Quy Hàng Tác giả: Cao Phú Soái ** Một buổi chiều hôm đón nắng vàng Ngồi buồn gảy từng tiếng ting tang Miên man tóc mai hoài hứng gió Nghĩ tỏng, đời này nếu an khang? Tâm cầu thanh thản, muốn thênh thang Nhưng sao nhạc phổ ấy làng nhàng Tâm tình minh bạch ai thấu hiểu Dây tơ thiên ái, thỉnh yêu nàng Gặp nàng từ thủa niên thiếu lang Tự do phiêu bạt, quá hoang đàng Cơ duyên gặp phải người tài trí Trang nam bá mị phải quy hàng. Ý nghĩa bài thơ: Bài thơ này nói về tâm trạng buồn khi yêu mà không thể thổ lộ của một lãng tử phong trần.
Chu choa, cuối cùng Soái đã xuất bút viết thành topic thơ. Mê cái chất trí tuệ, cổ phong này quá . Bán Nguyệt lặn sâu mà nay ngoi lên gặp được kinh hỉ luôn nà. Xin một tràng pháo tay cho khởi đầu chuỗi topic thơ không hồi kết của Soái. (◍•ᴗ•◍) ❤
Ôi. Mình cảm ơn Bán Nguyệt nhiều lắm. Lâu lắm bạn không lên đây rồi, chắc là bạn đã bận rộn với công việc nhỉ. Hì hì, bài thơ này mình viết cho vui thôi, để nói về trí tuệ thì mình còn 'mầm non' lắm. Ai ni! ♡♡♡
Mình off lâu quá truyện bị bế vào box Drop nên phải hiện hồn kéo ẻm về ʕ´• ᴥ•̥`ʔ. Chúc Soái luôn vui vẻ, lạc quan và tinh thần luôn phấn khởi, tỉnh táo, đừng bận bù đầu như mình nhen . Ngày mới tốt lành nè! Yêu!