- Xu
- 410


NHỚ
Tác giả: Dân Miền Núi
Sống trên đời ai cũng có thời để nhớ
Những lúc buồn ta lục lại ta xem
Để một giây ta cười rồi ta khóc
Nỗi vui buồn chặt chéo gãy làm đôi.
Cứ mãi nhớ những gì không trọn vẹn
Và nhớ mãi những người tốt quanh ta
Để một mai đường đời phải xa cách
Biết bao giờ mới gặp lại nhìn nhau.
Những thằng nhỏ yêu thương và quý mến
Chính nó đấy tai to rồi miệng rộng
Mắt xoe tròn đăm đắm cứ nhìn anh
Tính vẫn hiền cái tướng cao ngạo nghễ
Đôi khi cười miệng há giống cún con
Có khi vui mặt nhăn và chu mỏ
Làm núng anh mà đáng yêu thế à!
Bạn của nó không cao lại gầy gầy
Da mặt mỏng miệng mũi nhỏ đều nhau
Cái răng sún cười lên yêu ghê vậy
Nhảy lên lưng bắt anh cõng khi buồn
Áp mặt anh hơi thở cùng nhịp đập
Nồng ấm hơn mỗi tối ngồi nướng khoai.
Bạn của nó không cao mà lùn lùn
Nhảy lên người bắt anh bế mỗi khi
Ôm ấp lấy, nắm bàn tay êm ấm
Ngồi trong lòng bàn chân xíu đung đưa.
Là chính nó tai to rồi miệng rộng
Chạy đón anh mỗi khi tan học về
Cùng bạn nó nắm tay rồi ôm cổ
Mặt nhăn nhăn níu kéo anh chơi nhà.
Sống trên đời ai cũng có thời để nhớ
Những lúc buồn ta lục lại ta xem
Để một giây ta cười rôi ta khóc
Nỗi vui buồn chặt chéo gãy làm đôi.
Dân Miền Núi. 17/03/2016.
Tác giả: Dân Miền Núi
Sống trên đời ai cũng có thời để nhớ
Những lúc buồn ta lục lại ta xem
Để một giây ta cười rồi ta khóc
Nỗi vui buồn chặt chéo gãy làm đôi.
Cứ mãi nhớ những gì không trọn vẹn
Và nhớ mãi những người tốt quanh ta
Để một mai đường đời phải xa cách
Biết bao giờ mới gặp lại nhìn nhau.
Những thằng nhỏ yêu thương và quý mến
Chính nó đấy tai to rồi miệng rộng
Mắt xoe tròn đăm đắm cứ nhìn anh
Tính vẫn hiền cái tướng cao ngạo nghễ
Đôi khi cười miệng há giống cún con
Có khi vui mặt nhăn và chu mỏ
Làm núng anh mà đáng yêu thế à!
Bạn của nó không cao lại gầy gầy
Da mặt mỏng miệng mũi nhỏ đều nhau
Cái răng sún cười lên yêu ghê vậy
Nhảy lên lưng bắt anh cõng khi buồn
Áp mặt anh hơi thở cùng nhịp đập
Nồng ấm hơn mỗi tối ngồi nướng khoai.
Bạn của nó không cao mà lùn lùn
Nhảy lên người bắt anh bế mỗi khi
Ôm ấp lấy, nắm bàn tay êm ấm
Ngồi trong lòng bàn chân xíu đung đưa.
Là chính nó tai to rồi miệng rộng
Chạy đón anh mỗi khi tan học về
Cùng bạn nó nắm tay rồi ôm cổ
Mặt nhăn nhăn níu kéo anh chơi nhà.
Sống trên đời ai cũng có thời để nhớ
Những lúc buồn ta lục lại ta xem
Để một giây ta cười rôi ta khóc
Nỗi vui buồn chặt chéo gãy làm đôi.
Dân Miền Núi. 17/03/2016.
Chỉnh sửa cuối: