Truyện Ngắn Quê Em Đất Độc - Sylargabriel

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Bụi, 11 Tháng ba 2020.

  1. Bụi I'm the dust in the wind... ♥️

    Bài viết:
    1,717
    Câu chuyện thứ 19: Nguồn tội lỗi

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Gần đến ngày rằm tháng 7 năm đó, bà mới bảo cả nhà chuẩn bị một mâm lễ lớn.

    Một là cũng tổ tiên ông bà.

    Hai là làm lễ xóa tội vong nhân mong cho các vong linh đang ở quanh quẩn nhà em nhẹ lòng siêu thoát, cả vong linh tốt lẫn vong linh xấu không hãm hãi nhà em nữa.

    Bà bảo tất cả thành viên trong gia đình dù bận gì cũng về, phần vì mọi người sợ những điều đã xảy ra với nhà em từ trước đến nay nên ai cũng răm rắp nghe theo. Đến ngày 14 âm lịch, bà em bảo mọi người chuẩn bị đồ cúng còn bà ra ngoài có việc. Thằng Hoàng Anh kể lại:

    Vài ngày trước, 2 người khách hôm nọ dạo này thường xuyên đến chơi với bà, cứ chập tối đến nửa đêm là về. Đến chiều tối tất cả mọi việc đều chuẩn bị xong mà mãi chưa thấy bà em về. Lo lắn và sốt ruột. Cậu Trung bảo cậu Khánh, em và thằng Hoàng Anh chia nhau ra tìm bà, mọi người vừa chuẩn bị đi thì nghe thấy tiếng mở cổng. Cậu Trung định chạy ra xem ai thì thấy bà em lững thững bước vào nhà. Nhìn mặt bà như người vô hồn, đầu tóc rồi bù, quần áo xộc xệch và bám đầy bùn đất, bà ngẩng mặt lên và nói với cậu Trung:

    "Để mẹ thay đồ, làm lễ xong rồi mẹ sẽ kể hết mọi chuyện cho các con nghe".

    Xong bà bước vào buồng rồi trở ra với bộ quần áo mới, đầu tóc gọn gàng và tươm tất hơn so với lúc bà về nhà. Nhà em bắt đầu làm lễ rồi ăn uống, nhưng tâm trạng ai cũng đầy lo âu. Xong bữa, già trẻ lớn bé xúm quanh bà để nghe bà kể chuyện, bà rm từ tốn bắt đầu kể chuyện, mắt bà em nhìn xa xăm về hướng tim đê. Bà kể về chuyện ông ngoại em, bà ăn xin, cô gái tên Ngọc mà ông em cứu, ông tướng không đầu, hà bá, con Chuối, con Dừa. Bà giải thích tất cả mọi chuyện xảy ra với nhà em, vì sao lại là nhà em.

    Như đã kể ở các phần trước, chỉ vì ông em cứu cô Ngọc mà bị hà bá căm ghét, hà bá tìm mọi cách để hại cả nhà ông em. Từ cục đá ở sông mà ông em đứng lên, cái xác mà ông em vớt vào bờ, và bất ngờ nhất là cái ác linh chó thành tinh. Ác linh đó chính là con Chuối, con chó được chôn ở gốc cây chuối. Bà em kể:

    "Nó được hà bá ra lệnh phải vào nhà em để gieo họa, làm kẻ đưa tin cho các hồn ma khác nhằm hãm hại cả nhà em. Nhưng nó không thể làm gì được, bởi nó bị hồn ma khác canh giữ bảo vệ cho nhà em. Hồn ma đó quanh quẩn bên nhà em từ rất lâu rồi, từ cái ngày cậu Khánh chôn ngón tay bạn dưới gốc cây hồng bì đó là thằng Bột câm". Để trả ơn nghĩa cho cậu Khánh mà thằng Bột câm đã nhập vào con Dừa từ ngày bà em bắt đầu đưa 2 con chó về nuôi. Ngày con Chuối chết chính là ngày con Chuối tìm cách ra ngoài báo tin cho ác linh khác thì bị con Dừa phát hiện vì vậy mà con Dừa giết chết con Chuối rồi giấu xác nó vào bụi tre. Nó không muốn xác con Chuối bị nước cuốn, vì bị nước cuốn đi thì hồn con Chuối bị hà bá bắt lại và sẽ lại hãm hại nhà em. Con Dừa tưởng đã diệt được hậu họa cho nhà em nên ra đi là ngày nó đội nón chống gậy đấy. Nhưng con Dừa không ngờ, cậu Trung em phát hiện, nó thấy xác con Chuối mang về chôn sau vườn. Vì thế cái ác linh kéo theo xác về lại nhà em trú ẩn. Con Dừa biết chuyện chẳng lành nên nửa đêm quay về đào xác con Chuối lên giấu chỗn khác nhưng lúc ấy cái ác linh kia đã nhập vào cây chuối. Lo sợ cho gia đình cậu Khánh, con Dừa lúc này đã trở thành thằng Bột đã chấp nhận ở lại sau vườn để bảo vệ cả nhà cậu. Cái lần mà cậu Khánh nhà em ra chặt củ chuối chính là chặt vào xác nó, nên nó hiện lên dọa nạt. Bà em chính vì thế ra phía sau chửi loài súc sinh phản chủ.

    Còn cái ác linh thứ 2 chính là hồn của cô Ngọc – người đã treo cổ chết trong cái lều của ông em. Cô Ngọc bị hồn bà ăn xin bám dẫn đến bi quan treo cổ tự tử, lòng còn mang nỗi căm phẫn nên mới ở lại cõi trần để trả thù ông em. Lại bị hà bá xúi giục nên nỗi căm thù còn mạnh mẽ hơn nữa. Năm bà em bị điên là năm bà bị cô Ngọc chiếm xác, bà em sinh ra trong mảnh đất âm nên mang căn trong người nếu gặp thời thế âm lấn lát dương hồn ma dễ dàng xâm chiếm thể xác nên lúc điên lúc tỉnh. Cô Ngọc chiếm xác bà em với mục đích hại cả nhà nhưng cũng không thể làm gì bởi cô Ngọc đã bị hồn ma bà ăn xin ngăn chặn. Sau cái chết của cô Ngọc, hồn ma bà ăn xin vừa oán trách ông em, nhưng cũng vì cái nghĩa tình mà ông em đã đối xử với bà khi còn sống. Bà lo gia đình ông em phá hoại vì vậy bà luôn ở quanh nhà em. Cô Ngọc nhập vào bà em, bà ăn xin cũng nhập vào bà em, một xác ba hồn nên bà em ngày đó cứ trơ dại. Bà kể cái hôm bà tỉnh lại là do bà ăn xin đã đuổi được hồn cô Ngọc ra khỏi người bà. Rồi bà ăn xin dẫn bà em từ Châu Quỳ trở về nhà, cô Ngọc quyết bám theo để trả thù bằng được gia đình ông em. Chính vì vậy mà hôm bà về nhà ông em thấy cả bà ăn xin và cô Ngọc. Từ đấy hồn ma cô Ngọc trú ngoài bãi sông ngày ngày tìm cách hãm hãi gia đình em. Lần lượt các sự việc bác Ngà bị con ma treo cổ ám, hay sự việc ác linh cô Ngọc muốn hãm hãi con bé Bình trong ngày đám giỗ. Nhưng lần nào cô Ngọc ra tay thì lần đấy bà ăn xin lại về báo cho bà em như vì sao bà biết cách giải cho bác Ngà hay những lần nhà em có người bị ma nhập khác, con khướu rít lên trong tiếng sởn gai ốc:

    "Thắt cổ"

    Con Loan là người có căn giống bà em, điều đó giải thích tất cả những chuyện xảy ra xung quanh nó. Bà ăn xin rất thích người trò chuyện vì vậy bà mới gọi con Loan ra chơi với bà. Vì sợ nó kinh hãi khi thấy hình dạng thật nên bà ăn xin hóa thành một cô gái mỗi lần gặp con Loan. Vì vậy con Loan thấy hình dạng cô gái rất quen thuộc, nhưng do bà ngoại em lo cho cháu nên năn nỉ bà ăn xin tha cho nó nên không có chuyện gì xảy ra sau đó nữa. Và chính con Loan là người đổi chỗ của con chó đá về phía nhà bà em theo lời bà ăn xin. Hai người nam và nữ hay đến chơi với bà em lúc nửa đêm chính là bà ăn xin và ông ngoại em thời trai trẻ. Hai linh hồn đó thường gặp bà để báo trước cho bà những hiểm nguy mà gia đình em gặp phải. Những ngày trước rằm tháng 7 bà ăn xin với ông ngoại em về bàn với bà ngoại truyện làm lễ để mong hà bá xá tội, cũng như cầu nguyện cho những ác linh kia tha thứ cho những sai lầm quá khứ mà tha cho cả nhà em. Vậy chiều tối 14 bà em cùng linh hồn ông em ra bờ sông cầu khẩn hà bá. Cô Ngọc và ác linh chó ma thấy cơ hội hãm hại bà nên ra theo bờ sông. Thấy có biến hồn thằng Bột và bà ăn xin đi theo.

    Hà bá, cô Ngọc, con chó ma không những không tha cho bà em mà còn muốn lôi bà em xuống nước để trả thù. Ông em, thằng Bột, bà ăn xin thấy vậy mới kéo bà lên bờ nhưng phía kia có hà bá mạnh lại càng mạnh tưởng chừng bà em phải bỏ mạng nơi dòng nước. Bỗng nhiên tiếng vó ngựa cất lên kèm theo tiếng ngựa hí oai vệ là vị tướng không đầu cầm đao chém xéo hồn ma cô Ngọc và con chó ma, hà bá thấy có biến nên cũng lẳng lặng trở về cõi nước. Rồi ông tướng không đầu biến mất. Bà em tường thuật lại là thế.

    Nhà em giờ đã êm xuôi, những ác linh đã hồn xiếu phách tán. Ông em, bà ăn xin, thằng Bột cũng đã an lòng siêu thoát nhưng còn hà bá chắc không nuốt nổi cục nghẹn này. Sau ngày đó, nước sông Hồng nhìn tĩnh lặng nhưng bên dưới là quần quận sóng. Truyện nhà em thế là rõ, vì sao đất đó gọi là vùng đất độc âm thịnh dương suy.
     
Trạng thái chủ đề:
Đã bị khóa
Trả lời qua Facebook
Đang tải...