Review Truyện Review Đoạt Vị - Lê Lam Lam

Thảo luận trong 'Sách - Truyện' bắt đầu bởi Lagan, 25 Tháng sáu 2023.

  1. Lagan

    Bài viết:
    635
    Review Đoạt vị

    Tác giả: Lê Lam Lam

    Thể loại: Đam mỹ, trọng sinh, hệ thống

    [​IMG]

    Lê Lam Lam là một tác giả đam mỹ với hai bộ truyện là "Đoạt vị" và "Thư tình của động vật", so với "Thư tình của động vật" thì "Đoạt vị" có phần hơi ngược hơn một chút, khá phù hợp với các bạn "ưa cà phê đầu lưỡi và ngọt ngào đọng lại đằng sau" nhé.

    "Đoạt vị" có tất cả 43 chương chính truyện và 2 phiên ngoại. Lê Lam Lam đã xây dựng lên một thế giới mới hoàn toàn không hề tuân theo quy luận tự nhiên hàng trăm triệu năm nữa mà mỗi một hành tinh đều chỉ là một "quả" của cây sinh mệnh cần thời gian phát triển từ F đến A nhưng hoàn toàn giống hệt với thế giới thực tế của chúng ta. Mình thấy Lê Lam Lam thực sự xây dựng thế giới mới khá hoàn chỉnh, hầu như không còn lỗ hổng và mình sẽ phân tích thêm ở bên dưới.

    Để phân tích tuyến thời gian cũng như cốt truyện, mình xin phép spoil "khá" nhiều nội dung nên nếu các bạn hứng thú, có thể bỏ qua đoạn này để có trải nghiệm tốt hơn với tác phẩm nhé.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tuyến thời gian kéo dài và đan xen xuyên suốt cả hai kiếp của Biên ÝKhấu Lệ. Một câu chuyện tình cảm ngọt ngào từ lúc vị thành niên đến tận khi có một đứa con chung của Biên Ý và Khấu Lệ tưởng chừng như viên mãn nhưng lại nhảy ra một boss cản đường đến từ vũ trụ. Nó là một hệ thống tìm kiếm kí chủ để hút lấy những giá trị tình cảm của con người quy đổi thành điểm cho bản thân. Hệ thống đã giam cầm bạn thụ Biên Ý 16 năm trong một căn phòng, tạo ra những đoạn phim nửa hư nửa thực về cuộc sống của một "Biên Ý" – Quan Hi do nó trợ giúp để thay thế y sống dưới hào quang của bản thân, hủy hoại những người thân yêu bên cạnh y. Còn Khấu Lệ dù đã nhận ra người thương là "giả" nhưng vẫn không thể giết chết gã vì sợ rằng khi Biên Ý trở lại sẽ không có thân xác để sống. Trong 16 năm, Khấu Lệ cùng con trai Khấu Sâm đã chế tạo ra một hệ thống tên Báo thù, vào lúc Báo thù tìm ra được Biên Ý chính là lúc y trút hơi thở cuối cùng và đã dẫn đến cái chết của Khấu Lệ không lâu sau đó. Vì cả hai nhân vật nòng cốt của "thế giới" đã chết nên thế giới tự động khởi động lại một lần nữa và lần này mới là tuyến thời gian chính của câu chuyện.

    Được sự trợ giúp của Báo thù, Biên Ý đã trở lại thời điểm mới bị thay thế 1 năm và nhanh chóng nhận ra Khấu Lệ cũng đã sống lại sớm hơn y 1 năm. Thời điểm cả hai vừa gặp lại nhau, trong mắt họ chỉ có sự thù hận: Biên Ý hận Khấu Lệ khi không nhận ra bản thân bị thay thế, trơ mắt nhìn con trai bị hủy hoại, còn Khấu Lệ vẫn chưa thoát khỏi nỗi đau kiếp trước nên xưa xác định được Biên Ý đã trở về. Hai người sống trong sự gượng gạo, xa cách cho đến khi hiểu lầm được hóa giải, hai người trải lòng với nhau và lại yêu thương nhau nồng thắm, cùng nhau "tóm" được hệ thống Phản diện.

    Xét về kết cấu câu chuyện, nội dung truyện rất logic và gợi sự tò mò. Những khúc mắc dần dần được giải đáp và hòa giải với những phân đoạn quá khứ đan xen, thực sự có đôi đoạn đã lấy đi nước mắt của mình. Kiếp trước, hai người đã bỏ lỡ nhau rất nhiều, trong kiếp này, Biên Ý và Khấu Lệ đều trở lên điên cuồng hơn, khiến cho những chương đầu khá nặng nề, kể cả những chương sau thì sự ngọt ngào nho nhỏ xuất phát từ anh công Khấu Lệ, còn Biên Ý thiên về phái hành động sẽ không nói những lời sến sẩm nhưng tai sẽ đỏ, mặt sẽ đỏ, rất ngạo kiều, rất dễ thương.

    Với mình, tác giả thể hiện yếu tố tâm lí của các nhân vật rất tốt, đặc biệt là Biên Ý, Khấu Lệ, Giang Thạch, và Quan Hi. Tác giả thể hiện sự thay đổi, đấu tranh trong tư tưởng hầu hết là nhờ độc thoại nội tâm, nếu đọc đoạn tâm trạng của Biên Ý hay Khấu Lệ sẽ thấy sự tối tăm, nặng nề, đọc đoạn của Quan Hi sẽ thấy sự lo âu, căm hặn thì đọc đoạn của Giang Thạch lại vừa buồn cười vừa cưng.

    Sự đan xen thống hận dày vò trong 16 năm gần như bức Biên Ý phát điên và sự đấu tranh để tìm lại lí trí trong Biên Ý chính là một điểm sáng khiến mình tiếp tục đi theo mạch truyện này. Biên Ý không chịu tiếp nhận điều trị tâm lí còn Khấu Lệ chính xác là một kẻ điên, hắn có tính chiếm hữu cao, lòng hận không băm vằm hệ thống Phản diện để trả thù, nhưng cũng chính "bệnh" này của hắn mới "lòi" ra thêm một nhân vật còn bàn tay vàng hơn hắn. Với Giang Thạch, suy nghĩ "không giống người thường" của cậu khiến cho hệ thống Phản biện tức gần chết, là điểm sáng cho sự tự lập, chính kiến mà mỗi người cần có. Còn Quan Hi lại ngược lại hoàn toàn, gã bị thao túng và tẩy não dễ dàng, làm sai lại luôn tự huyễn hoặc bản thân với những lí do bất đắc dĩ và cuối cùng dẫn đến cái chết tức tưởi.

    Giống như rất nhiều truyện khác, nhân vật chính trong truyện cũng được cho bàn tay vàng khá to bự và đến tận chương cuối cùng, tác giả lại có màn quay xe đầy ngoạn mục. Hệ thống thực chất là con người đã bị tẩy não, được gọi là "sâu" và người đánh bại được hệ thống Phản diện không phải là Khấu Lệ mà là Cây Nhỏ - Khấu Sâm, người trùng sinh trở lại "vô tình" hàn gắn tình cảm của hai người ba. Một bàn tay vàng không thể không nhắc tới đó chính là thân phận chủ chốt cho thế giới của cặp đôi chính, bởi thế giới vốn dĩ được sinh ra từ câu chuyện của họ và khi họ chết đi, thế giới đã "tự cứu mình" bằng cách cho họ cơ hội trùng sinh

    Bàn về phong cách của Lê Lam Lam, cách dẫn dắt và cách kể có thể nói là khá tốt, không gây khó hiểu hay vướng mắc gì. Một chương truyện cũng có dung lượng phù hợp, có thể đọc hết trong một ngày được nha các bạn.

    Bên cạnh hai nhân vật chính cùng bé con siêu đáng yêu, ấn tượng nhất với mình trong cuốn truyện này là những quan điểm nhân sinh đúng đắn của Giang Thạch, cậu là một nhân vật phụ nhưng có những phát ngôn vô cùng chính trực, những quan điểm và bài học nhân sinh được gợi ra một cách nhẹ nhàng và có phần hài hước, thực sự tồn đọng lại khiến mình phải nhớ mãi:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đầu tiên: Quyển sách nói cậu mới là vai chính, cậu và Khấu Lệ mới là một cặp, còn Biên Ý là kẻ thứ ba ngoài lề - cả hai Biên Ý đều thế.

    Ngẫm nghĩ một lúc, Giang Thạch thấy vụ này ảo vl.

    Tuy Biên Ý vẫn chưa công khai bạn đời, nhưng y cũng kết hôn được khoảng bốn năm năm gì đó rồi. Lúc đó Giang Thạch mới mười ba mười bốn tuổi, vẫn là một học sinh trung học. Nghĩ đến đây, cậu rùng mình.

    Cậu, Giang Thạch, mười ba mười bốn tuổi đã có người yêu định mệnh ấy à?

    Nếu là thật thì cái quý ngài họ Khấu kia chắc vào tù tới nơi mất.

    Hệ thống đứng ngó từ đầu đến cuối: ?

    ** má đầu óc cậu có vấn đề à? Có ai lại đi nghĩ thế không?

    Kí chủ mới này có bình thường không ấy nhỉ? Chẳng phải người bình thường sẽ nghĩ: Hóa ra mình mới là nhân vật chính, một nam chính khác là bạn đời định mệnh của mình, mấy tên nhân vật ngoài lề chiếm mất cốt truyện của mình, nhất định mình phải bem chết chúng nó – bình thường người ta sẽ nghĩ thế chứ?

    Nếu hệ thống là con người, thì chắc giờ này họng nó đã nghẹn một bụm máu rồi.

    Giang Thạch nhanh chóng phân tích tới điểm thứ hai: Khấu Lệ giàu, cực kì giàu, có thể là người giàu nhất cũng nên. Cậu cảm giác vụ hòn đảo là thật.

    Chị Khương đã nói, đảo E mọi người tới quay chương trình lúc trước thuộc về bạn đời của Biên Ý. Hơn nữa, giờ trong buổi tiệc có bao nhiêu người muốn chen tới trước mặt Khấu Lệ, ai có mắt cũng thấy hắn là một doanh nhân thành đạt vô cùng.

    Nhưng Khấu Lệ giàu thì liên quan gì đến Giang Thạch? Giang Thạch còn buồn bực vô cùng, họ giàu là chuyện của họ chứ, cái quyển sách này hở ra là nhắc đến vụ đó làm gì?

    Nói về giàu thì thực ra cậu vẫn tự tin lắm đấy, cậu mua bao nhiêu nhà ở thành phố A cơ mà! Tuy vẫn còn đang trả góp.

    Nhưng cậu mới có mười tám tuổi, sau này muốn mua gì chẳng được?

    Hệ thống: . ** má!

    Nó hộc máu.

    Nó hối hận rồi.

    ** má nó chứ thằng khờ phê thuốc nào đây? Nó đã đi cùng không biết bao nhiêu kí chủ rồi, đây chắc chắn là tên đần nhất.

    Lại còn người khác giàu thì liên quan gì đến cậu ta ấy à?

    Sao cái tên này lại chê tiền cho được? Chẳng phải con người chính là loài tham lam nhất ư? Trước kia, vừa nghe được rằng mình là nhân vật chính, rằng bạn trai bạn gái vợ xinh chồng đẹp tương lai giàu có và quyền lực biết bao, kí chủ nào cũng tích cực hẳn lên. Có người cản đường thì họ xuống tay cũng tàn nhẫn vô cùng.

    Nó cứ tưởng Quan Hi đã là tên vô dụng nhất rồi, không ngờ còn có cả loại như Giang Thạch nữa, chẳng thèm phấn đấu xu nào.

    Nhân sinh quan được cho là "khờ khạo" này lại thật đáng được tôn vinh phải không nào.

    Nếu như các bạn đã quen với những bộ truyện có yếu tố hệ thống "tốt bụng" thì tác phẩm này chính là một ngoại lệ đáng để trải nghiệm đấy. Mình nhiệt liệt đề cử tác phẩm với bạn nào có gu ngọt ngược nhẹ nhàng, truyện logic và có yếu tố kì ảo nhé. Chúc các bạn có trải nghiệm truyện vui vẻ!
     
  2. Đăng ký Binance
Trả lời qua Facebook
Đang tải...