1 người đang xem
Bài viết: 61 Tìm chủ đề
2115 325
Bài hát: Nhớ Một Người Phải Quên

Trình bày: Đinh Đức Anh


Lời bài hát

Lòng tin cũng giống như tờ giấy

Khi đã nhàu nát thì mãi mãi chẳng thể phẳng phiu

Chắc tại vì anh đã yêu quá nhiều

Nên nỗi đau hôm nay anh phải tự gánh chịu

Ngẩng đầu nhìn về mặt trời

Để rồi bóng tối luôn sau lưng

Ta đã có một ký ức tuyệt vời

Nhưng đó là chuyện cũ, giờ chỉ còn hai chữ đã từng

Anh Gọi tên em là nỗi nhớ

Đặt em trong từng vần thơ

Anh như người điên mất trí

Còn em thì vẫn cứ tối ngày làm ngơ ah

Làm sao cho au lo này dần cạn

Làm sao để yêu thương xưa đong đầy

Cô ta với anh không thể làm bạn

Vì con tim nhỏ chỉ đủ chứa em ở trong này

Anh không muốn ta phải xa nhau

Trong mùa đông đầu tiên này

Quá khứ thứ làm ta đau

Vùi chôn thanh xuân trong u sầu

Bao lời yêu giờ nơi đâu

Chỉ là đoạn rap vài ba câu

Hanoi giờ em về với ngày nắng

Saigon thì lại tặng anh cơn mưa đầu

Hạnh phúc đi cùng sự ràng buộc

Nhưng tự do rồi ta lại thấy cô đơn

Đoạn rap về em anh không cần học thuộc

Vì nó vẫn ở đó, nằm sâu trong tâm hồn

Anh lỡ thích em sau một giây

Khi con tim nói chung một lời

Nhưng đâu phải muốn quên là quên được ngay

Vì với riêng em anh phải mất quá nửa cuộc đời

Nơi anh bầu trời xanh nước biếc

Đàn chim về sải cánh tầm mây

Hạnh phúc anh không thể với lấy

Vì giờ này người đã rời xa tầm tay

Một mình đi trong con hẻm nhỏ

Anh bỏ nỗi buồn vào trong văn chương

Ví mình giống như cột đèn đỏ

Đang đếm từng giây nhìn em sang đường

Anh còn nhớ bình mình mỗi sáng

Tiếng đàn, nhẹ nhàng môi hôn

Nhưng rồi khi hoàng hôn buông xuống

Yêu anh chỉ còn là tin đồn

Babe, xin đừng bước

Ước một lần người về lại nơi đây

Ghép lại những vụn vỡ

Bức tranh tình mình cùng nhau trưng bày

Họ nói tình yêu có chứa nhiều chất độc

Khiến con tim ta chết dần

Rap cho em nghe sau những nỗi nhọc

Anh muốn buông xuôi mà mãi không hết vần

Anh thấy thành công sau những thất bại

Giấu trong cơn mưa giọt lệ lăn hoài

Thứ ta trải qua không cần tóm tắt lại

Vì nỗi nhớ em là cả đoạn văn dài

Ngã tư đường ta không chung hướng

Chung một khoảng trời nhưng chia 2 phương

Đôi mình tự tìm cho nhau những lối tắt

Nhưng không biết rẽ chỗ nào để gặp yêu thương

Em vẫn là ngôi sao sáng nhất

Không phải vì anh yêu đêm

Đâu phải cồn, không say ánh mắt

Chỉ đơn giản là vì anh yêu em

Vậy nên..

Anh.. không muốn ta phải xa nhau

Trong mùa đông đầu tiên này

Quá khứ thứ làm ta đau

Vùi chôn thanh xuân trong u sầu

Bao lời yêu giờ nơi đâu

Chỉ là đoạn rap vài ba câu

Hanoi giờ em về với ngày nắng

Sài Gòn thì lại tặng anh cơn mưa đầu

Hạnh phúc đi cùng sự ràng buộc

Nhưng tự do rồi ta lại thấy cô đơn

Đoạn rap về em anh không cần học thuộc

Vì nó vẫn ở đó, nằm sâu trong tâm hồn

Anh lỡ thích em sau 1 giây

Khi con tim nói chung 1 lời

Nhưng đâu phải muốn quên là quên được ngay

Vì với riêng em anh phải tốn quá nửa cuộc đời
 
Last edited by a moderator:

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back