Bài thơ phổ nhạc: Sóng Trình bày: Mạnh Hakyno Bài thơ "Sóng" là một bài thơ của nhà thơ Xuân Quỳnh, sáng tác vào năm 1967, trong chuyến đi thực tế ở vùng biển Diêm Điền, và sau đó được in trong tập "Hoa dọc chiến hào". Bài thơ này đã được đưa vào giảng dạy trong giáo dục ở Việt Nam và là một trong những tác phẩm thơ trọng tâm cho kỳ thi THPT QG. Để việc học thơ trở nên thuận lợi hơn cũng như mang đến cho người đọc những cảm xúc mới khi học Văn, thuộc thơ, bài thơ đã được phổ nhạc và được đông đảo học sinh đón nhận. Với giọng rap da diết, sâu lắng, Mạnh Hakyno đưa giai điệu vào bài hát cực kì bắt tai, gây nghiện và dễ thuộc. Đây là một trong những lựa chọn tuyệt vời khi bạn muốn hoài niệm về một thời áo trắng đã qua hay vừa thư giãn, vừa học tập trong hành trình ôn thi và đặc biệt bạn cũng có thể thể hiện lại ca khúc này trong các buổi diễn văn nghệ ở lớp, ở trường vừa ý nghĩa lại vừa mới lạ. Cùng thưởng thức ca khúc này nhé! Lời bài hát Dữ dội và dịu êm Ồn ào và lặng lẽ Sông không hiểu nổi mình Sóng tìm ra tận bể Ôi con sóng ngày xưa Và ngày sau vẫn thế Nỗi khát vọng tình yêu Bồi hồi trong ngực trẻ Trước muôn trùng sóng bể Em nghĩ về anh, em Em nghĩ về biển lớn Từ nơi nào sóng lên? Sóng bắt đầu từ gió Gió bắt đầu từ đâu? Em cũng không biết nữa Khi nào ta yêu nhau Con sóng dưới lòng sâu Con sóng trên mặt nước Ôi con sóng nhớ bờ Ngày đêm không ngủ được Lòng em nhớ đến anh Cả trong mơ còn thức Dẫu xuôi về phương bắc Dẫu ngược về phương nam Nơi nào em cũng nghĩ Hướng về anh - một phương Ở ngoài kia đại dương Trăm nghìn con sóng đó Con nào chẳng tới bờ Dù muôn vời cách trở Cuộc đời tuy dài thế Năm tháng vẫn đi qua Như biển kia dẫu rộng Mây vẫn bay về xa Làm sao được tan ra Thành trăm con sóng nhỏ Giữa biển lớn tình yêu Để ngàn năm còn vỗ. - Hết -