Ngày 20: Bạn cũ
Ahh, tại sao trong lúc học bài mình lại chợt nhớ đến bạn ấy cơ chứ. Trong cơn mơ màng do buồn ngủ khi học địa, mắt mình không thể nào mở lên nổi để đọc những dòng chữ nhỏ chi chít, mình đã nhớ đến cái tên của bạn ấy. Sao lại là lúc này nhỉ? Cái tên ấy chợt xuất hiện trong đầu mình, những ký ức lúc nhỏ chợt ùa về khiến mình xao xuyến làm sao! Nguyệt Thi à? 5 năm rồi ư? Một khoảng thời gian quá dài, sau khi lên cấp hai, mình nhớ lần gặp cuối cùng là vào năm lớp 7. Khi đó hình dáng của bạn thế nào mình cũng chẳng thể hình dung nổi, một cô gái tuổi mới lớn, không quá ốm.
Haha, thiệc là một ký ức sâu xa quá đi. Điều mình vẫn nhớ nhất là những ngày tan trường hồi tiểu học, khi ấy bạn rủ mình về nhà bạn để chơi, cuốn truyện mình vẫn nhớ như in khi ấy là cuốn "anh em nhà Dalton", bạn hào hứng giới thiệu với mình. Có lẽ bạn là người bạn thân vào hồi ấy, có gì ta đều nói chuyện với nhau, khoảng thời gian không có di động, cứ mỗi lần tan trường lại tranh thủ ghé qua nhà bạn chơi, chỉ 2 ta, hồn nhiên mà không bận nghĩ. Chúng ta nói rất nhiều điều, những lời nói ngây thơ và tán gẫu thật vui.
Bạn như người chị của mình, luôn giúp mình đưa ra lời khuyên, cả 2 đứa gặp nhau lại như hội. Sao Nguyệt Thi lại chợt xuất hiện thế nhỉ? Lạ ghê! Và tất nhiên mình đã tìm bạn trên mxh, mình đã tìm ra nhưng lại chợt không tin người mình cùng vui chơi lúc nhỏ lại chợt khác lạ và xa cách đến thế. Một thiếu nữ rất xinh. Lúc đầu, mình đã tưởng nhìn nhầm người nhưng nốt ruồi đặc biệt trên cổ đã khiến mình khựng lại, khiến mình phải quan sát kỹ hơn người bạn của mình. Người bạn đã từng học cùng mầm non, độ tuổi bập bễnh và vô tư rồi lại cùng gặp nhau tại trường tiểu học và cũng cùng chung 1 lớp. Thời gian đã lấy đi người bạn của mình à? Haha
Mình cũng muốn liên lạc nhưng lại sợ sẽ làm ảnh hưởng đến cuộc sống hiện tại của bạn, nỗi sợ đã khiến mình chừng bước, phải suy nghĩ thật thấu đáo, mình sợ dù ta có nói chuyện với nhau cũng sẽ không còn như xưa, rất nhiều nỗi sợ là đằng khác. Thật sự thì Nguyệt Thi là một người chị rất đẹp, nhớ thật! Vậy thì mình sẽ giữ điều này cho bản thân vậy. Sợ rằng Nguyệt Thi sẽ không nhớ mình nữa. Haha, hi vọng trong nơi nào đó của ký ức, Nguyệt Thi sẽ nhận ra mình vào một ngày của tương lai.
Haha, thiệc là một ký ức sâu xa quá đi. Điều mình vẫn nhớ nhất là những ngày tan trường hồi tiểu học, khi ấy bạn rủ mình về nhà bạn để chơi, cuốn truyện mình vẫn nhớ như in khi ấy là cuốn "anh em nhà Dalton", bạn hào hứng giới thiệu với mình. Có lẽ bạn là người bạn thân vào hồi ấy, có gì ta đều nói chuyện với nhau, khoảng thời gian không có di động, cứ mỗi lần tan trường lại tranh thủ ghé qua nhà bạn chơi, chỉ 2 ta, hồn nhiên mà không bận nghĩ. Chúng ta nói rất nhiều điều, những lời nói ngây thơ và tán gẫu thật vui.
Bạn như người chị của mình, luôn giúp mình đưa ra lời khuyên, cả 2 đứa gặp nhau lại như hội. Sao Nguyệt Thi lại chợt xuất hiện thế nhỉ? Lạ ghê! Và tất nhiên mình đã tìm bạn trên mxh, mình đã tìm ra nhưng lại chợt không tin người mình cùng vui chơi lúc nhỏ lại chợt khác lạ và xa cách đến thế. Một thiếu nữ rất xinh. Lúc đầu, mình đã tưởng nhìn nhầm người nhưng nốt ruồi đặc biệt trên cổ đã khiến mình khựng lại, khiến mình phải quan sát kỹ hơn người bạn của mình. Người bạn đã từng học cùng mầm non, độ tuổi bập bễnh và vô tư rồi lại cùng gặp nhau tại trường tiểu học và cũng cùng chung 1 lớp. Thời gian đã lấy đi người bạn của mình à? Haha
Mình cũng muốn liên lạc nhưng lại sợ sẽ làm ảnh hưởng đến cuộc sống hiện tại của bạn, nỗi sợ đã khiến mình chừng bước, phải suy nghĩ thật thấu đáo, mình sợ dù ta có nói chuyện với nhau cũng sẽ không còn như xưa, rất nhiều nỗi sợ là đằng khác. Thật sự thì Nguyệt Thi là một người chị rất đẹp, nhớ thật! Vậy thì mình sẽ giữ điều này cho bản thân vậy. Sợ rằng Nguyệt Thi sẽ không nhớ mình nữa. Haha, hi vọng trong nơi nào đó của ký ức, Nguyệt Thi sẽ nhận ra mình vào một ngày của tương lai.
Thủ Đức, ngày 24 tháng 10 năm 2023, 22h17'