Buổi sáng thức dậy anh hái hoa hồng. Phố vắng tiếng ve anh bước sang nhà tặng cô bé. Bóng em chìm vào cõi tâm hồn. Thoáng nghe dịu ngọt mắt môi thơm nồng..
Thơm nồng nàn hoa sữa rơi
Ngỡ đó như hôm qua
Buổi sáng thức dậy anh hái hoa hồng. Phố vắng tiếng ve anh bước sang nhà tặng cô bé. Bóng em chìm vào cõi tâm hồn. Thoáng nghe dịu ngọt mắt môi thơm nồng..
Thơm nồng nàn hoa sữa rơi
Ngỡ đó như hôm qua
Chuyện hôm qua tưởng chừng như đang rất mới. Một chuyện đời đẹp hơn ánh sáng những cánh sao trời. Làm cho nỗ nhớ thương em ôi vô bờ..
Bờ bến lạ, bờ bến lạ
Người yêu đã sang bên kia đại dương
Bờ bến lạ, bờ bến lạ
Để anh bước đi quên hết yêu thương
Yêu thương nhau gì đâu mà chỉ toàn là niềm đau
Còn gì đau hơn chữ đã từng? Đã yêu đã hy vọng, từng cho nhau. Những ký ức úa màu. Còn gì đau hơn chữ đã từng? Đã từng tay níu tay..
Tay trong tay lần cuối xa nhau rồi, đừng buồn nhe bạn yêu ơi!
Tay trong tay, lời nói sao nghẹn ngào, bồi hồi tim ta xôn xao.
Nhịp yêu thương vẫn trôi nhẹ nhàng
Mùa hè sang chúng ta xa nhau rồi.
Xa nhau rồi buồn quá em ơi
Nhìn đêm trôi ôi đêm quá dài
(Xa nhau rồi)
Đêm dài mình em bật khóc
Sao lòng vẫn cố kiếm tìm
Tìm về một nơi ấm áp
Giấc mơ ngọt ngào
Vì người ra đi lặng lẽ
Vì người ra đi để em đớn đau
Hằn sâu vết thương riêng mình em thôi.
Thôi em đừng khóc nữa làm gì
Kỷ niệm sầu ân tình cũ xa xưa
(Thôi)
Xưa nếu em đừng tỏ bày cùng anh
Đâu có bây giờ lòng đau xót thêm.
Thì thôi hãy cố quên đi
Đi thật xa để trở về.
Đi thật xa để trở về.
Có một nơi để trở về đi đi để trở về.
(Đi để trở về)
Về với anh đi
Rong chơi hết tháng ngày dài
Mình anh ôm nỗi nhớ mệt nhoài
Chỉ có riêng anh với anh thôi.
Thì vẫn yêu em
Tình yêu như tiếng nhạc, tình yêu như gió ngàn. Tình say như chén rượu, ngây ngất khi ta gần nhau. Tình trong em suốt đời, tình chân mây cuối trời.
Trời Điện Biên Hà Nội chiến thắng
Cho mãi mãi bầu trời xanh Hà Nội
Cầu Thăng Long soi bóng nước sông Hồng
Tiếng người nói âm vang hồn sông núi
Núi đồi, núi đồi tình yêu thiên nhiên. Thác reo, thác reo nghe chăng lời khuyên..
Khuyên em một lời chất phác trong hồn anh
Khuyên em một lời khuyên rất ân cần
Hỏi em tại vì sao không quên tình buồn xưa
Con đường xưa em đi, vàng lên mái tóc thề, ngõ hồn dâng tái tê..
Mà lòng tái tê, xa vắng vọng về
Men đắng nào cho vơi những thương đau.
Em đã bỏ ta rồi, từ ngày em đi, thành phố xưa
Như quên mất nụ cười.
Từ ngày em đi, mây gió gọi về
Những đêm trường, như tang tóc đìu hiu.
Em còn nhớ những ngày xưa, ngày xưa đó em
Ta cùng chung đường về, mình cầm tay nhau
Trời khuya, gió mưa, trăng tàn trên lối nhỏ
Mình vui suốt đêm thâu.
Nay dáng nhỏ xa rồi, chỉ còn ta thôi
Về với ta, trên suốt nẻo trần
Mà đường trần ai hay, cay đắng đọa đày
Kỷ niệm này, đã xa vút tầm tay.
Hai bàn tay em như hoa trên cành hoa hồng hồng nụ cánh tròn ngón xinh..