

Nhạc và lời : NS Trần Văn Lộc
Tóc em gọi gió lưng trời
Ngẫn ngơ bầy lá sau vườn
Lá bay về mãi phương nào
Còn đây ngày tháng xôn xao
Ta như con suối khô dòng
Nghẹn ngào nằm mơ biển xa
Nghe trong cơn khát khô lòng
Một lần thành mây lãng du
Ai mang ta đến nơi này
để đời chìm trong lãng quên
nhìn lên cây lá thấy bóng thiên đường
trời kia xa lắm có gì vui không ?
ngày tháng đi qua
ta còn đứng mãi
nắng kia phai màu
còn thương bóng chiều
tháng năm còn mãi mong chờ
trùng dương gọi sóng xô bờ
biết em còn có bao giờ
về nơi bờ cát bơ vơ
ta như con sóng ven bờ
tình cờ gặp đôi gót chân
chân chim em đã vô tình
để lại lòng ta vết thương
ai mang em đến nơi này
một lần rồi xa mãi xa
tình như cơn gió
thấp thoáng xa vời
đời mênh mông quá
biết người nơi đâu ?
người đã cho ta
bao niềm nhung nhớ
có thêm kỷ niệm
nhiều thêm nổi buồn