Review Truyện Review Cô Gái Và Màn Đêm – Guillaume Musso

Thảo luận trong 'Sách - Truyện' bắt đầu bởi Huongthu2401, 27 Tháng mười hai 2021.

  1. Huongthu2401

    Bài viết:
    479
    Cô gái và màn đêm – Guillaume Musso

    [​IMG]

    - "Có những người vẫn bị kẹt đâu đó trong thời gian. Những người mà với họ, quá khứ không bao giờ trôi qua" _

    Câu chuyện mở đầu trong một tối ngày 13 tháng Năm năm 2017, trong lúc nữ cảnh sát xinh đẹp ở Mũi Antibes đi làm nhiệm vụ xem xét tình hình về một âm thanh lạ phát ra trên còn đường mòn lởm chởm đá bên cạnh khuôn viên một dinh thự sang trọng. Tại đây, Manon Agostini đã phát hiện xác chết của một người phụ nữ trong tình trạng hết sức kinh khủng: Khuôn mặt bị dập nát đến nỗi chỉ còn một đám bầy nhầy đẫm máu. Nhưng không chỉ có cô và cái xác ở đó. Ngồi cách nơi ấy không xa, một người đàn ông run rẩy đang bưng mặt khóc nức nở và tự thú nhận rằng không ai ngoài chính ông là người đã gây ra chuyện tồi tệ đó.

    Lội ngược dòng quá khứ để những hồi tưởng rời rạc, chấp nối, đan xen cùng với hiện tại là tiền đề để mở ra những bí mật khủng khiếp hai mươi lăm năm trước – về một mùa đông đen tối năm 1992 – một thời khắc đã thay đổi hoàn toàn số phận của rất nhiều con người, đẩy họ chìm sâu vào những nổi ám ảnh, lo sợ không đường giải thoát.

    [​IMG]

    Năm 1992, khi còn là một sinh viên mười chín tuổi, Thomas yêu điên cuồng Vinca, cô nàng có sức hút nhất trường. Tuy vậy, Vinca không yêu Thomas mà lại trao tình yêu của mình cho một người khác. Chính tình yêu hoang dại của tuổi trẻ ấy đã đưa đẩy Thomas và hai người bạn của mình vào một bi kịch kéo dài đến hơn hai mươi lăm năm sau. Năm 2017, tại buổi lễ kỷ niệm 50 năm thành lập trường, những con người ấy gặp lại nhau, tại chính nơi ấy, để tất cả cùng đối mặt với tội lỗi hai mươi lăm năm về trước. Lúc này, họ đều là những người thành đạt, và quá khứ ấy nếu bị bóc trần, họ sẽ mất tất cả. Bên cạnh đó, họ còn phải chạy đua với thời gian, trong mấy ngày cuối tuần ngắn ngủi, vừa điều tra lại những sự kiện của quá khứ, vừa đối đầu với một kẻ ẩn mình trong màn đêm và tung ra những đòn hù dọa. Càng tìm hiểu, những sự thật mà họ không ngờ tới càng được bóc trần, và mọi thứ không hề giống như những điều mà suốt thời gian qua họ đinh ninh. Rốt cuộc thì, vào cái ngày định mệnh của hai mươi lăm năm trước, điều gì đã thực sự xảy ra?

    Musso vốn nổi tiếng với những tiểu thuyết là sự hòa quyện và kết hợp hoàn hảo giữa yếu tố kỳ bí và lãng mạn. Tuy nhiên, cuốn tiểu thuyết này thật sự có rất ít yếu tố tình cảm (tất nhiên vẫn có, và đó là khởi nguồn của mọi sự), tất cả chủ yếu là quá trình đào sâu quá khứ, điều tra chân tướng sự thật của Thomas và Maxime. Những plot twist cài cắm suốt tác phẩm đủ khiến cho bạn khó lòng buông sách xuống, vì mới tưởng rằng mình đã đoán ra được sự việc, bạn lại biết rằng mình vừa bị tác giả đánh lừa, và lại vỡ òa bởi một sự thật mới được khám phá ra. Tình yêu và sự ích kỷ, đó chính là ngọn nguồn của mọi bi kịch. Bảo vệ người mà mình yêu, liệu con người ta có thể nhân danh điều đó mà đi xa đến đâu? Gấp sách lại rồi, bạn có nghĩ đây là một cái kết trọn vẹn, và mọi nhân vật đều có kết quả xứng đáng với những gì mà mình đã gây ra hay chưa?

    Yếu tố trinh thám trong sách có lẽ hơi nhẹ nhàng đối với các độc giả trinh thám, và có thể bạn đoán được một phần kết cục (nhưng chắc chắn là không thể đoán hết được, tôi đảm bảo với bạn điều đó). Nói chung, đây là một tác phẩm tôi cho là đáng đọc của Musso, sau thời gian khá dài tôi không đọc tiểu thuyết của ông vì cảm thấy mô típ dần trở nên giống nhau quá. Tôi không tán đồng với hành động của bất cứ nhân vật nào trong tiểu thuyết này, những việc họ làm đều sai trái, đều trực tiếp hay gián tiếp hủy hoại cuộc đời của một ai đó, và có những người đã phải trả cái giá rất đắt. Có lẽ rằng, luật nhân quả đã làm nhiệm vụ của mình, dù rằng chưa thật trọn vẹn.

    [​IMG]

    Và vẫn là điểm 10 cho cách tạo sự bất ngờ cho cái kết của Musso trong câu chuyện, bất ngờ nhưng vẫn rất logic, nội dung truyện đã được Musso dẫn dắt rất tài tình khiến mình rất thỏa mãn cái kết. Nhưng vì là một fan của truyện các loại truyện trinh thám và nhất là series Sherlock BBC, mình có một vài sự đánh giá khắt khe cho nội dung trinh thám bí ẩn trong Cô gái và Màn đêm của Musso, dù nội dung truyện rất hay nhưng đối với mình, ông vẫn chưa lột tả được cái bí ẩn ấy một cách mạnh mẽ nhất. Thường mình dễ cảm truyện Musso vì cách viết về cảm xúc và tâm lý của nhân vật, khai thác mối quan hệ của con người, nắm bắt được trái tim người đọc và cùng hòa làm một với cảm xúc nhân vật. Tuy nhiên, 'Cô gái và Màn đêm' cũng đã thể hiện tốt ngòi bút của ông trong thể loại này.

    Cô gái và Màn đêm nhẹ nhàng hơn nhiều so với những cuốn tiểu thuyết khác của Musso. Không có những màn rượt đuổi nghẹt thở, không có băng đảng xã hội đen xấu xa, không có ma túy hay chất cấm, không có bắt cóc hay tra tấn; một cuốn tiểu thuyết siêu nhẹ nhàng. Thay vì làm người đọc cuốn hút vì những màn hành động mạnh xen kẽ trong truyện như những cuốn khác, Cô gái và Màn đêm lại lôi người đọc vào những bí mật mà mỗi nhân vật đều muốn giấu kín.

    Tự nhiên mình nhớ đến câu "I open at the close" trên trái banh snitch. Những bí mật quan trọng nhất chỉ được hé lộ trong những giây phút cuối cùng của cuộc đời, khi hiểm nguy và cái chết cận kề.

    Và nhắc lại câu này, tuyến tình cảm mạnh nhất trong truyện của Musso vẫn là tình cảm gia đình thôi, mọi người đòi lãng mạn thì cuốn này cũng có lãng mạn đó, lãng mạn tới ám ảnh luôn. Nhưng chính vì lối mòn tư duy về lãng mạn mà người đọc dễ bị Musso cho một kèo lộn nhào trong hành trình suy đoán hung thủ. Mọi nhân vật trong truyện đều rất tròn vai và có móc nối với nhau rất chặt, từng tình tiết diễn ra do những góc ẩn của nhân vật đều thú vị. Có duy đoạn cuối là theo tớ là hơi đuối, nhưng lại là một phong cách của Musso – sáng tạo và mộng mơ. Thực ra hồi xưa khá thích kết kiểu này của chú, nhưng dạo đây thì tớ không ưa dạng kết ảo mộng này lắm.

    Bài viết chỉ mang tính cá nhân

    Cảm ơn mọi người đã đọc bài
     
  2. Đăng ký Binance
Trả lời qua Facebook
Đang tải...