

Nhật Thực
Thể hiện: Gió (Cậu Phát)
Thể hiện: Gió (Cậu Phát)
"Nhật Thực" là một trong những track rap đặc biệt của Gió (Cậu Phát) trong album "&", nổi bật với phần lyrical sâu sắc và giàu chất hình ảnh. Bằng giọng rap nhẹ, trầm và cảm xúc, Gió dẫn dắt người nghe qua những suy tư về tổn thương, trống rỗng và hành trình tìm ánh sáng trong chính mình. Lời rap như một dòng chảy mượt mà nhưng day dứt, khiến người nghe bị cuốn theo thế giới nội tâm mà Gió vẽ ra, nơi những "nhật thực" không chỉ là hiện tượng, mà là ẩn dụ cho khoảnh khắc tăm tối trong tâm hồn. "Nhật Thực" không chỉ để nghe, mà để cảm, để soi mình qua từng câu chữ đầy cảm xúc và chân thành.
Baby gọi tên anh là Gió
Mỗi khi bóng đêm phủ kín bên trên thành phố
Ngày tình cờ quen em là nhớ
Giờ đây muốn quên đi lại khó
Người đã từng chung một thành phố
Chung một tình yêu và cùng chung một tần số
Giữa những con người trong gia đình
Với nhau đôi khi xảy ra những xung đột cần có
Dẫu có những tháng năm mệt nhoài
Nước mắt dẫu có lăn vệt dài
Ước muốn lúc bé ấy lúc bé thơ còn dại
Vẫn sẽ mãi mãi luôn tồn tại
Trốn dưới góc phố trong hình hài
Những đứa nhóc ngố đang ngồi lại
Chứng kiến thế giới thấy thế giới đang ngừng lại
Quên đi những tháng năm cùng ai
Quên đi người từng chung ước mơ
Từng là người dưng nhưng do duyên cho 2 ta đi bên nhau băng qua bao nhiêu đêm thâu em có nhớ không em
Một mình lẻ loi cơn mưa ngâu rơi đang rơi lên đôi chân đi ngang qua nơi con phố không tên
Ngàn vạn niềm đau tan ra như đôi câu ca anh ngân nga nơi sân ga nghe tiếng gió trong đêm
Em có nhớ không em
Có những thoáng bối rối khi ánh nắng ấm ấy bay đi khỏi đây
Anh đã cố bước tiếp dẫm trên đớn đau bao lâu tuy nhiên vòng tay em đâu rồi
Đã yếu đuối cố chấp đến thế trong giây phút cuối nơi đây cuồng quay
Người đừng mang bóng đêm cho anh từng ngày
Tiếng mưa cùng với gió
Chưa từng nói nhớ
Chưa từng nói yêu
Cũng chưa từng nói có
Với những quyết định anh chưa bao giờ đôi co
Anh chỉ im và lặng im
Như một cách để đối phó
Đoàn đua cùng với phố
Đôi khi anh ước rằng mình chưa từng tới đó
Tạm một cái cớ
Trong hàng ngàn cái cớ
Lời ngỏ trong thư anh xin phép từ chối nó
Hẹn một ngày hạ hoặc đông chí
Dù rằng mình còn ngại hoặc tâm lý
Cuộc điện thoại để được toại phần tâm ý
Kỉ niệm đành gập lại để trong ví
Anh chạy theo ánh mặt trời vô ý quên
Luôn ánh trăng ngày còn cu tí em
Nhật thực toàn phần hơi vô lý
Mặt trời đuổi hoài mà không đi
Dẫu có những tháng năm mệt nhoài
Nước mắt dẫu có lăn vệt dài
Ước muốn lúc bé ấy lúc bé thơ còn dại
Vẫn sẽ mãi mãi luôn tồn tại
Trốn dưới góc phố trong hình hài
Những đứa nhóc ngố đang ngồi lại
Chứng kiến thế giới thấy thế giới đang ngừng lại
Quên đi những tháng năm cùng ai
Quên đi người từng chung ước mơ
Từng là người dưng nhưng do duyên cho 2 ta đi bên nhau băng qua bao nhiêu đêm thâu em có nhớ không em
Một mình lẻ loi cơn mưa ngâu rơi đang rơi lên đôi chân đi ngang qua nơi con phố không tên
Ngàn vạn niềm đau tan ra như đôi câu ca anh ngân nga nơi sân ga nghe tiếng gió trong đêm
Em có nhớ không em
Có những thoáng bối rối khi ánh nắng ấm ấy bay di khỏi đây
Anh đã cố bước tiếp dẫm trên đớn đau bao lâu tuy nhiên vòng tay êm đâu rồi
Đã yếu đuối cố chấp đến thế trong giây phút cuối nơi đây cuồng quay
Người đừng mang bóng đêm cho anh từng ngày