Chúng ta đang SỐNG hay chỉ là TỒN TẠI ?
Tôi đang sống, nhưng có những lúc chỉ là tôi đang tồn tại
Khi nào là sống, khi nào lai là tồn tại?
Khi tôi có khát vọng, có hoài bão, có ước mơ, có nghị lực, có kiên trì, biết hi vọng, tin và yêu, khi tôi muốn thế giới này tốt đẹp, khi tôi muốn bản thân thay đổi để trở thành người tốt, tôi biết rằng, mình đang sống!
Khi mọi thứ dần trở nên vô nghĩa, khi trong tôi chẳng còn động lực, không ước muốn, không khát vọng, chẳng hi vọng cũng chẳng yêu thương. Mọi thứ trở thành gánh nặng, là xiềng xíc, là trói buộc, là mệt mỏi, là buông xuôi. Khi tôi chẳng còn nhìn thấy cuộc sống này đáng sống, khi ước mơ không còn, niềm tin cũng vụt tắt, tôi không dám chết, cứ thờ ơ, không tiến tới, lãnh đạm, mặc kệ, chán ghét, tôi thở, ánh mắt chẳng có tiêu cự, tôi biết mình vẫn tồn tại, là thở cho qua ngày, là bởi vì, không chết nên tồn tại vậy thôi, sống một cách vô nghĩa.
Sống hay tồn tại, cảm giác giữa chúng là cả một bầu trời, đã có những lúc, tôi nghĩ là, tồn tại như vậy còn không bằng chết đi. Nhưng mà tôi vẫn sống, bởi vì tôi sợ chết, bởi vì chưa thỏa mãn, cũng không cam lòng, cũng là bởi vì, có điều gì níu giữ tôi, và giờ thì, tôi đang sống, tôi không biết tương lai sẽ thế nào, cũng chẳng biết ngày mai sẽ ra sao, sống hết hôm nay theo đúng nghĩa, tôi không muốn bản thân cứ mãi vật vờ, rất đáng ghét, cũng thật đáng thương. Chẳng cần biết là vì gì, phải sống thôi, bởi tôi có những điều cần làm, những điều muốn làm.
Nếu cậu giống tôi, tôi muốn nói rằng, cậu không đơn độc, hãy gắng lên, cho dù là vì điều gì hay vì ai, cậu cũng phải sống, theo đúng nghĩa, cậu được sinh ra