1 người đang xem

Bao_Ngan12

WABI - SABI
Bài viết: 765 Tìm chủ đề
403 32
Quên Rồi Khổ Đau Năm Ấy

Thể hiện: Vicky Nhung

Sáng tác: Đông Thiên Đức

"Quên Rồi Khổ Đau Năm Ấy" là một bản ballad mang màu sắc u buồn, nhưng không bi lụy – mà là sự buông bỏ đầy tự chủ sau một hành trình tổn thương sâu sắc. Giai điệu nhẹ nhàng, giọng hát trầm ấm đặc trưng của Vicky Nhung như đưa người nghe trôi trong ký ức, nơi từng vết đau được gói ghém lại và đặt xuống thật nhẹ.

Bản nhạc như một ly rượu vang – chát ở đầu môi, nhưng ấm dần trong ngực. Không quá ồn ào, không cao trào dữ dội, bài hát lại khiến người nghe thổn thức bởi sự thật thà, gần gũi và quá đỗi đời thường.

Một bản nhạc chữa lành, cho những trái tim từng đánh đổi tất cả để yêu – và rồi học cách yêu lại chính mình.


Lời bài hát:

Verse 1:

Ngày tháng tháng, ai rồi cũng khác

Chẳng qua là ta chẳng nhận ra nên ngỡ ngàng

Ngày dối trá, đem mưa về chắp vá

Chẳng qua là ta quá yêu nên chẳng nhận ra

Đành khóa trái cửa tim lại mãi mãi

Sợ phôi, sợ phai, sợ ngày xưa quay trở lại

Bỏ quá khứ, ta cũng buồn lắm chứ

Một mảnh tình thừa, vốn ta đâu cần phải giữ

Chorus:

Ta đã cố đun sôi đại dương, chỉ để pha được một tách trà

Mà ai nỡ vô tâm đổ hết, đong đầy với một người lạ

Ta cố nép sau lưng màn mưa

Run rẩy lau giọt nước mắt thưa

Mưa thì nhạt, nước mắt ơi sao lại mặn chát

Ta muốn ghé hỏi thăm ngày mai

Xem có khi nào mưa trở lại

Nhờ nhắn giúp ai kia rằng ta, nơi này chẳng còn khờ dại

Ngày buông nắng chiếu qua kẽ tay, lay giấc ngủ muộn vừa uống say

Ta quên rồi, khổ đau năm ấy

Verse 2:

Đành khóa trái, cửa tim ta lại mãi mãi

Sợ phôi, sợ phai, sợ ngày xưa quay trở lại

Bỏ quá khứ, ta cũng buồn lắm chứ

Một mảnh tình thừa, vốn ta đâu cần phải giữ

Chorus:

Ta đã cố đun sôi đại dương, chỉ để pha được một tách trà

Mà ai nỡ vô tâm đổ hết, đong đầy với một người lạ

Ta cố nép sau lưng màn mưa

Run rẩy lau giọt nước mắt thưa

Mưa thì nhạt, nước mắt ơi sao lại mặn chát

Ta muốn ghé hỏi thăm ngày mai

Xem có khi nào mưa trở lại

Nhờ nhắn giúp ai kia rằng ta, nơi này chẳng còn khờ dại

Ngày buông nắng chiếu qua kẽ tay, lay giấc ngủ muộn vừa uống say

Ta quên rồi, khổ đau năm ấy

Ta đã cố đun sôi đại dương..

Ta muốn ghé hỏi thăm ngày mai

Xem có khi nào mưa trở lại

Nhờ nhắn giúp ai kia rằng ta, nơi này chẳng còn khờ dại

Ngày buông nắng chiếu qua kẽ tay, lay giấc ngủ muộn vừa uống say

Ta quên rồi, khổ đau năm ấy.

Ta quên rồi, khổ đau năm ấy.
 

Những người đang xem chủ đề này

Nội dung nổi bật

Xu hướng nội dung

Back