả làm sao.

Tôi biết chúng ta yêu nhau thì sẽ rất khổ, sẽ gặp nhiều trắc trở. Nhưng chúng ta chỉ bị cách trở về mặt địa lý thôi anh nhé. Em vẫn sẽ tin tưởng anh, tin tưởng tình yêu của đôi ta sẽ có 1 phép màu kì diệu.

Ngày tháng yêu anh khiến em trải nghiệm được những tình cảm đầu đời, nó trong sáng, nhẹ nhàng, lãng mạn và xen chút giận hờn.

Anh biết không? Những ngày tháng yêu xa em nhớ anh vô cùng. Rất muốn được gặp anh, được ôm anh nhưng khổ nỗi là chúng ta đang yêu xa. Tôi chỉ có thể gọi điện thoại hay viết những dòng tin nhắn để kéo gần lại khoảng cách của đôi ta.

Thời gian gần trôi, thấm thoắt đã nữa năm kể từ khi ta yêu nhau. Đây cũng là lúc tôi nhận ra cảm xúc chỉ là dư thừa. Tôi chỉ là người thay thế, người anh yêu chấp nhận quay lại với anh.

Anh biết lúc đó tôi hụt hẫng thế nào không? Tôi nghĩ anh không yêu tôi, mà chỉ đang trêu đùa tình cảm của tôi. Tôi biết suy nghĩ như vậy là hơi quá nhưng mà với tâm trạng của một người yêu thương anh hết lòng thì đó không là gì cả, đặc biệt là khi tôi biết mình chỉ là người thay thế.

Tôi chỉ là người lấp đầy nỗi cô đơn trong anh. Chỉ là người để anh yêu thương lúc anh buồn, còn lúc anh vui chả có bao giờ anh chủ động. Tôi rất muốn hỏi anh là cô ấy có yêu anh như lúc tôi yêu anh không, có quan tâm như lúc em quan tâm anh không. Mà Sao anh lại lựa chọn quay lại với cô gái ấy mà không phải là em. Tôi phải rất can đảm để nói ra hết tất cả. Không hiểu lúc đó tôi bị sao nữa nhỉ, cổ họng cứ nghèn nghẹn trái tim chỉ hơi thắt lại một chút thôi.

Ngồi nhìn những dòng status hạnh phúc của anh mà tôi cảm thấy đắng lòng. Bao cảm xúc cứ ùa về, lúc này tôi cần lắm một người có thể cùng sẻ chia, thấu hiểu những nỗi buồn của tôi nhưng nào có. Tôi chỉ đành lầm bầm một mình rằng: "Chúc anh hạnh phúc".

Ừ! Lần này em vẫn ổn mà chỉ là nước mắt không tự chủ mà lăn dài trên gò má thôi.

Ngày tôi chia tay anh là vào 1 mùa hè. Lúc ấy tôi nói lời chia tay anh chẳng có lấy một tia cảm xúc. Lúc đó tôi mới cảm thấy không thể cứu vãn được nữa.
 
Last edited by a moderator:
1,401 ❤︎ Bài viết: 56 Tìm chủ đề

Viết thư gửi người thương​


Thư tình 1

Em à, giờ này có lẽ em đã chìm sâu vào giấc ngủ từ lâu lắm rồi phải không? Còn anh vẫn đang ngồi trước máy tính để viết nên dòng tâm sự này.

Em có biết rằng anh nhớ em rất nhiều không, có lẽ bóng hình em đã in sâu trong trái tim anh mất rồi. Một hình bóng đã làm con tim anh trở nên xao xuyến, bồi hồi. Một người mà anh muốn cùng bước đi bên cạnh anh đến suốt cuộc đời, người mà anh muốn được sẻ chia những buồn vui trong cuộc sống, bên cạnh anh những lúc khó khăn.

Anh không thể biết được em đang suy nghĩ điều gì, đang lưỡng lự hay đã chọn lấy một quyết định cho riêng mình, hay là đang rất vui, chẳng có suy nghĩ gì cả. Cả ngày hôm nay anh nhớ em nhiều lắm, em có nghĩ đến anh một phút nào không, anh đã cố gắng uống cho thật say để ngủ nhưng sao lúc giật mình dậy anh lại không thể nào không nghĩ đến em.

Anh phải làm sao đây, làm thế nào mới là đúng đây em, anh có nên tiến đến với em không, nhớ em mong em, cả ngày chỉ nhìn cái điện thoại nhưng mãi không thấy được gì cả. Anh là gì với em, có chút ý nghĩa nào với em không.

Anh thích em, thương em, như vậy có là sai không, lúc ở gần em, được ôm em mọi ưu tư, mọi lo lắng, mọi suy nghĩ hầu như tan biến khỏi tâm trí anh, chỉ có một cảm giác duy nhất là phải lo lắng trọn cuộc đời này dành cho em. Nhưng lúc rời xa em em có hiểu được tâm trạng của anh không, em có thử đặt mình vào vị trí anh một lần không em.

Một tin nhắn, một lời với anh khó thế sao em. Anh là gì trong trái tim em?

Anh vẫn cố gắng nghĩ rằng em cũng đang nghĩ đến anh, anh có điên lắm không, anh có yếu đuối lắm không, mặc dù là thế nào đi nữa đó cũng là một cảm giác tồi tệ nhất anh từng có.

Em nói anh không hiểu em. Nhưng em có thể nói cho anh biết được không? Anh không biết mình nên ứng xử như thế nào cho đúng nữa, cho anh một câu trả lời được không em.

Thư tình 2

Em có còn nhớ anh đã tặng Em bao nhiêu bông hồng không? Em có biết Em là người phụ nữ đầu tiên anh tặng hoa hồng không? Mới ba tháng mà anh cũng không còn nhớ Anh đã tặng Em bao nhiêu bông hồng nữa.

Để Anh nuôi bao nhiêu hy vọng trong những cánh hồng đó, và tới khi hoa tàn cánh rụng Em cũng để hy vọng của Anh bay theo. Hoa hồng tình yêu có lỗi gì đâu sao em cứ bắt Anh gom gom góp cánh hoa rơi.

Vâng Anh có lỗi, giống như bao nhiêu người sinh ra trên thế giới này Anh chỉ khác họ một điều là Anh yêu em, vậy Em cho đó là lỗi lầm của Anh sao?

Ngày hôm nay ngồi bên Em và nói chuyện với em, lúc ấy Anh rất vui. Nhưng khi Anh chào em quay người bước đi còn Em về phòng, Anh đã ngoái lại để đón một ánh mắt yêu thương, chờ đợi một người dõi theo Anh lúc Anh ra về, Em vô tư quá làm mình cảm thấy vẫn còn xa cách.

Anh sẽ chờ một nụ cười khi bắt gặp em ở đâu đó trong cái thế giới chật hẹp này, Anh sẽ chờ những tin nhắn, những ánh mắt dõi theo Anh lúc Anh ra về.

Thôi bình minh sắp tới rồi, Anh lại sắp phải làm việc rồi, không những thế chiều nay Anh còn phải thi nữa, hy vộng rằng tí nữa Anh sẽ nhận được lời chúc may mắn của Em.

Anh biết Em có rất nhiều lý do để chưa đến bên Anh, nhưng không sao Anh sẽ chờ em hay vui cười Em nhé. Anh mong Em luôn cảm thấy mình hạnh phúc.

Thôi Anh học bài đây gặp Em sau nhé! Chúc Em ngủ ngon Anh của Em!

Thư tình 3

Gửi anh - người cho em biết em lại có thể thêm một lần nữa yêu thương.

Tình yêu anh dành cho em không lãng mạn, không lấp lánh như mối tình đầu. Nhưng nó đủ ấm áp để cho em cảm thấy bình yên, đủ tin tưởng để cho em tự tin nắm tay anh đi hết quãng đường dài phía trước.

Anh à! Hôm nay anh lại đi công tác xa, thấy nhớ anh vô cùng.

Lần đầu tiên em nhắn tin cho anh rằng em nhớ anh. Anh ngạc nhiên lắm đúng không? Kể từ ngày quen, chẳng mấy khi em gọi cho anh để hỏi rằng anh đi làm về có mệt không. Chẳng mấy khi em nhắn cho anh một tin nhắn chúc anh một ngày mới tốt lành. Lần đầu tiên em nhắn cho anh, một tin nhắn yêu thương.

Dạo này anh bận, anh không còn nhiều thời gian dành cho em như trước nữa. Mình làm việc cùng một cơ quan thế mà cũng chỉ tranh thủ gặp nhau sau mỗi giờ em lên lớp, chỉ kịp đi chung với nhau một đoạn đường từ trường về nhà.

Mỗi dịp cuối tuần anh và em lại mỗi người một nơi với những công việc riêng của mình. Và em bắt đầu ghét anh, ghét vì chẳng được nhận những điều mà trước đây anh vẫn dành cho em.

Vậy mà trước đây em đã từng ghét chính những điều em đang cảm thấy thiếu vắng. Em ghét mỗi sáng sớm nhận lời chúc ngày mới tốt lành. Em ghét phải trả lời điện thoại của anh mỗi tối. Ghét phải tìm lý do để từ chối cuộc hẹn với anh. Ghét tất cả những gì anh dành cho em.

Em - một cô gái sắp bước qua tuổi 27, một cô gái cũng đã có những phút giây ngọt ngào bên người yêu thương, một cô gái đã từng nếm trải nỗi đau khi tình yêu tan vỡ, một cô gái ngỡ rằng sẽ chẳng bao giờ có thể bắt đầu yêu thương. Và anh, chính anh đã giúp em hiểu rằng em lại có thể thêm một lần nữa yêu thương.

Em cũng chẳng biết những gì em dành cho anh có phải là tình yêu không? Nhưng anh và nỗi nhớ trong em là có thật.

Em nhớ lần đầu tiên gặp anh vào một buổi tối giữa mùa Thu. Thật tình cờ anh nhắn tin làm quen, em mỉm cười rồi anh cũng sẽ giống như những người con trai khác, những người đã từng đi qua cuộc đời em.

Em nhớ lần thứ hai, lần thứ ba và nhiều hơn nữa gặp anh.. Lúc nào em cũng vội. Cũng chẳng biết tại sao mỗi lần gặp anh em lại cứ bảo với anh rằng em vội lắm, hình như là em cố tình lẩn trốn ánh mắt anh.

Em nhớ.. Nhớ lắm cảm giác hụt hẫng khi chẳng còn thấy anh xuất hiện trước mặt em. Em cảm nhận được rằng anh đã từ bỏ.. Từ bỏ một điều gì đó chưa kịp bắt đầu. Mỗi ngày trôi qua em lại cảm nhận rõ hơn, và cứ thế anh và em xa dần..

Tình yêu anh dành cho em đủ ấm áp để em cảm thấy bình yên.

Em nhớ ngày trở lại.. Ngày em đi công tác ở Cẩm Khê. Một mình ở thị trấn miền trung du mưa và buồn kinh khủng. Mỗi ngày đi làm về lại nằm co ro trong chăn xem phim đến quá nửa đêm. Em mới cảm nhận được nỗi nhớ anh.. Nỗi nhớ dịu nhẹ, len lỏi trong em.

Và em đã làm một điều tưởng chừng như chẳng bao có thể.. Gửi cho anh một tin nhắn.. Một tin nhắn đầu tiên kể từ ngày em quen anh. Và em sẽ chẳng bao giờ phải hối hận vì đã để anh ra đi.

Em nhớ mỗi lần em đi công tác xa nhà, anh là người nói chuyện với em mỗi tối. Em sợ cảm giác phải ở một mình nơi xa lạ. Em biết anh rất buồn ngủ, ngày đi làm buổi tối muốn có thời gian nghỉ ngơi, thế nào có hôm phải thức nói chuyện với em đến tận 2h sáng.

Mỗi lần nghe anh nói "ngủ thôi em nhé, anh buồn ngủ rồi, mai còn đi làm nữa" em lại có cảm giác hụt hẫng vô cùng. Biết rằng tối mai sẽ được nói chuyện cùng anh thế nhưng vẫn muốn giữ anh bên mình thêm một chút nữa.

Em nhớ lắm cảm giác mỗi lần tiếng chuông điện thoại reo mà chẳng phải là anh. Nhớ cảm giác mỗi tối đi vào giấc ngủ muộn mà không thấy anh gọi điện. Biết anh bận, anh mệt nên anh chẳng thể gọi cho em. Không dám hờn trách anh một điều gì cả. Em chỉ biết rằng anh đã là một thói quen, một thói quen ngọt nào.

Em nhớ lần đầu tiên anh nói nhớ em. Ngày em trên xe đi công tác Sơn La. Cảm giác hạnh phúc khi nghe ai đó nói một lời yêu thương em đã lãng quên từ lâu. Cảm giác đó em không hề có với những người đàn ông đã từng nói với em nhưng điều như thế và có thể hơn như thế. Nhớ cảm giác anh tắt máy và chỉ nhắn cho em vỏn vẹn ba từ "anh yêu em".

Em nhớ tất cả những kỷ niệm về anh. Nhớ những lần gặp vội vàng ở trường. Nhớ những buổi tối anh đến chơi rồi lại về online đến khuya mới ngủ. Nhớ cảm giác buồn buồn khi nghe anh thông báo cuối tuần anh lại đi công tác xa.

Nhưng em lại không thể nhớ nổi em bắt đầu nhớ anh từ lúc nào. Nỗi nhớ không ồn ào, không cháy bỏng nhưng nó đủ cho em biết rằng anh đã thực sự ý nghĩa trong cuộc đời em.

Và em nhớ.. Nhớ lần đầu tiên anh ôm em vào lòng và nói rằng "anh yêu em, mình yêu nhau em nhé".

Hôm nay, anh lại đi công tác ở Hòa Bình. Nhớ anh vô cùng. Ước một ngày cuối tuần để đi chơi cùng anh chẳng có. Lần đầu tiên, lần đầu tiên em nói với anh rằng "em nhớ anh".
 
Last edited by a moderator:

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back