1 người đang xem
1375 171
SOẠN

trình bày bởi The Cassette

trích từ album phòng thu thứ hai "TỪ VỰC THẲM ĐẾN RÌA ÁNH SÁNG"

Ban nhạc The Cassette đã chính thức trở lại với việc phát hành đĩa đơn mang tên "Soạn", phát hành kèm theo một MV chính thức vào ngày 4 tháng 4 năm 2024. Đây là "phát súng" mở đường cho album phòng thu thứ hai của nhóm có tên "Từ Vực Thẳm Đến Rìa Ánh Sáng", dự kiến sẽ được "lên kệ" vào ngày 25 tháng 4 năm 2024 sắp tới.

Đã là ba năm kể từ sau album đầu tay "Rừng Đom Đóm", The Cassette đã mang đến một bản nhạc thuộc thể loại alternative rock đầy nội lực. Đây được xem như một bước ngoặt, nhằm mở đầu cho một chương hoàn toàn mới trong hành trình hoạt động âm nhạc của nhóm. Bài hát
[COLOR=rgb(0, 0, 0) ]là một sự khắc họa đầy chân thực của quá trình "soạn" ra một bài nhạc: Từ việc ghi chép, sắp xếp lại ý tưởng đến việc "soạn" những trạng thái cảm xúc phức tạp của bản thân người nghệ sĩ để tạo nên một tác phẩm hoàn chỉnh. Thông qua đó thì nhóm cũng đã phần nào mang góc nhìn của người nghệ sĩ ẩn sau những ca khúc đến gần hơn với khán giả.[/COLOR]

The Cassette là một ban nhạc indie đến từ Đà Nẵng, được thành lập vào năm 2018. Các thành viên hiện tại của nhóm bao gồm: Trần Hoài Thân (hát chính/guitar), Nguyễn Hữu Thiện (lead guitar), Nguyễn Thoại Quỳnh My (bass), Lê Đình Sinh (trống).



LỜI BÀI HÁT

Bao nhiêu màu sắc, cũng đổi thay được điều gì?

Nên thôi đừng cáu, đừng làm như có ai buồn

Cho xin một phút tôi sẽ có câu trả lời ngay

Mong anh sẽ viết nên một khúc ca tuyệt vời

Bao lâu thì hết những thói quen độc hại?

Sao anh chỉ biết than một mình rồi cứ như vậy?

Vô tư hoài phí những lúc anh nằm ngủ say

Ngày đêm mơ đến phút tự do thảnh thơi

Đã có bao giờ anh ôm mặt khóc

Nép trong góc phòng tay chân cũng rã rời

Đếm đi đếm lại từng nốt nhạc mãi chưa nguôi

Cơn thù với ai từ lâu

Và rồi sẽ chết, chết đi thật đau

Anh không hề biết, ai đã chơi thật vội

Chơi những bài hát anh chẳng gửi đi khắp nơi

Đôi khi dừng bút lại thấy không còn buồn đau

Rồi lại mơ đến phút tự do thảnh thơi

Đã có bao giờ anh ôm mặt khóc

Nép trong góc phòng tay chân cũng rã rời

Đếm đi đếm lại từng nốt nhạc

Mãi chưa nguôi cơn thù với ai từ lâu

Giấc mơ điên dại vẫn không ngừng đến

Thoát ra đêm dài vẫn thấy còn mỏi mệt

Đếm đi đếm lại từng nốt nhạc

Mãi chưa nguôi cơn thù với ai từ lâu

Và rồi sẽ chết, chết đi thật đau

Chết rồi, hết rồi, đã rồi

Hóa theo tro tàn

Chẳng còn sót gì

Chết rồi, hết rồi

Anh có nhận ra?

Đôi khi dừng bút lại thấy không còn buồn đau

Rồi lại mơ đến phút tự do thảnh thơi

Đã có bao giờ anh ôm mặt khóc

Nép trong góc phòng tay chân cũng rã rời

Đếm đi đếm lại từng nốt nhạc

Mãi chưa nguôi cơn thù với ai từ lâu

Giấc mơ điên dại vẫn không ngừng đến

Thoát ra đêm dài vẫn thấy còn mỏi mệt

Đếm đi đếm lại từng nốt nhạc

Mãi chưa nguôi cơn thù với ai từ lâu

Và rồi sẽ chết, chết đi thật đau
 
Chỉnh sửa cuối:

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back