Ngược chiều yêu Trình bày: Đỗ Hoàng Dương, Only C Pro Một ca khúc nồng cháy mà thật sâu lắng! Phải chăng, từng lời hát chính là những tương tư, băn khoăn, trăn trở mà mỗi trái tim yêu đang xao xuyến. Chẳng biết là lương duyên hay nghiệt duyên, chỉ biết rằng trong từng khoảnh khắc, tình yêu vẫn luôn khiến ta tự hào và nâng niu. Ca khúc mới của Đỗ Hoàng Dương với tựa đề "Ngược chiều yêu", với một câu chuyện đong đầy giá trị nhân văn chắc chắn sẽ làm bạn thổn thức và bật khóc! Ngược chiều yêu - Hãy cùng thưởng thức! Lời bài hát: Verse 1: Trót yêu một người, giờ thì toàn muốn quên, quên sạch mà sống chỉ một mình Tưởng thật lòng với nhau nhưng sự thật quá sốc từ khi, em muốn rời đi, trân trọng người ta, đau thế mà! Kết thúc thật sao? Vì một người mới nhanh hơn ở lại vun đắp tình mình Vậy thì thà nói luôn ngay từ đầu, anh không hợp đâu, để đến tận nay, tổn thương một năm cũng chẳng bằng đau nhiều năm Chorus: Chạy thật xa, trốn tránh nơi ta từng qua Mưa cả đêm, một thân một mình chống chọi Với mớ hỗn độn bủa vây Mỉm cười buông xuôi cho đời thảnh thơi. Chọn lương duyên ai ngờ đâu phải chịu nghiệt duyên Kẻ ngu ngốc, nắm lấy rồi để mất Trông chờ chi? Đừng mong họ sẽ ngoảnh lại Ôm lấy ta, vốn dĩ cơ hội đó chẳng còn đâu Do chính anh dại khờ, hay cách chúng ta thờ ơ.. Verse 2: Kết thúc thật sao? Vì một người mới nhanh hơn ở lại vun đắp tình mình Vậy thì thà nói luôn ngay từ đầu anh không hợp đâu, để đến tận nay, tổn thương một năm cũng chẳng bằng đau nhiều năm. Chorus: Chạy thật xa, trốn tránh nơi ta từng qua Mưa cả đêm, một thân một mình chống chọi Với mớ hỗn độn bủa vây Mỉm cười buông xuôi cho đời thảnh thơi. Chọn lương duyên ai ngờ đâu phải chịu nghiệt duyên Kẻ ngu ngốc, nắm lấy rồi để mất Trông chờ chi? Đừng mong họ sẽ ngoảnh lại Ôm lấy ta, vốn dĩ cơ hội đó chẳng còn đâu Do chính anh dại khờ, hay cách chúng ta thờ ơ.. Coda: Hiện tại em chắc đang Cạnh người tốt số kia Hai con người hạnh phúc, đúng nghĩa là yêu Hiện tại anh vẫn đang Nặng tình chưa thể nguôi ngoai khi nhận ra, chẳng thể yêu lại nữa.. Kết Chorus: Chạy thật xa, trốn tránh nơi ta từng qua Mưa cả đêm, một thân một mình chống chọi Với mớ hỗn độn bủa vây Mỉm cười buông xuôi cho đời thảnh thơi. Chọn lương duyên ai ngờ đâu phải chịu nghiệt duyên Kẻ ngu ngốc, nắm lấy rồi để mất Trông chờ chi? Đừng mong họ sẽ ngoảnh lại Ôm lấy ta, vốn dĩ cơ hội đó chẳng còn đâu Do chính anh dại khờ, hay cách chúng ta.. Nên trách ai bây giờ? Nên trách hai ta thờ ơ!