Hiện tại nàng cũng chỉ là tiểu hài tử, nhưng nàng đặc biệt cao nhìn nàng cứ như mười ba, mười bốn tuổi vậy, nàng còn nhớ lúc mới
xuyên không tới thân thể này còn rất yếu ớt, còn gầy gò vậy mà mới hai năm thôi mà đã thây đổi nhanh như vậy.
Nàng không gừng cảm thán mà không biết từ lúc nào tiểu Vũ đã thay đổi, Long Tiêu Sơn hai mắt mở lớn nhìn Vân Phong vậy mà người đánh thức ông lại là nữ hài tử, vạn năm rồi thật lâu, thật lâu, ông sắp tan biến không ngờ cuối cùng ông cũng đợi được truyền nhân.
Cũng vì năm đó ông quá cố chấp, không phải tiểu tử ông hợp mắt nhất định không nhận, ông thật sự khinh thường thiên phú kém, không phải thiên tài liền không chịu dạy, ông viết ra y bát truyền thừa trùng thiên là trận pháp ông tung hoành ngang dọc khắp tu chân giới không ai không kính nể. Tất cả linh khí nồng đậm ở Thánh tiên tông đều là do ông tạo trận pháp từ trên xuống dưới Thánh tiên tông đều do ông gây dựng, nhưng vì năm đó ông chu du quá lâu lại không chịu nhận đệ tử truyền thừa, cũng vì lý do đó đến khi ông ngã xuống cũng chấp nhất với thiên phú cũng vì vậy dẫn đến vạn năm không ai giải được phong ấn, nếu như hôm nay không phải nha đầu này giải được phong ấn, khiến ông thức tỉnh thì ông sớm sắp tan biến.
- Nha đầu, người thật sự muốn học trận pháp trùng thiên sao!
Vân Phong đang nhìn quyển trận pháp trùng thiên đến ngẩn người, nghe được giọng nói già nua khàn khàn, thì giật mình nhìn xung quanh.
- Là ai, mau xuất hiện đừng giả thần giả quỷ.
Nhưng xuất hiện trước mắt nàng lại là tiểu Vũ, Vân Phong cực kì nghi hoặc là tiểu Vũ nói, nhưng mà giọng của tiểu Vũ trẻ còn giọng nói kia là một ông lão mà?
- Không cần nghi hoặc là ta nói, ta chính là lão tổ Thánh tiên tông, vạn tri thú vốn là phân thân ta tạo ra, tất cả vạn tri đều do ta tạo ra.
Tiểu Vũ bình thường đều tròn vo đáng yêu, nhưng mà bây giờ có chút khác còn mọc thêm tay với râu nữa hơn nữa còn đang vuốt râu, bộ dạng khiến Vân Phong cạn ngôn.
- Hừ, vì sao ta phải tin người, nói nhanh ngươi là yêu quái phương nào!
- Ha ha, còn rất thú vị, ta chính là lão tổ Thánh tiên tông, toàn bộ vị trí Thánh tiên tông ta đều biết.
Nghe vậy Vân Phong có chút động tâm, nếu như là lão tổ Thánh tiên tông thật thì chắc chắn sẽ có rất nhiều bảo bối đi, Vân Phong khuân mặt gian thương nhìn Lão tổ Long Tiêu Sơn.
- Nếu ngài thật sự là lão tổ Thánh tiên tông vậy chứng minh đi!
Nhìn ánh mắt Vân Phong Long Tiêu Sơn ông không biết tại sao lại có chút cảm giác không tốt, hơi hoang mang hỏi lại.
- Nha đầu người muốn ta làm thế nào chứng minh?
- Nếu như ngài thật sự là lão tổ Thánh tiên tông chắc chắn phải có nhiều bảo bối, ngài mang cho ta xem đi.
Vân Phong hai mắt phát sáng không khách khí nói,
Nghe vậy Long Tiêu Sơn liền hiểu nha đầu này là đang hố hắn, đúng là hắn thật sự có rất nhiều bảo bối, nhưng mà hiện tại hắn không thể lấy ra được vì toàn bộ đều ở bên trong động phủ của hắn rồi.
- Ta không có.
- Tại sao lại không có?
Nghe vậy Vân Phong có chút thất vọng hỏi lại,
- Chúng đều ở trên thân thể ta, hiện tại ta chỉ là một thần thức lưu lại làm sao lấy đồ cho người xem được.
Long Tiêu Sơn trợn trắng mắt, tức giận nói. Nghe vậy Vân Phong gật gật đầu có lý nếu thật sự là lão tổ vậy nàng nên khách khí chút.
- Vậy lão sư tổ, người hiện tại sao lại cướp thân xác tiểu Vũ vậy.
Dù sao tiểu Vũ còn thật đáng yêu, lại còn là bạn với nàng đã lâu, bây giờ lại biến thành lão sư tổ thật sự nàng có chút không quen.
- Hừ, vạn tri chính là lão tổ ta, không lẽ người không muốn ta chỉ điểm cho, nên nhớ ngày xưa ta còn tại thế bao nhiều tiểu tử xếp hàng xin ta chỉ bảo, ta còn không thèm nhìn lấy một cái vậy mà nha đầu nhà người lại muốn ta rời đi.
- Không, không, í tiểu bối không phải như chỉ là sư tổ xuất hiện khiến tiểu bối có chút lo sợ, được sư tổ chỉ điểm là phúc tu được mấy kiếp của tiểu bối.
- Hừ, coi như ngươi thức thời.
Vân Phong trong lòng vui vẻ nếu như thật sự là lão tổ thì nàng lời to rồi, nghĩ thử xem Thánh tiên tông là do ông tạo ra có nghĩa lão sư tổ biết rất nhiều về thế giới này, ông không phải nói trận pháp trùng thiên là quả ông sao vậy nàng sẽ được học trận pháp quả lão sư tổ chắc chắn tốt hơn nàng tự học rồi.
Cái rương kia nàng mở chắc rồi, nhưng nàng rất nghi hoặc không phải nói ông là lão tổ sao tại sao lại bị nàng mở phong ấn chứ.
Vân Phong không nhịn được hỏi:
- Ách, lão tổ ta chỉ là một nha đầu tu vi mới luyện khí kì vì sao ngài lại muốn chỉ điểm ta chứ.
Trên đời này làm gì có bữa ăn nào miễn phí đâu chứ.
- Vì thiên phú học trận pháp của ngươi, năm xưa ta giải trung cấp trận pháp cũng mất gần ba tháng ngươi lại chỉ mất một tháng, còn có ngươi chỉ mới tạo một cái hạ phẩm tụ linh trận linh khí so với trung phẩm không sai biệt lắm, ngươi là một thiên tài trận pháp sư, ta sẽ chỉ hết tất cả tuyệt học cả đời quả ta cho ngươi chỉ cần người đồng ý với ta một điều kiện.
- Điều kiện của người là gì!
Nghe lão sư tổ nói truyền hết tất cả tuyệt học cả đời cho nàng, khiến nàng thụ sủng nhược kinh, nhưng có điều kiện khiến Vân Phong khó hiểu một lão tổ vậy mà muốn nàng đồng ý một điều kiện, nàng mới là một con nhóc thật sự đáng sao, đến bản thân nàng còn không biết bản thân có thể tồn tại ở thế giới này bao lâu.
- Chỉ cần người giúp ta nâng cấp tất cả trận pháp ở Thánh tiên tông, đánh thức thánh thú bảo hộ cửu vĩ hồ, cửu vĩ hồ là thánh thú bảo hộ của Thánh tiên tông ta cũng vì ta ngã xuống nên khiến nó lâm vào ngủ say, đám người kia vẫn chưa phát hiện thánh thú của Thánh tiên tông đã biến mất, trăm năm sau nó nhất định phải xuất hiện nếu không Thánh tiên tông cả đời ta gây dựng sẽ bị biến mất.
Có nghĩa Thánh tiên tông truyền thừa vạn năm bây giờ cũng chỉ là cái thùng rỗng kêu to, bên ngoài hào nhoáng bên trong suy tàn không thôi. Nghĩ thôi cũng khiến Vân Phong có chút đồng cảm với lão tổ Thánh tiên tông.
- Được ta đồng ý với người.
- Ha ha, tốt, tốt từ bây giờ ta sẽ ở cạnh truyền thừa y bát cho ngươi, trước tiên người cần đi đến bái ta đã, nhưng hiện tại ngươi quá yếu không thể vào trận pháp ta bố trí để tới chỗ thân thể ta được, nhưng ta để lại không ít thứ tốt, mang người đi lấy tăng thực lực không tệ, ta có một cái linh tuyền có thể tẩy tinh phạt tủy tuy rằng ngươi là thiên linh căn nhưng chưa đạt đến thiên linh thể.
Nói rồi chưa đợi Vân Phong phản ứng nàng liền biến mất, trong đầu nàng còn không ngừng nghe thấy tiếng Lão tổ lải nhải, nếu là trước kia chớp mắt đã tới bây giờ năm phút mới tới đúng là ngủ quá lâu linh lực cũng sói mòn.
"Rầm", Vân Phong bị té cái đau điếng bây giờ là trời tối, nếu có người nhìn thấy chắc chắn cười rụng răng tư thế vồ ếch của Vân Phong quá mắc cười rồi, Long Tiêu Sơn nhịn không được cười lăn lộn,
"Ha ha, mắc cười chết lão", Vân Phong hai tay nắm chặt còn không phải vì lão già chết bằm nhà ông nàng mới bị té khó coi như vậy sao còn cười được, hừ vì linh tuyền liền không so đo với lão.
- Lão tổ, không phải ngài nói có linh tuyền sao ở đâu vậy sao ta không thấy.
- Khụ, khụ thật ra là ta hiện tại linh lực không đủ lên chỉ đi được nửa đường, hắc hắc đoạn còn lại ta dẫn đường tiểu nha đầu người tự tìm.
Nghe mà Vân Phong muốn nổi đóa, nửa đêm bắt nàng đi tìm linh tuyền không phái hố nàng chứ, lỡ lâu quá mà lão già này quên đi lạc vào cấm địa không phải nàng liền xui xẻo.
Sau một hồi lần mò, đi lộn nhiều nơi xém bị thần thức quét tới, nếu không phải trên người nàng có thần khí thiên thư thì đã bị phát hiện, nàng thật sự hoài nghi lão tổ tông này có phải đang hố nàng hay không.
- Lão sư tổ, sắp tới chưa?
Đây không biết là câu thứ bao nhiêu nàng hỏi rồi, còn lão tổ nào đó vô tâm vô phổi nói sắp tới rồi.
- Nha đầu, tới rồi!
Ngay lúc Vân Phong muốn bỏ cuộc nghe thấy tới, nàng hai mắt bừng sáng chạy tới, đúng là có linh tuyền thật là một hồ nước trong suốt, linh lực còn rất nồng đậm chỉ gửi thôi mà khiến nàng muốn đột phá nếu ngâm trong linh tuyền này tu luyện không biết sẽ như thế nào.
- "Nha đầu không cần nghĩ ngâm linh tuyền tu luyện nếu không muốn bị nổ chết, bây giờ ngươi chỉ vào linh tuyền ngâm không cần tu luyện"
Nghe Lão tổ nói Vân Phong toát mồ hôi cũng may nàng còn có lão sư tổ nhắc nhở nếu không nàng thật sự sẽ tu luyện mất.
Sờ nước linh tuyền có chút lạnh Vân Phong cắn răng nhảy xuống tắm, cảm giác mới đầu rất ổn, còn thật sự thoải mái toàn kinh mạch trong cơ thể nàng đều không ngừng mở rộng, nhưng ngâm càng lâu Vân Phong không ngừng nhăn nhó, vì thật sự rất đau đớn, còn hơn lần ăn tẩy tủy đan nàng cảm thấy lần ăn tẩy tủy đan còn thoải mái hơn ngâm linh tuyền gấp nhiều lần.
Nhìn Vân Phong quằn quại trong linh tuyền Long Tiêu Sơn không có gì là lo lắng, còn thật nhàn nhã lăn qua lăn lại trên đám cỏ, ông là muốn làm dấu sau hắn phải dậy nha đầu này làm cái truyền tống trận mới được một tuần ngâm một lần mới hiệu quả được, nghĩ vậy hắn tiếp tục lăn.
Còn Vân Phong thật sự rất đau đớn, đau tới bản thân ngất đi lúc nào nàng cũng không biết, đợi đến khi nàng tỉnh lại đã là chiều rồi.
"Nha đầu ta còn tưởng ngươi sắp chết chứ", vừa nói vừa bay vòng vòng đánh giá Vân Phong từ trên xuống dưới không tệ, mặc dù chưa đạt đến trình độ hắn yêu cầu nhưng hiện tại linh căn tinh thuần rất nhiều.
Nghe ông nói tưởng nàng sắp chết, nàng thật sự muốn hét to, cả nhà ông mới sắp chết á, nhưng mà hiện tại nàng cảm thấy cơ thể rất thoải mái hiện tại muốn đột phá nhân lúc linh khí ở đây nồng đậm nên đột phá nha.
Nhìn kén lính khí xung quanh người Vân Phong Long Tiêu Sơn kinh ngạc vậy mà luyện khí lục tầng, thiên tài nàng mới bao lớn a.
Đợi nàng đột phá song liền một tháng sau, tuần nào nàng cũng ngâm linh tuyền, nhờ ngâm linh tuyền làn da của nàng ngày càng đẹp khiến Vân Phong vui vẻ không thôi, hiện tại nàng chỉ là tiểu hài tử thủy linh xinh đẹp nha.
Lão sư tổ dạy nàng làm truyền tống trận nhờ vậy từ động phủ của nàng tới linh tuyền chỉ cái chớp mắt.
Rất nhanh một năm nữa lại trôi qua nàng lại cao hơn không ít, hiện tại nàng có thể tạo trung phẩm trận pháp, cái rương nhỏ vậy mà là một trận bảo khiến Lão sư tổ đau đầu không thôi ngày ngày đều ôm cái rương khiến Vân Phong có chút cạn ngôn. Ông còn nói không mở được rương thề không làm người, "Vốn dĩ lão có phải người đâu", năm nay ngoại trừ đi thư viện đọc sách học trận pháp nàng cũng chưa thấy thông báo tới học viện.
Nàng còn gặp Quân Tiêu Tiêu và Tĩnh Nhi, Vu Lan chơi nhưng đám nha đầu đó đều bận tu luyện, không biết bị cái gì kích thích.