Nữ Phụ Muốn Tu Tiên - Tory Pham

Thảo luận trong 'Bài Sưu Tầm' bắt đầu bởi Tory pham, 22 Tháng mười 2022.

  1. Tory pham

    Bài viết:
    2
    Chương 9: Về Tử Trúc Phong

    Bấm để xem
    Đóng lại

    So với Mộc Cẩn Tịch thì kinh lịch của Tiêu Tử Lan không đủ nhìn, cô ấy vốn rất ít tiếp xúc với nhiều người còn chưa tốt nghiệp đại học thì đã bị xuyên không tới nơi này rồi, tại nhận thức của cô ấy thì có lẽ thế giới không có tốt như tưởng tượng của cô ấy, nhưng cũng không đáng sợ quá mức, cô ấy nào có biết lòng người hiểm ác, đối với một người không quen thuộc mà nói, ngươi để cô ấy phòng bị, và nói người này tiếp cận cô ấy có động cơ gì đấy có thể là ác ý, cái đó rất khó để cô ấy nghe theo, và Tiêu Tử Lan không may là một người như thế, cũng có thể là để cô ấy đi đường vòng và va phải tường, thì mới có thể để cô ấy nhìn rõ thế giới này hoặc là phải đụng tới chuyện đầu rơi máu chảy, hoặc là phải để cô ấy gặp phải các trường hợp cực đoan thì mới có thể để cô ấy chân chính trưởng thành.

    Tử Lan nhìn xem Mộc Cẩn Tịch một bước một bước đi léo lên đang thiên đài, đủ để thấy rõ là mỗi một bước đều rất khó, nhưng cô ấy vẫn, kiên trì tới cùng tại đội ngũ này không vượt lên trước nhưng cũng không lạc hậu, thuộc về loại hình tầm trung bất quá cái này đối với cô ấy như vậy là rất khó được rồi.

    Cuối cùng, Tiêu Tử Lan nhìn thấy Mộc Cẩn Tịch thể lực không đủ và ngã xuống, bậc thang đó là bốn mươi ba ngàn bảy trăm bảy mươi chín bậc, cái này cũng thuộc loại trình độ trung bình, điểm này chỉ có thể tiến nhập ngoại môn, cũng giống như tình tiết cốt truyện một nửa, bất quá cô ấy cũng được giao một số công việc nhẹ nhàng hơn.

    Đợi đến năm năm sau thì tới ngoại môn khảo hạch thì lên, chỉ cần cô ấy có thể tiến vào trước mười tên thì có thể tiến vào ngoại môn, đương nhiên vì là nữ chính, tại năm năm sau tiến nhập vào nội môn đó là điều chắc chắn trăm phần trăm rồi, trong thời gian tại ngoại môn cô ấy âm thầm kiếm tiền, vì để đặt nền tảng cơ bản vững chắc cho mình.

    Tử Lan cũng không muốn giành lấy cơ duyên của nữ chính, trước tiên cơ duyên của bản thân đủ tốt rồi, nếu giành lấy cơ duyên của nữ chính rất có thể sẽ tổn hại tới vận khí của mình, kì thực nếu giành lấy cơ duyên của nữ chính, thì không biết nữ chính vận mệnh sẽ phát triển theo hướng nào, Tử Lan vẫn còn rất thích loại cảm giác nắm hết trong lòng bàn tay của chính mình, cô ấy thậm chí vô pháp tưởng tượng, tất cả tình huống vượt qua dự tính lúc, thì cô ấy sẽ là đối mặt với tâm tình như thế nào.

    Khi tông môn đại hội kết thúc, Tiêu Tử Lan đồng hành dùng Tiêu Trần quay về, thì đi tới một nửa thấy Tiêu Mộ ngự phi kiếm xuống tới.

    Hắn ta vội vàng kéo Tiêu Tử Lan lên phi kiếm, đồng thời nói:" cha tại Tử Trúc Phong đợi muội, có việc cần nói với muội, mau theo ta đi." Và nói lớn với Tiêu Trần:" A Trần, chúng ta đi trước một bước, cha ta hình như có việc gấp nào đó cần tìm tiểu nha đầu này."

    Tiêu Tử Lan cảm thấy một đầu u thủy, không biết là phát sinh tình huống gì, cha nhà mình lại gấp tìm mình như vậy.

    Không chỉ là Tiêu Tử Lan, mà Tiêu trần cũng cảm thấy mạc danh kì diệu, cũng khogn6 biết tiểu thúc rốt cuộc muốn tìm Tiêu Tử Lan gấp như vậy làm gì, mà gọi Tiêu Mộ ra tìm người.

    Tiêu Mộ đem Tiêu Tử Lan bay trên phi kiếm, hướng Tử Trúc Phong phóng đi.

    Đứng trên phi kiếm, Tiêu Tử Lan cũng chưa hiểu, vì sao cha của cô ấy cuối cùng là có việc gì muốn nói mà tìm cô ấy gấp như vậy, cô ấy nghĩ như thế, bình thường thì cha của cô ấy có gặp chuyện gì thì cũng rất ít khi làm phiền việc tu luyện của anh ta, Tiêu Tử Lan cũng không biết là cha mình cuối cùng đang làm sao.

    Ngay khi Tiêu Tử Lan đang suy nghĩ miên man thì cuối cùng đã tới Tử Trúc Phong, trước khi đi tới chính đường, Tiêu Vũ đã đi qua tiếp cô rồi:" rốt cuộc hôm nay con đi đâu vậy, để người kiếm khắp nơi cũng không thấy mặt." Mặc dù Tiêu Vũ rất vội vàng tìm Tiêu Tử Lan vào lúc này, nhưng cũng không trách cứ cô điều gì, đó là vì cô ấy là tâm can bảo bối của ông ấy.

    Tiêu Tử Lan lè lưỡi, nắm lấy tay Tiêu Vũ lắc lắc, vừa lắc vừa nói:" cha, cha đừng có giận mà, Lan Nhi chỉ nghe nói hôm nay có tông môn đại hội, cảm thấy hiếu kì nên dẫn theo đường ca đi xem, cha đừng tức giận nữa nhé." Tiêu Tử Lan nhìn sắc mặt nghiêm nghị của cha thì lập tức hứa:" lần sau con đi đâu nhất định sẽ trước tiên nói với cha để cha có thể tìm được con, được không cha, cha đừng tức giận nữa nhé, nhé."

    Tiêu Vũ nhìn thấy con gái yêu kiều của mình trước mặt như vậy, cảm thấy bất lực, trong long thầm thở dài:" được rồi được rồi đừng giãy nữa, cha không tức giận nữa, nhanh đi tìm nương của con đi."

    Tiêu Tử Lan đáp lại một tiếng rồi đi, vừa đi vừa thở dài, chính mình đúng là quen tính trẻ con rồi, hành động như một đứa trẻ hư hỏng hành động đáng yêu, nghĩ đến chính mình hai mươi hai tuổi rồi còn làm như vậy thì nổi da gà lên.

    Tiêu Tử Lan đi tới trước phòng của nương, nhìn xung quanh không có cấm chế thì đẩy cửa ra và hét:" nương, con tới tìm nương nè."

    Khi Nhan Thắng Tuyết nhìn thấy con gái bảo bối của mình bước vào:" Lan Nhi, con lại đây con thích tất cả những thứ này không."

    Tiêu Tử Lan bước vào thấy đồ vật đều là những đồ cần thiết hàng ngày, nhưng được chọn theo sở thích của mình vì vậy nói:" nương con chọn mà con không thích sao được hí.. hí..."

    Nhan Thắng Tuyết mỉm cười và sờ cái mũi nhỏ của Tiêu Tử Lan:" con đó, chỉ biết nói những lời dễ nghe thôi."

    Sau đó chớt nhớ ra điều gì đó khuôn mặt trở nên có chút nét u sầu. Tiêu Tử Lan thấy vậy liền hỏi:" nương, ngươi làm sao vậy."


    Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ và cảm ơn vì đã ghé vô ủng hộ Tory Phàm
     
    Ngọc Thiền Sầu thích bài này.
Từ Khóa:
Trạng thái chủ đề:
Đã bị khóa
Trả lời qua Facebook
Đang tải...