Mèo Tam Thể
C10:
C10:
Bạch Hoài Phong một lần nữa cầu hôn cô, cô rất muốn từ chối nhưng cả nhà cô lại đều đồng ý thế là cô đành phải chấp thuận. Đám cưới sẽ tổ chức vào một tháng nữa nên cô bị đưa qua nhà riêng của Bạch Hoài Phong để thích nghi trước cuộc sống bên đó. Ngày nào cô cũng làm đủ trò đủ kiểu để trốn, phá phách để cho Bạch Hoài Phong ghét mình rồi thả mình đi nhưng không, kế hoạch của cô đều bị Bạch Hoài Phong biết được.
Thời gian thấm thoát thoi đưa, mới đây mà đã gần tới ngày cưới, cô cũng đành chấp nhận số phận bị an bài. Có rất nhiều việc phải làm nên trong phủ của Bạch Hoài Phong rất náo nhiệt, những dải lụa đỏ làm cho mọi thứ sặc sỡ. Đương nhiên hai nhân vật làm màu của chúng ta cũng sẽ đi dự đám cưới của cô. Để cho Vương Hoắc thấy rời bỏ cô là một sai lầm, tối đó cô cùng Bạch Hoài Phong ngồi nói chuyện.
"Êy, ngươi có thể giúp ta chuyện này được không?" cô ngỏ lời với Bạch Hoài Phong.
"Được chỉ cần là nàng ta đều đáp ứng" Bạch Hoài Phong không ngờ tới hôm nay cô không nói vụ đám cưới nữa.
"Ngươi biết Vương Hoắc chứ"
"Biết, là vị chồng cũ của nàng"
"Tốt, vì ta muốn hắn phải hối hận khi không yêu ta mà yêu con nhỏ Kì Mai đáng ghét đó"
"Ồ, hối hận theo kiểu gì?" Bạch Hoài Phong có vẻ rất nhượng bộ cô.
"Ngày đám cưới á, ngươi phải thân mật với ta ngay trước mặt hắn, ta sẽ xinh đẹp hơn vào ngày đó. Ngươi phải làm lễ hoành tráng lên để cho hắn biết ta cưới một người chồng giàu có." đảm bảo Vương Hoắc sẽ hối hận cho xem he he he, biểu cảm bây giờ của cô có hơi ngố nhưng Bạch Hoài Phong lại cảm thấy cực kì thú vị.
"Được, ta đáp ứng nàng, nhưng mà ta giúp nàng nhiều vậy rồi ta được gì?"
"Thì ngươi được cô vợ vừa xinh vừa hiền là ta nè, còn đòi hỏi à." cô trợn mắt lên nói.
Bạch Hoài Phong không phản ứng lại kịp, ngạc nhiên không nói nên lời '..'.
"Nè, ta là đang chấp nhận ngươi là chồng của ta đó. Còn ngơ ngác ra đấy" cô cuối cùng sau những chuỗi ngày dài thì đã đồng ý ở cùng Bạch Hoài Phong. Bạch Hoài Phong vô cùng kích động vì cô đã chào đón anh, liền kéo cô vào lòng ôm hôn. Hành động bất ngờ khiến cô chưa kịp định hình lại. Sau khi ôm hôn đủ rồi thì liền lên giường đắp chăn đi ngủ. Cuộc sống thú vị thiệt.
Đến ngày đám cưới, cô lại lo lắng hồi hộp. Mặc vào cho mình bộ đồ cưới đỏ lộng lẫy, trang điểm nhẹ lên khuôn mặt, mắt kẻ mày môi đỏ. Cô nhìn vào gương còn không tin nổi đây là mình, cực kì xinh đẹp. Bộ đồ thì khỏi nói, đường may tinh xảo hoa văn cầu kì nhưng không làm rối mắt, có cả ba tầng váy, phải nói là cô cực kì thích bộ này luôn.
Đã đến giờ cô lên sàn rồi bước lên trước những ánh nhìn ghen tị của mọi người (quá trình làm lễ tui cũng không nhớ mấy nên sẽ không ghi ra để tránh bị sai). Cô được đưa vào phòng để chờ chú rể khi mời rượu mọi người xong sẽ đến nhưng bản tính cô làm gì có chuyện ngồi chờ đâu, thế là cô lén đi ra. Đi một hồi rốt cuộc cũng bị lạc ở vườn hoa, nội tâm gào thét ' sao mà đi gì cũng bị lạc là sao ta? Giờ còn không biết đường ra nè '. Hình như ở phía trước có người, lên hỏi đường xem sao thế là cô tiến lên đang chuẩn bị mở mồm thì nhìn rõ người, là Vương Hoắc.'Sao Vương Hoắc lại ngồi ở đây?'cô đang tính quay người bước đi thì bị Vương Hoắc phát hiện kéo cô lại.
"Đinh Nhã Nhã, sao nàng lại ở đây" nhìn thấy người bị mình kéo là cô thì Vương Hoắc cũng rất bất ngờ.
"Sao tôi lại không được ở đây, đây là nhà của tôi, hôm nay là ngày cưới của tôi với Bạch Hoài Phong" cô liền giãy dụa muốn thoát khỏi bàn tay đang khống chế mình.
"Ha, cưới ư. Phải.. phải rồi, nàng và ta đã ly hôn rồi. Bạch Hoài Phong cũng được, rất tốt ha ha ha" nói xong còn tự phá lên cười trông rất đáng sợ. Cô lại một lần nữa giãy tay ra.
"Buông tôi ra"
"Không buông, ta không muốn nhìn thấy nàng cưới ai khác ngoài ta. Ta muốn nàng quay về bên ta" Vương Hoắc khuôn mặt đáng sợ cười nói với cô.
* * *
Quà noel cho tối 25, chúc m. N đọc truyện vui vẻ
Thời gian thấm thoát thoi đưa, mới đây mà đã gần tới ngày cưới, cô cũng đành chấp nhận số phận bị an bài. Có rất nhiều việc phải làm nên trong phủ của Bạch Hoài Phong rất náo nhiệt, những dải lụa đỏ làm cho mọi thứ sặc sỡ. Đương nhiên hai nhân vật làm màu của chúng ta cũng sẽ đi dự đám cưới của cô. Để cho Vương Hoắc thấy rời bỏ cô là một sai lầm, tối đó cô cùng Bạch Hoài Phong ngồi nói chuyện.
"Êy, ngươi có thể giúp ta chuyện này được không?" cô ngỏ lời với Bạch Hoài Phong.
"Được chỉ cần là nàng ta đều đáp ứng" Bạch Hoài Phong không ngờ tới hôm nay cô không nói vụ đám cưới nữa.
"Ngươi biết Vương Hoắc chứ"
"Biết, là vị chồng cũ của nàng"
"Tốt, vì ta muốn hắn phải hối hận khi không yêu ta mà yêu con nhỏ Kì Mai đáng ghét đó"
"Ồ, hối hận theo kiểu gì?" Bạch Hoài Phong có vẻ rất nhượng bộ cô.
"Ngày đám cưới á, ngươi phải thân mật với ta ngay trước mặt hắn, ta sẽ xinh đẹp hơn vào ngày đó. Ngươi phải làm lễ hoành tráng lên để cho hắn biết ta cưới một người chồng giàu có." đảm bảo Vương Hoắc sẽ hối hận cho xem he he he, biểu cảm bây giờ của cô có hơi ngố nhưng Bạch Hoài Phong lại cảm thấy cực kì thú vị.
"Được, ta đáp ứng nàng, nhưng mà ta giúp nàng nhiều vậy rồi ta được gì?"
"Thì ngươi được cô vợ vừa xinh vừa hiền là ta nè, còn đòi hỏi à." cô trợn mắt lên nói.
Bạch Hoài Phong không phản ứng lại kịp, ngạc nhiên không nói nên lời '..'.
"Nè, ta là đang chấp nhận ngươi là chồng của ta đó. Còn ngơ ngác ra đấy" cô cuối cùng sau những chuỗi ngày dài thì đã đồng ý ở cùng Bạch Hoài Phong. Bạch Hoài Phong vô cùng kích động vì cô đã chào đón anh, liền kéo cô vào lòng ôm hôn. Hành động bất ngờ khiến cô chưa kịp định hình lại. Sau khi ôm hôn đủ rồi thì liền lên giường đắp chăn đi ngủ. Cuộc sống thú vị thiệt.
Đến ngày đám cưới, cô lại lo lắng hồi hộp. Mặc vào cho mình bộ đồ cưới đỏ lộng lẫy, trang điểm nhẹ lên khuôn mặt, mắt kẻ mày môi đỏ. Cô nhìn vào gương còn không tin nổi đây là mình, cực kì xinh đẹp. Bộ đồ thì khỏi nói, đường may tinh xảo hoa văn cầu kì nhưng không làm rối mắt, có cả ba tầng váy, phải nói là cô cực kì thích bộ này luôn.
Đã đến giờ cô lên sàn rồi bước lên trước những ánh nhìn ghen tị của mọi người (quá trình làm lễ tui cũng không nhớ mấy nên sẽ không ghi ra để tránh bị sai). Cô được đưa vào phòng để chờ chú rể khi mời rượu mọi người xong sẽ đến nhưng bản tính cô làm gì có chuyện ngồi chờ đâu, thế là cô lén đi ra. Đi một hồi rốt cuộc cũng bị lạc ở vườn hoa, nội tâm gào thét ' sao mà đi gì cũng bị lạc là sao ta? Giờ còn không biết đường ra nè '. Hình như ở phía trước có người, lên hỏi đường xem sao thế là cô tiến lên đang chuẩn bị mở mồm thì nhìn rõ người, là Vương Hoắc.'Sao Vương Hoắc lại ngồi ở đây?'cô đang tính quay người bước đi thì bị Vương Hoắc phát hiện kéo cô lại.
"Đinh Nhã Nhã, sao nàng lại ở đây" nhìn thấy người bị mình kéo là cô thì Vương Hoắc cũng rất bất ngờ.
"Sao tôi lại không được ở đây, đây là nhà của tôi, hôm nay là ngày cưới của tôi với Bạch Hoài Phong" cô liền giãy dụa muốn thoát khỏi bàn tay đang khống chế mình.
"Ha, cưới ư. Phải.. phải rồi, nàng và ta đã ly hôn rồi. Bạch Hoài Phong cũng được, rất tốt ha ha ha" nói xong còn tự phá lên cười trông rất đáng sợ. Cô lại một lần nữa giãy tay ra.
"Buông tôi ra"
"Không buông, ta không muốn nhìn thấy nàng cưới ai khác ngoài ta. Ta muốn nàng quay về bên ta" Vương Hoắc khuôn mặt đáng sợ cười nói với cô.
* * *
Quà noel cho tối 25, chúc m. N đọc truyện vui vẻ