Ngôn Tình Phu Nhân Hiền Lành Của Ác Ma Tướng Quân - Thiên Hoa Ngọc Tâm

Thảo luận trong 'Hoàn Thành' bắt đầu bởi Thiên Hoa Ngọc Tâm, 18 Tháng chín 2018.

  1. Thiên Hoa Ngọc Tâm

    Bài viết:
    64
    Ngoại truyện phần 7: Đến Bát Vương Phủ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sáng ngày hôm sau, khi mới thức giấc thì mọi người đã được thông báo rằng Thiên Nguyệt đã rời khỏi, nói là bản thân đến phủ Bát Vương Gia chơi với Tam di của mình và cũng chẳng ai biết rõ chuyện gì đã xảy ra khiến cô bé lại bí mật đi như vậy.

    Kim Văn Lực vẫn nhớ rõ chuyện tối qua, mới thức dậy anh đã muốn đi tìm cô hỏi cho rõ vậy mà chỉ được thông báo rằng cô đã rời khỏi Tề gia, chẳng biết cô đã đi đâu, là do cô ngại gặp mặt anh hay là vì thấy tội lỗi với Tề Gia Hoàng mà không ở lại?

    "Kim Văn Lực!" - bỗng nhiên khi anh còn đang lơ đãng suy nghĩ thì Tề Gia Hoàng lại mở miệng nói

    "Hả?" - giật mình, anh ngẩn mặt lên

    "Tôi có chuyện muốn nói!"

    "Nói đi!"

    "Nguyệt Nguyệt và tôi là huynh muội ruột!"

    "Sao? Ngươi điên à? Một người họ Tề, một người họ Lý thì làm sao có thể là huynh muội được?"

    "Thật ra là do Nguyệt Nguyệt không muốn mọi người ở Trúc Sơn biết con bé là Tề Thiên Nguyệt - muội muội của ta nên mới dùng cái tên Lý Ngọc Nguyệt để thay đổi, ta nói cho ngươi biết chuyện này bởi vì ta phát hiện, ngươi.. có cảm tình với muội ấy! Tề Gia Hoàng ta mặc dù đối với ngươi đã từng có ác cảm lớn, nhưng ngươi là người tốt, tiền đồ cũng rất sáng lạng, ta muốn gả muội ấy cho ngươi!" - Tề Gia Hoàng vô cùng nghiêm túc nói

    "Ngươi.. nói thật sao?" - Kim Văn Lực kích động hỏi lại

    "Ừm! Con bé có lẽ đang ở Bát Vương Phủ của Tam di ta, ngươi chắc cũng biết phủ của Bát Vương Gia nhỉ?"

    "Tề Gia Hoàng! Đa tạ ngươi, nếu lần này ta có thể đưa nàng ấy về, ta nhất định sẽ đem sính lễ đến!"

    "Được! Ta chờ người quay về với muội ấy!" - ngay sau đó, cả bữa sáng cũng chưa dùng, Kim Văn Lực đã cáo từ Tề gia, tự mình dùng xe ngựa chạy đến Bát Vương phủ..

    Trong lúc đó tại Tề gia, Bách Thủy cùng Tề Gia Hoàng đã nghiêm trang ngồi đối diện với phu thê Tề gia:

    "Gia Hoàng, rốt cuộc là con có chuyện gì muốn nói?" - Tề Gia Minh nhíu mày nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Tề Gia Hoàng thì cũng ngầm đoán ra một chút

    "Con.. con muốn dung kiệu hoa đến rước Bách Thủy về làm thê tử của con, con mong muốn cả hai có thể chấp nhận nàng ấy, con sẽ tự mình dâng sính lễ đến sư phụ Bách!" - cậu lên tiếng, khí chất nam nhân cũng vô cùng to lớn

    "Bách Thủy!" - Bạch Thiên Bối có hơi khó hiểu, gọi tên nàng

    "Dạ?"

    "Con thật sự không bị ép buộc? Con tình nguyện?" - bởi vì nhớ rõ lời nói tối qua của Bách Thủy nên bà có chút nghi ngờ hỏi

    "Vâng ạ! Thật ra ý trung nhân của con từ trước đến giờ chính là huynh ấy ạ!" - nàng thẹn thùng nói

    "Nếu đã là như vậy thì thật tốt, các con đã muốn thành thân, trở thành phu thê thì ta cũng không cấm cản, từ bây giờ Bách Thủy cứ gọi bọn ta là phụ mẫu được rồi, không cần khách sáo nữa, sính lễ, kiệu hoa ta sẽ góp vào một phần xem như là chào đón con về làm dâu của Tề gia!" - Tề Gia Minh vui vẻ nói, rõ ràng phân chia

    "Con xin đa ta.. nhạc phụ!"

    "Tốt!" - cả gia đình 4 người vui vẻ cười nói, thật vui vẻ khi bọn họ có thể chào đón thêm một nữ nhân cho gia đình này..

    Tại Bát Vương phủ..

    "Tiểu Nguyệt, con nói Tam di nghe, con có chuyện gì giấu Tam di hay không hả?" - Bạch Hồ Ngọc hiện đang ngồi thưởng thức hoa quả bên cạnh Tề Thiên Nguyệt, nhận thấy cô bé có gì đó lạ nên liền hỏi

    "Đúng vậy, Thiên Nguyệt tỷ tỷ, tỷ có chuyện gì thì cứ nói đi!" - ngay phía bên kia của cô chính là Dương Bạch Chi - con gái thứ của Bạch Hồ Ngọc, năm nay 14 tuổi.

    "Thật ra thì.. con có cảm giác với một nam nhân, con không biết con nên làm gì khi mà chàng ta nói chàng ta yêu con, con không biết mình có nên tin hay không, bởi vì trước đó chúng con từng rất ghét nhau và chàng ta còn từng yêu đơn phương một nữ nhân rất sâu đậm, con sợ rằng chàng ta trong lúc thất bại vì chuyện tình duyên kia nên mới để ý đến con, như vậy thì con chẳng thật sự là người chàng ta yêu rồi! Vả lại.. con còn quá mơ hồ, chỉ sợ rằng đây chỉ là cảm giác nhất thời của một thiếu nữ" - Tề Thiên Nguyệt buồn bã nói

    "Nếu con muốn biết tại sao con không hỏi thẳng hắn ta?" - Bạch Hồ Ngọc nghe được những lời này chỉ mỉm cười, xoa đầu cô hỏi lại

    "Con.."

    "Bởi vì tỷ sợ chàng ta sẽ nói rằng tỷ là người thay thế có đúng không?" - Dương Bạch Chi hiểu rõ Thiên Nguyệt nên mới có thể một câu liền đâm trúng tâm can của nàng

    "Tỷ.."

    "Trốn tránh không phải là cách, nếu tỷ không tin tưởng chàng ta thì đừng quá nhanh chóng chấp nhận, từ từ tìm hiểu lẫn nhau đi! Nếu một thời gian nữa tỷ thật sự có cảm tình với người ta thì sao?"

    "Nhưng mà tỷ không có đủ can đảm để hỏi chàng ta hay đối diện với chàng ta!"

    "Nếu đã như vậy thì đừng thích hắn nữa, để tâm nhẹ nhõm, an an ổn ổn không phải tốt hơn sao?" - đúng lúc này một lời nói khác lại cất lên đó chính là từ người con trai trưởng của Bạch Hồ Ngọc - Dương Từ Nam năm nay đã 18, lớn hơn cô nhưng vì vai vế nên vẫn phải cam chịu gọi cô một tiếng tỷ tỷ.

    "Huynh nói nghe dễ dàng nhỉ?" - Dương Bạch Chi trừng mắt nhìn ca ca mình, khó chịu ra mặt

    "Từ Huân và Tiểu Linh đâu? Bọn trẻ đi với con mà!" - Bạch Hồ Ngọc đột nhiên phát hiện ra thiếu người liền hỏi

    Dương Từ Huân và Dương Bạch Linh đều là con của Bạch Hồ Ngọc, gia đình của Bát Vương Gia may mắn có tận 7 người, ngoài Vương gia Dương Từ Dực và Vương phi Bạch Hồ Ngọc ra thì còn có con trai trưởng là Dương Từ Nam 18 tuổi, con trai thứ là Dương Từ Huân 15 tuổi, ba con gái là Dương Bạch Chi 14 tuổi, Dương Bạch Linh 10 tuổi và Dương Bạch Lan 5 tháng tuổi.

    Mỗi lần đến Bát Vương phủ, Thiên Nguyệt đều có thể cảm nhận được không khí vô cùng vui tươi

    "À, con vào đây là để nói cho người biết có một nam nhân đang ở trước phủ chúng ta, bảo tên họ là Kim Văn Lực, có quen biết với Thiên Nguyệt tỷ tỷ đây, hiện tại ngoài lính canh, Từ Huân và Tiểu Linh đều quyết định ở bên ngoài trông chừng hắn ta mặc dù rất không cần thiết ạ!" - Dương Từ Nam nhàn hạ nói, xong đúc kết lại cũng là rất không quan tâm đến đệ đệ và muội muội của mình, dường như những trò ngốc nghếch và trẻ con này cậu đã nhìn thấy rất nhiều lần rồi vậy đấy..
     
    phuclocbenam thích bài này.
  2. Thiên Hoa Ngọc Tâm

    Bài viết:
    64
    Chương 8: Có chịu gả?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Sao? Chàng ta đến tận đây rồi?" - cô giật mình nghe đến tên anh, không biết làm gì, Thiên Nguyệt chỉ cắn cắn môi, lo lắng nắm chặt vạt tay áo

    "Được! Để mẫu thân ra xem thử tên nam nhân đó tuấn tú đến cỡ nào mà có thể khiến cho Tiểu Nguyệt của ta ra nông nỗi này!" - nói rồi Hồ Ngọc nhanh chóng đứng dậy, đi ra ngoài, thấy vậy Dương Chi cũng theo mẫu thân của mình ra ngoài xem thử, bên trong bây giờ chỉ còn Dương Từ Nam và Tề Thiên Nguyệt mà thôi

    "Tỷ không ra xem thử sao?"

    "Ta.. ta không có ý định sẽ đi ra ngoài"

    "Tỷ sợ gặp mặt tên đó đến vậy sao?" - Từ Nam nhíu mày nhìn biểu hiện của Thiên Nguyệt, mặc dù Tề Thiên Nguyệt là tỷ tỷ của cậu về vai vế nhưng về tuổi tác cô vẫn nhỏ tuổi hơn cậu, trẻ con hơn cậu, tất nhiên cậu cũng có thể phần nào nghĩ được lý do khiến Thiên Nguyệt

    "Ta.."

    "Mà thôi! Chuyện đó cũng không quan trọng lắm! Tề Thiên Nguyệt, tỷ có yêu tên đó hay không?"

    "Có một chút!"

    "Tốt! Vậy tỷ mau đi theo mẫu thân của ta ra ngoài đó đi!"

    "Tại sao chứ? Ta thật sự không có đủ dũng cảm để đối mặt với hắn nên mới đến đây, bây giờ đệ lại bảo ta ra ngoài gặp hắn sao?" - Thiên Nguyệt lo lắng nói

    "Ta chỉ là lo giùm hắn mà thôi! Tỷ đâu phải không biết mẫu thân ta thích đùa đến mức nào, tỷ không lo bà ấy sẽ đùa tên đó đến mất mạng sao?" - Dương Từ Dực đột nhiên nhếch môi nguy hiểm, trong lời nói vừa pha một chút sự thật lại vừa có đùa giỡn, tính tình của cậu vốn cũng có trộn lẫn với tính tình của Bạch Hồ Ngọc - mẫu thân của cậu

    "Đệ.. đang nói thật sao?" - cảm thấy lo lắng cho Kim Văn Lực, Thiên Nguyệt nhíu mày nhìn về phía người đệ đệ lớn tuổi hơn mình mà nghi hoặc không ngừng

    "Ta là một nam nhân chân chính làm sao có thể nói dối tỷ chứ!"

    "Ta đi ra xem thử!" - lúc này lo lắng không chịu nỗi nữa, Thiên Nguyệt đành phải đi ra ngoài lúc này Dương Từ Nam mới cười một cái, thật ra năm nhân chân chính có thể không nói dối nhưng nói đùa chắc cũng không sao đâu nhỉ?

    Trong khi đó bên ngoài Bát Vương Phủ Kim Văn Lực cùng hai đứa trẻ nhà Vương gia vô cùng hợp ý, còn có thể trò chuyện với nhau như người trong nhà:

    "Ca ca tuấn tú! Sao này ca ca sẽ lại đến đây tìm người nữa chứ?" - lúc nãy đây, Dương Bạch Linh - tứ tiểu thư của phủ Vương gia lại vô cùng mê sắc, ngồi bên cạnh Kim Văn Lực, mở miệng ngây thơ hỏi

    "Tại sao muội lại hỏi như vậy?"

    "Nếu có thêm lần sau thì muội sẽ nhìn thấy ca ca tuấn tú thêm một lần nữa, trong lòng sẽ vì vẻ tuấn tú này của ca ca làm cho hạnh phúc a!" - cô bé cưới híp mắt, rất ngây thơ nói

    "Tiểu Linh, huynh ấy đã là của Thiên Nguyệt tỷ tỷ rồi, muội tự trọng chút đi!" - lúc này còn có Dương Từ Huân - nhị thiếu gia phủ Vương gia ở ngay bên cạnh hai người

    "Ây! Tỷ ấy vừa quậy phá giống mẫu thân lại vừa dữ tợn giống Đại di, chỉ được cái xinh đẹp mà thôi a! Tiểu Linh vẫn tốt hơn nhiều mà!"

    "Sau này muội lớn rồi, muội sẽ hiểu tại sao ta lại chấp nhận yêu một nữ nhân vừa quậy phá lại vừa dữ tợn như Thiên Nguyệt tỷ tỷ của muội!" - Kim Văn Lực ôn nhu xoa đầu Tiểu Linh khiến cô bé đỏ mặt, không thèm quan tâm đến những gì anh đang nói nữa

    "Ngươi là Kim Văn Lực, Kim đại nhân sao?" - lúc này từ phía sau lưng của ba người, một giọng nói uy nghiêm mới vang lên

    "Ồ, mẫu thân!" - Tiểu Linh vui vẻ chạy đến bên mẫu thân của mình, Từ Huân cũng chậm rãi bước đến, Kim Văn Lực ngay lập tức ở trước mặt Bạch Hồ Ngọc hành lễ:

    "Thần xin tham kiến Bát Vương Phi!"

    "Được rồi! Hôm nay Kim đại nhân đến đây là để tìm phu quân của ta hay là do có việc gì khác?" - Mặc dù biết rõ lý do Kim Văn Lực đến đây, nhưng Hồ Ngọc lại không có ý sẽ giúp đỡ

    "Hôm nay thần đến đây không phải là để tìm Bát Vương Gia, thần đến đây chính là muốn tìm Tề tiểu thư - Tề Thiên Nguyệt ạ!"

    "Con bé không có ở đây!"

    "Tề Gia Hoàng đã nói cho thần biết nàng ấy đang ở đây! Mong Bát Vương Phi có thể giúp đỡ thần!"

    "Nếu tỷ ấy có ở đây thì sao chứ? Huynh cũng đâu thể chắc chắn rằng mình sẽ đưa tỷ ấy đi được đâu!" - Dương Chi cũng giúp mẫu thân mình nói một câu

    "Ta sẽ có cách đem nàng ấy về, chỉ cần mọi người giúp ta mà thôi!"

    "Hừ! Ta nói thật đấy! Thiên Nguyệt con bé đã quay về Bạch phủ của bọn ta rồi, nếu người thành tâm đến vậy thì cứ đến Bạch phủ mà tìm, còn ở đây không có người mà người tìm đâu!" - Bạch Hồ Ngọc thích thú nhớ đến Bạch Khả Khả và Bạch Hoàng Khải liền có ý dụ dỗ Kim Văn Lực đến đó

    "Thần xin đa tạ Bát Vương Phi!" - mặc dù trong lòng có nghi hoặc, nhưng để chắc chắn, Kim Văn Lực vẫn quyết định sẽ đến Bạch phủ một chuyến, còn Thiên Nguyệt lúc đó còn trốn sau cửa phủ, nghe thấy Bạch Hồ Ngọc đùa như vậy chỉ mong Văn Lực hắn đừng tin, nào ngờ hắn lại cảm tạ bà rồi muốn lên đường tìm nàng, Thiên Nguyệt không thể để hắn chịu cực như vậy được đành phải đi ra

    "Được rồi, mọi người không cần phải hành hạ chàng ta vậy đâu!"

    "Thiên Nguyệt?" - Kim Văn Lực mỉm cười nhìn thấy thân ảnh nhỏ nhắn của Tề Thiên Nguyệt bước đến nơi chàng đang đứng

    "Tại sao huynh lại đến đây?"

    "Tề Gia Hoàng chỉ ta đến đây tìm nàng!"

    "Huynh về đi, ta chẳng có lý do gì mà quay về cả, ta muốn ở đây!" - nói xong, Thiên Nguyệt liền thong dong quay người vào phủ, nào ngờ lại nghe Kim Văn Lực ở phía sau lên tiếng

    "Hôn môi chúng ta cũng đã hôn rồi, mặc dù là nàng chủ động nhưng ta vẫn thiệt thòi giùm nàng, còn muốn chịu trách nhiệm với nàng, nàng vì cái gì mà không muốn chứ?" - vốn dĩ lý do anh đến đây chính là đưa Thiên Nguyệt quay về, nếu cô không về anh làm sao có thể về chứ? Kim Văn Lực rối rắm trong lòng, đột nhiên nhớ đến nụ hôn bất ngờ tối qua liền nói

    "Ngươi!" - cô ngay lập tức quay người lại, đỏ mặt nhìn tên nam nhân tuấn tú vừa lên tiếng kia

    "Cái gì? Chủ động hôn môi? Tiểu Nguyệt, con.." - lúc này Bạch Hồ Ngọc ở bên cạnh mới bất ngờ hỏi, Thiên Nguyệt trong phút chốc muốn biện minh

    "Tam di, thật ra đó chỉ là tai nạn, nhất thời con phạm phải sai lầm, hoàn toàn không có gì khác cả!"

    "Thiên Nguyệt, con dù sao cũng là nữ nhân chưa gả đi, cả Tề gia phải làm sao với con đây? Vả lại người ta cũng đã chấp nhận lấy con, con còn không chịu gả?" - Bạch Hồ Ngọc mặc dù bình thường rất hay đùa, nhưng chuyện này có liên quan đến nhị tỷ và Tề gia, bà làm sao dám đem ra đùa chứ

    "Tam di, thật ra chuyện này cũng chỉ là tai nạn, con và Kim Văn Lực đều không có tình cảm với nhau, bọn con làm sao có thể thành thân được chứ?"

    "Cái gì mà không có tình cảm, chẳng phải tối qua ta đã nói rõ là ta yêu nàng hay sao? Nàng cũng đã hôn môi đáp lại ta, chứng tỏ nàng cũng có tình cảm với ta, Tề Thiên Nguyệt, mau quay về đi, chúng ta tổ chức hôn lễ, nhanh chóng thành thân!" - Kim Văn Lực buồn bực chen vào

    "Đúng vậy đấy, tỷ tỷ, ca ca tuấn tú là thật lòng yêu tỷ, ngay cả đứng trước nữ nhân xinh đẹp là Tiểu Linh đây cũng không ngó ngàng, tỷ mau gả đi đi!" - Tiểu Linh ngây thơ chen vào, trong lòng chỉ muốn giúp đỡ ca ca tuấn tú một chút

    "Chuyện này.."..

    *còn*
     
  3. Thiên Hoa Ngọc Tâm

    Bài viết:
    64
    Chương 9: Lễ thành thân

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Chuyện này.."

    "Tỷ tỷ, tỷ còn nghĩ gì nữa chứ? Hôn cũng hôn rồi, thổ lộ cả hai cũng đã tự mình thổ lộ rồi, còn muốn không gả hay sao?" - lúc này Bạch Chi mới lên tiếng

    "Ta.."

    "Bây giờ chuyện con có đồng ý hay không thì tam di không biết, nhưng nếu con không muốn ta phải gửi thư đến nhờ mẫu thân con đến đây đưa con về thì mau về với Kim đại nhân đi!" - Bạch Hồ Ngọc nghiêm khắc nói

    "Tam di, người cũng muốn bỏ con rồi?"

    "Chứ con muốn thế nào đây? Con đã hôn người ta rồi, nữ nhân vốn phải biết giữ mình, con.. ây, ta tức chết mất! Ngày xưa ta gả sang phủ Vương Gia còn không cho phu quân động vào người, biết bao lâu mới dám động tay động chân, còn con bây giờ đối với nam nhân lại có thể mạnh dạn như vậy, nếu chuyện này bị truyền ra ngoài, con cho rằng con còn có thể gả đi?" - Bạch Hồ Ngọc trong phút chốc thất vọng, hiện tại không biết nên làm gì thêm nữa

    "Huynh.. sẽ yêu ta chứ?" - cô nghi hoặc hỏi

    "Tất nhiên"

    "Vậy.. vậy được, chúng ta cùng về thôi!" - miễn cưỡng lắm, cuối cùng thì Tề Thiên Nguyệt cũng chịu về cùng Kim Văn Lực, chào tạm biệt gia đình của Tam di mình..

    Sau ngày hôm đó, Kim Văn Lực lấy lý do này nọ để ở một quán trọ gần Tề gia, suốt ngày đều có thể đến tìm Thiên Nguyệt, cố ý tìm cách để cô luôn nhớ rõ mình, Bạch Thiên Bối nhìn thấy cũng hiểu rõ Kim Văn Lực có ý với con gái mình, nhưng hiện tại Thiên Nguyệt chưa muốn gả đi mà chuyện hôn lễ của Tề Gia Hoàng cũng chưa xong, bà không thể bận tâm đến đôi trẻ này được.

    Còn về phần Tề Gia Hoàng và Bách Thủy thì đặc biệt tốt, bởi vì Bách Mộc sư phụ đã dạy Tề Gia Hoàng lâu, ít nhiều cũng hiểu rõ tình cách của cậu, đem con gái của ông giao cho cậu, ông thật sự rất an tâm, vả lại phụ thân cậu còn là bạn hữu của ông, ông càng thêm tin tưởng. Cuối cùng buổi lễ thành thân cũng đến, Tề Thiên Nguyệt nhận việc đi trang điểm của tân nương cũng chính là đại tẩu của mình, nhìn bộ hỉ phục của tân nương đẹp đẽ cùng với mũ phượng, khăn hỉ, trâm cài, hoa tai, mọi thứ đều khiến cho Thiên Nguyệt yêu thích, tân nương sẽ xinh đẹp thế nào nếu mặc vào những thứ này đây chứ? Thật lòng cô chưa được thấy bao giờ, lần này đại huynh thành thân, nàng trong lòng rất háo hức muốn nhìn bọn họ mặc hỉ phục cùng nhau làm lễ thành thân a

    "Tiểu Nguyệt!"

    "Đại tẩu, có gì sao?"

    "Muội.. muội có ý với Kim Văn Lực đúng không?" - Bách Thủy nhẹ nhàng hỏi

    "Hả? Sao tẩu lại nghĩ như vậy? Muội trong lòng vẫn còn trong sáng, chưa từng nghĩ đến a!"

    "Thật ra nghĩ đến cũng không sao, muội cũng biết mà Kim ca ca thật ra rất tốt, tính khí đã tốt, thân thế cũng trong sạch, gương mặt ưu tú, mọi thứ đều tốt, muội nếu có ý với huynh ấy thì cũng mau chóng đi, nếu không sau này sẽ hối tiếc đấy!"

    "Ây! Muội biết mà, tẩu đừng lo, muội biết mình nên làm gì mà!"

    "Vậy thì tốt rồi!" - Bách Thủy mặc hỉ phục vào, cười xinh đẹp với Thiên Nguyệt.

    Sau đó lễ thành thân bắt đầu, tất cả mọi người đều vui giùm cho tân lang và tân nương, Bạch Thiên Bối trong lòng cũng vô cùng hạnh phúc, bà nhìn nam nhân ngồi bên cạnh mình mà lại càng thêm hạnh phúc, cả đời bà có được một nam nhân yêu mình, được hai người con ngoan ngoãn, hiện tại lại có thể có thêm một người con dâu tốt, bà đúng là may mắn thật.

    Tề Gia Minh cười rất tươi, ông nhìn thấy nữ nhân duy nhất của đời mình hạnh phúc như vậy, nhìn thấy con mình có thể nhận được tình yêu, ông thật sự rất vui, nhẹ nhàng nắm lấy tay của nương tử, Tề Gia Minh cả đời này chỉ hối hận vì đã từng đối đãi không tốt với bà, ngoài ra ông chưa từng hối hận chuyện gì nữa, kết quả này.. ông rất mãn nguyện..

    Còn riêng Thiên Nguyệt, cô chỉ đứng ở một góc, nhìn thấy đại huynh đã thành thân, trong lòng vừa vui cho đại huynh, vừa nghĩ đến chính mình, cô không rõ rốt cuộc Kim Văn Lực có tình cảm với cô hay không, cô lo lắng cho những chuyện của sau này, thật lòng cô đã có Kim Văn Lực, chỉ sợ.. trong lòng chàng ta vốn không có cô.

    Nữ nhân tùy tiện khó thành thân, có lẽ vì vậy mà chàng ta mới có ý lấy nàng về, chỉ là để chịu trách nhiệm cho nụ hôn lỡ sảy ra đó, nghĩ đến đây, lòng Thiên Nguyệt lại đau hơn, vốn dĩ chuyện này sẽ không sảy ra, cô dần lui ra sau vườn nhà, nhìn từng loại hoa được mẫu thân chăm sóc cẩn thận mà xinh đẹp kia, cố gắng quên đi những gì muốn quên:

    "Tiểu thư, cô sao lại ngồi đây?" - đột nhiên phía sau nàng có một thanh anh nam nhân trẻ tuổi

    "Huynh là.." - Thiên Nguyệt nhíu mày nhìn thiếu niên tuấn tú trước mặt

    "Ta là Lý Thụy, ta là đại thiếu gia nhà Lý, phụ thân của ta là đại quan trong triều đình, hôm nay ta là được Tề huynh mời đến!"

    "Ta là muội muội ruột của huynh ấy, ta là Tề Thiên Nguyệt!"

    "Rất vui được biết muội!" - nam nhân đó cười rất đẹp, nhìn nàng

    "Ta cũng vậy!"

    "Thiên Nguyệt!" - đúng lúc này, Kim Văn Lực lại xuất hiện, sau đó? À, chuyện sau đó là chuyện của họ, chúng ta không nên biết nữa, chỉ biết rằng Tề gia may mắn đời sau đều hiếu thuận, con cháu đầy đàn, Tề Gia Minh và Bạch Thiên Bối hạnh phúc suốt đời, Tề Gia Hoàng và Bách Thủy có với nhau 3 người con hiếu thuận, cả đời hạnh phúc, còn riêng Thiên Nguyệt, tùy mọi người định đoạt..

    *HOÀN*
     
Trạng thái chủ đề:
Đã bị khóa
Trả lời qua Facebook
Đang tải...