Chương 10: Đến lạy mẹ tác giả!
- Cậu nói thật chứ? *ánh mắt ngấn lệ*
Cậu nhìn anh với ánh mắt đầy hiếu kỳ. Rốt cuộc thì tên này bị làm sao vậy? Mít ướt không chịu được! Mà cậu ta cũng đâu cần quá quan tâm đến một lời nói không hề ảnh hưởng đến kinh tế hay mất miếng cơm nào của nhà cậu ta như vậy chứ? Cậu hoàn toàn không phải loại người sẽ cảm động trước bất kỳ ai cố tỏ ra bản thân mình yếu đuối, cần một bờ vai để nương tựa. Đối với cậu, trên thế giới chỉ tồn tại hai loại người: Một là có ích, hai là vô dụng. Nghe thì có vẻ khá lợi dụng nhưng không, nó chỉ đơn giản là con người mà không chứng minh được giá trị của bản thân thì chỉ có thể là loại vô dụng. Do đó để cậu thấy người đó có ích thì họ phải chứng minh bản thân mình có giá trị, có năng lực để trợ giúp cậu. Mà những người có thể làm được điều đó chắc chắn sẽ có nhiều phúc lợi từ cậu.
Đặc biệt, đừng bao giờ nhắc đến hai từ "phản bội" đối với cậu. Vì nếu phản bội cậu, hậu quả như thế nào sẽ không thể lường trước được như: Gia đình bay màu trong đêm, tán gia bại sản, lưu đày biên cương, mọi hình thức man rợ nhất, dã man nhất sẽ được cậu áp dụng trong thầm lặng, không một ai biết; cảnh sát vào cuộc cũng chỉ nhận về con số 0 hoặc có thể họ biết là do ai gây ra nhưng không có chứng cứ. Lối làm việc của cậu thì lại càng khác người, khi cậu nổi hứng sẽ trả thù trực tiếp mà không cần giấu diếm, còn khi mà cậu nhịn được thì tuyệt nhiên kẻ kia có cái kết không hề đẹp đẽ như cái kết khi gặp nam nữ chính.
- Tôi cảm thấy cậu đặc biệt kỳ lạ, mọi hành động của cậu đều vô cùng cứng nhắc. Nhìn cậu cũng cảm thấy rất u ám, bảo sao ít bạn bè!
- Bộ tôi u ám lắm à?
- Đặc biệt u ám luôn á! Cậu nhìn cũng không tồi tất nhiên không đẹp bằng tôi mà cứ suốt ngày chưng cái bộ mặt đưa đám ấy cho ai coi. Cậu nên cười nhiều vào một chút, đừng có đơ suốt như thế!
Cậu lại bắt đầu chuyên mục tự luyến về bản thân mình nữa rồi. Này nhá, thân thể này không phải của cậu đâu, tự luyến nhiều quá là ăn vả sấp mặt luôn nha. Cứ tưởng cậu ra vẻ cao thượng đi khuyên nhủ bạn bè lắm nhưng đâu ai cần cậu đá thêm cậu "không đẹp bằng" làm cái gì. Sau hồi tranh luận về khuôn mặt của hai người, họ quyết định đi thanh toán và quay trở lại lớp học. Nhưng tất nhiên mẹ đẻ tác giả đâu có tha cho họ đâu, phải thêm đất diễn cho hai cái bia đỡ đạn đáng thương này chứ!
- Lưu Ly cậu nhìn kìa! Là tên đeo bám Hồ học trưởng không tha và tên con riêng kìa! Hai tên đó sao lại đi vơi nhau rồi? *tuỳ tùng số 1 của nữ chính*
- Chắc thiếu người làm ấm giường cho nhau ấy mà! Quả là hợp đôi nha! "Trai bao" và "con hoang" - một cp hoàn hảo mới ra đời ahahahaha. *tuỳ tùng số 2 của nữ chính*
Nghe như vậy tất nhiên nữ chính nhà ta đặc biệt vui rồi nhưng để giữ hình tượng trong sáng, ngây thơ, tốt bụng của mình, ả phải diễn sao cho hợp lí chứ!
- Các cậu đừng nói thế, chắc họ là bạn thân của nhau thôi. Tình cảm của một người không phai nhạt nhanh vậy đâu, mình không để ý việc Đăng Minh thích Hàm Hàm nhưng chắc cậu ấy sẽ không vì việc Hàm Hàm không giúp cậu ấy mà quay sang yêu đương với em trai của Hàm Hàm đâu.
Giỏi lắm nữ chính nhà ta! Nhưng cũng thật đến lạy mẹ tác giả luôn, rất nhanh đã chụp cho cậu cái mũ "không chung thuỷ" rồi! Muốn sống yên ổn cũng không xong nữa à!
(Ad: Sorry bé thụ nha, cuộc sống nhàn nhã không phải là từ dành cho cậu. Cậu nhàn nhã rồi thì tôi kiếm cơm bằng cái gì đây, tôi phải cho cậu làm việc dài dài thì cậu mới trải nghiệm đủ cảm giác chơi với mẹ đẻ tác giả nó không hề dễ)
- Ly Ly sao em lại ở đây? Đã ăn cơm trưa chưa đó, đừng có nhịn ăn giảm cân nữa nhá! Dù em có ở hình dạng nào, anh cũng đều thích em!
Quần chúng ăn dưa bị thồn cho một đống cơm "tró" đang cảm thấy không ổn chút nào, đặc biệt là cậu. Da gà, da vịt của cậu sắp thi nhau nổi lên rồi, quá sến sẩm! Có thật là dù con ả kia ở trạng thái nào thì hắn ta cũng thích không vậy, béo phì, ăn mày, bi***.. mà cũng có thể lắm, mẹ đẻ tác giả mà ra tay thì một người trên thiên đàng một người dưới địa phủ vẫn có thể gặp và trở về bên nhau được.
- Em biết rồi, em với bạn mình vừa đi ăn xong. Chỉ là trên đường về lớp thi gặp Đăng Minh và Chính Thiên..
Cách nói ngấp ngửng đó của nữ chính là sao? Bộ cậu với anh không được đi với nhau à. Hay việc cậu với anh đi với nhau làm ảnh hưởng đến kinh tế của dòng họ nhà nữ chính.
Cậu nhìn anh với ánh mắt đầy hiếu kỳ. Rốt cuộc thì tên này bị làm sao vậy? Mít ướt không chịu được! Mà cậu ta cũng đâu cần quá quan tâm đến một lời nói không hề ảnh hưởng đến kinh tế hay mất miếng cơm nào của nhà cậu ta như vậy chứ? Cậu hoàn toàn không phải loại người sẽ cảm động trước bất kỳ ai cố tỏ ra bản thân mình yếu đuối, cần một bờ vai để nương tựa. Đối với cậu, trên thế giới chỉ tồn tại hai loại người: Một là có ích, hai là vô dụng. Nghe thì có vẻ khá lợi dụng nhưng không, nó chỉ đơn giản là con người mà không chứng minh được giá trị của bản thân thì chỉ có thể là loại vô dụng. Do đó để cậu thấy người đó có ích thì họ phải chứng minh bản thân mình có giá trị, có năng lực để trợ giúp cậu. Mà những người có thể làm được điều đó chắc chắn sẽ có nhiều phúc lợi từ cậu.
Đặc biệt, đừng bao giờ nhắc đến hai từ "phản bội" đối với cậu. Vì nếu phản bội cậu, hậu quả như thế nào sẽ không thể lường trước được như: Gia đình bay màu trong đêm, tán gia bại sản, lưu đày biên cương, mọi hình thức man rợ nhất, dã man nhất sẽ được cậu áp dụng trong thầm lặng, không một ai biết; cảnh sát vào cuộc cũng chỉ nhận về con số 0 hoặc có thể họ biết là do ai gây ra nhưng không có chứng cứ. Lối làm việc của cậu thì lại càng khác người, khi cậu nổi hứng sẽ trả thù trực tiếp mà không cần giấu diếm, còn khi mà cậu nhịn được thì tuyệt nhiên kẻ kia có cái kết không hề đẹp đẽ như cái kết khi gặp nam nữ chính.
- Tôi cảm thấy cậu đặc biệt kỳ lạ, mọi hành động của cậu đều vô cùng cứng nhắc. Nhìn cậu cũng cảm thấy rất u ám, bảo sao ít bạn bè!
- Bộ tôi u ám lắm à?
- Đặc biệt u ám luôn á! Cậu nhìn cũng không tồi tất nhiên không đẹp bằng tôi mà cứ suốt ngày chưng cái bộ mặt đưa đám ấy cho ai coi. Cậu nên cười nhiều vào một chút, đừng có đơ suốt như thế!
Cậu lại bắt đầu chuyên mục tự luyến về bản thân mình nữa rồi. Này nhá, thân thể này không phải của cậu đâu, tự luyến nhiều quá là ăn vả sấp mặt luôn nha. Cứ tưởng cậu ra vẻ cao thượng đi khuyên nhủ bạn bè lắm nhưng đâu ai cần cậu đá thêm cậu "không đẹp bằng" làm cái gì. Sau hồi tranh luận về khuôn mặt của hai người, họ quyết định đi thanh toán và quay trở lại lớp học. Nhưng tất nhiên mẹ đẻ tác giả đâu có tha cho họ đâu, phải thêm đất diễn cho hai cái bia đỡ đạn đáng thương này chứ!
- Lưu Ly cậu nhìn kìa! Là tên đeo bám Hồ học trưởng không tha và tên con riêng kìa! Hai tên đó sao lại đi vơi nhau rồi? *tuỳ tùng số 1 của nữ chính*
- Chắc thiếu người làm ấm giường cho nhau ấy mà! Quả là hợp đôi nha! "Trai bao" và "con hoang" - một cp hoàn hảo mới ra đời ahahahaha. *tuỳ tùng số 2 của nữ chính*
Nghe như vậy tất nhiên nữ chính nhà ta đặc biệt vui rồi nhưng để giữ hình tượng trong sáng, ngây thơ, tốt bụng của mình, ả phải diễn sao cho hợp lí chứ!
- Các cậu đừng nói thế, chắc họ là bạn thân của nhau thôi. Tình cảm của một người không phai nhạt nhanh vậy đâu, mình không để ý việc Đăng Minh thích Hàm Hàm nhưng chắc cậu ấy sẽ không vì việc Hàm Hàm không giúp cậu ấy mà quay sang yêu đương với em trai của Hàm Hàm đâu.
Giỏi lắm nữ chính nhà ta! Nhưng cũng thật đến lạy mẹ tác giả luôn, rất nhanh đã chụp cho cậu cái mũ "không chung thuỷ" rồi! Muốn sống yên ổn cũng không xong nữa à!
(Ad: Sorry bé thụ nha, cuộc sống nhàn nhã không phải là từ dành cho cậu. Cậu nhàn nhã rồi thì tôi kiếm cơm bằng cái gì đây, tôi phải cho cậu làm việc dài dài thì cậu mới trải nghiệm đủ cảm giác chơi với mẹ đẻ tác giả nó không hề dễ)
- Ly Ly sao em lại ở đây? Đã ăn cơm trưa chưa đó, đừng có nhịn ăn giảm cân nữa nhá! Dù em có ở hình dạng nào, anh cũng đều thích em!
Quần chúng ăn dưa bị thồn cho một đống cơm "tró" đang cảm thấy không ổn chút nào, đặc biệt là cậu. Da gà, da vịt của cậu sắp thi nhau nổi lên rồi, quá sến sẩm! Có thật là dù con ả kia ở trạng thái nào thì hắn ta cũng thích không vậy, béo phì, ăn mày, bi***.. mà cũng có thể lắm, mẹ đẻ tác giả mà ra tay thì một người trên thiên đàng một người dưới địa phủ vẫn có thể gặp và trở về bên nhau được.
- Em biết rồi, em với bạn mình vừa đi ăn xong. Chỉ là trên đường về lớp thi gặp Đăng Minh và Chính Thiên..
Cách nói ngấp ngửng đó của nữ chính là sao? Bộ cậu với anh không được đi với nhau à. Hay việc cậu với anh đi với nhau làm ảnh hưởng đến kinh tế của dòng họ nhà nữ chính.