Bạn được Tadaan mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
1 người đang xem
13 ❤︎ Bài viết: 14 Tìm chủ đề
318 0
Bài thơ: Rượu tiễn

Tác giả: Anh Đào

Thể thơ: Thơ mới bảy chữ

Thời kỳ: Hiện đại

anh-mo-ta.png


Một tiễn người đi bao cảm xúc,

Kinh thành hửng nắng cũng thê lương.

Đây đây, sáng láng tưng bừng quá.

Men lửa đưa ai vạn dặm trường..

Cố quốc vời trông mây núi mướt,

Đường về tươi tắn lạc trong sương.

Còn đâu mai mốt làn môi thắm,

Tâm sự đôi lời gửi gió hương?

Mai mốt còn đâu tay trìu mến,

Giắt đàn em giữa sóng tang thương?

Đêm nay hội nhóm bao hồn đẹp,

Giữa lúc non sông máu nhuộm hường,

Tả thấy bốn trời mưa quyền gió,

Tìm xuân nhẹ phủ bóng tà dương.

Bao giờ cho tắt mùa chinh chiến,

Hoa nở theo người ở viễn phương?

Có những vần thơ, ôi, tuyệt mỹ!

Tiễn người, duyên nợ mối từ chương.

Ai hay cũng bởi màu da khác,

Chuyện cũ khơi bao vị chán chường.

Dĩ vãng thầm ghi con mắt hẹp,

Thấy gì đâu nữa ngoài biên cương.

Dĩ vãng thầm ghi con mắt khép,

Cánh rèm phong kiến nửa còn buông.

Màu da thôi hết thời phân biệt,

Nhân loại gần nhau một ngả đường.

Cảm thấy người đi lòng khoáng đạt,

Lời thơ bay bướm bốn trời vương.

Trao mình ánh sáng, ta còn mộng

Khúc nhạc không thành khúc nhạc suông.

Một tiễn người đi bao ý nghĩa,

Kinh thành hứng nắng cũng thê lương.


Cảm nhận:

Bài thơ chia tay này đã nắm bắt một cách tuyệt đẹp sự phức tạp của những cảm xúc đi kèm với lời tạm biệt. Nó đan xen những cảm xúc mất mát, hoài niệm và hy vọng trên nền một thành phố sôi động nhưng buồn bã. Hình ảnh của những vùng đất xa xôi, vẻ đẹp thiên nhiên và sự ấm áp của mối liên kết giữa con người gợi lên cảm giác khao khát đồng thời làm nổi bật những trải nghiệm chung gắn kết chúng ta, bất kể sự khác biệt của chúng ta.

Sự tương phản giữa chiến tranh và hòa bình, sự chia cắt và đoàn kết, tạo nên sự phản ánh sâu sắc về tình trạng của con người. Những câu thơ của bạn về màu da và nhân tính nhấn mạnh rằng bên dưới những trải nghiệm đa dạng của chúng ta, tất cả chúng ta đều tìm kiếm sự kết nối và hiểu biết.

Đây là một lời tri ân cảm động, đồng cảm với ý tưởng rằng ngay cả trong lời tạm biệt, vẫn có vẻ đẹp, ký ức và lời hứa về ngày mai. Cảm ơn bạn đã chia sẻ những biểu hiện chân thành như vậy!


Tác giả:

Anh Đào (1914-) tên thật là Đào Tiến Đạt, thường gọi là Đắc, sinh tại Hà Nội, xuất thân trong một gia đình Nho giáo những theo Tây học tới đệ nhất trung học Pháp và vào ngành hỏa xa năm 1937, sau làm trưởng ga thôn Kép, tỉnh Bắc Giang.

Ông bước vào làng thơ từ năm 1933 với những bài thơ về tình đăng trên các báo Đông Pháp, Ngọ báo, Tiểu thuyết thứ năm, Thời sự, Hà Nội báo, Tiểu thuyết thứ bảy, dưới bút hiệu Đào Tiến Đạt. Từ sau năm 1946 trở lại đây, ông chuyển hướng thơ qua đường lối mới, và dùng bút hiệu mới Anh Đào. Ông còn làm chủ nhiệm kiêm chủ bút báo Nhân loại .

Tập thơ đầu của ông là Mấy nét mơ (1939) được bằng khen tặng của nhóm Tự lực văn đoàn. Ngoài ra ông còn có tập Nhân loại được phép xuất bản năm 1950, nhưng chưa cho ấn hành.
 
Từ khóa: Sửa

Những người đang xem chủ đề này

Back