Ngoại Truyện: Thường ngày và triết lý nội tâm
Cuộc đời của hoàng tử nhỏ Daniel không chỉ đơn giản là những buổi học và vui chơi như mọi đứa trẻ khác. Trong thân xác của một đứa trẻ chỉ ở tuổi 7, anh đã có một sự trưởng thành đặc biệt, nhờ vào những trải nghiệm phong phú và một tâm hồn luôn khát khao thay đổi được ủ ấp từ kiếp trước. Anh không chỉ thức dậy sớm để đọc sách, mà còn tìm hiểu sâu sắc về thế giới xung quanh mình, nhưng những gì mà kiếp trước chưa từng biết đến. Những cuốn sách triết học, chính trị, duy tâm học, ma thuật và võ thuật đã trở thành những người bạn thiết thân, giúp anh hình thành nên những tư tưởng và lý tưởng riêng. Đó là nền móng đầu tiên, anh cần dựng cho tâm trí của mình.
Mỗi sáng, trước khi mặt trời kịp khuất sau những đám mây, Daniel đã ngồi bên cửa sổ. Nơi đây, ánh sáng vàng ấm áp cuốn hút anh vào những trang sách, nơi mà tâm trí anh quay về những triết thuyết cổ xưa của Socrates, Platon hay Aristoteles. Anh thường ghi chép lại những câu nói nổi tiếng về công lý, chân lý và đạo đức. Những triết lý ấy không chỉ làm giàu thêm kho kiến thức của anh mà còn hình thành ý thức về lý tưởng sống. Daniel thấu hiểu rằng, muốn làm một nhà quân vương, trách nhiệm không chỉ dừng lại ở việc lãnh đạo đất nước, mà còn phải dẫn dắt người dân hướng đến cái tốt, cái đẹp trong cuộc sống. Và điều đầu tiên anh muốn làm nhất đó là xóa bỏ truyền thống dùng chiến tranh để giành ngai vàng.
Một trong những cuốn sách yêu thích của anh là "Cái Đẹp Trên Thế Giới", nơi anh khám phá được sức mạnh của nghệ thuật trong việc định hình nhân cách con người. Không chỉ là môn học trên lớp, mà âm nhạc, hội họa và thơ ca cũng là những phương tiện thể hiện bản thân, giúp anh hiểu rõ mình hơn. Anh bắt đầu học đàn từ một nhạc công tài ba bị lãng quên vì chút bất cẩn, và từng nốt nhạc đầu tiên trở thành những tấm thảm để thêu dệt ra câu chuyện cuộc đời mình.
Trong các buổi học về duy tâm học, Daniel không ngừng đặt ra những câu hỏi. Anh tìm hiểu về bản chất của thực tại, sự tồn tại và cái tôi. Anh hiểu rằng, mỗi con người đều có một thức tỉnh riêng, và anh quyết tâm trở thành một người dẫn đường không chỉ cho bản thân mà cho cả dân tộc của mình. Qua những trang sách cổ xưa, anh thấy ánh sáng của những tư tưởng lớn, những giá trị bền vững có thể giúp anh trở thành một hoàng tử xứng đáng.
Những ngày tháng ấy, bên cạnh việc học triết học, Daniel còn tìm hiểu về ma thuật, lĩnh vực mà anh luôn cảm thấy hấp dẫn và bí ẩn. Điều này không phải chỉ là những trò ảo thuật thông thường mà anh thấy trong các buổi biểu diễn. Đối với anh, ma thuật còn hơn thế nữa; nó là một nghệ thuật, là sự hòa quyện giữa tâm hồn và tự nhiên, giữa cái lý trí và cái vô hình. Anh nghiên cứu về cách mà những người xưa sử dụng ma thuật để ảnh hưởng đến cuộc sống của họ, từ việc chữa bệnh cho đến việc củng cố sức mạnh tinh thần. Những cuốn sách về ma thuật cổ xưa giúp anh khám phá những kỹ thuật đưa ma phá kết hợp với thương thuật, và anh tự hứa sẽ không sử dụng như người anh trai Ryo kia.
Tuy nhiên, không thể thiếu những giờ luyện tập võ thuật với vị đại đội trưởng đã về hưu. Ông kể cho Daniel nghe về những trận chiến hừng hực khói lửa mà ông đã tham gia. Những bài học không chỉ dừng lại ở võ thuật, mà còn ở sự kiên nhẫn, lòng dũng cảm và sự tôn trọng. Daniel học cách sử dụng thương một cách thông thạo; từ những cú đánh kỹ thuật đến cách phòng thủ, tất cả đều trong tâm trí anh như một hình thức nghệ thuật.
Khi anh vung thương lên không, trong lòng anh chợt nhận ra rằng, sức mạnh không chỉ nằm ở khối lượng cơ bắp mà còn ở trái tim bên trong. Anh hiểu rằng, một người lãnh đạo thực sự phải biết cách kiểm soát sức mạnh của mình. Thời gian luyện tập với vị đại đội trưởng giúp Daniel rèn luyện thân thể, nhưng cũng như tâm hồn, anh ngày càng trở nên trưởng thành, chắc chắn hơn trong các quyết định của mình.
Chiều đến, sau những buổi học căng thẳng, Daniel lại thường dành thời gian tán gẫu cùng Richart, người bạn đồng hành và cũng là một nhà tư tưởng trẻ tuổi. Họ cùng nhau khám phá những ý tưởng, chia sẻ những giấc mơ, khát vọng và cả những lo lắng về tương lai. Cô hầu trưởng Mary, với lối sống giản dị và trí tuệ, trở thành một bậc thầy trong việc truyền đạt những giá trị sống cho anh. Qua những cuộc trò chuyện, Mary dạy anh cách quan sát và lắng nghe tâm tư của người khác, từ đó trở thành một người lãnh đạo nhân hậu và thấu hiểu.
Thế nhưng, bên trong Daniel vẫn có điều gì đó bí ẩn, một khát vọng chưa được thỏa mãn. Tối đến, trong bóng đêm, khi mọi người đã yên giấc, Daniel lại lén lút ra ngoài, cải trang để không ai nhận ra. Hành trình này không chỉ là tìm kiếm thông tin, mà còn là việc tạo lập một tổ chức sát thủ bí mật, nơi anh ấp ủ những ý tưởng về cách thực hiện công lý một cách mạnh mẽ và hiệu quả hơn. Anh đã âm thầm chiêu mộ những người có năng lực, những người có thể là đồng đội trong cuộc chiến bảo vệ hoàng gia và dân chúng.
Dù biết rằng điều này có thể khiến anh xa lìa với những nguyên tắc mà anh từng học, nhưng Daniel cảm thấy đó là lựa chọn cần thiết. Anh cần một lối đi khác, vì anh hiểu rằng không phải tất cả những giá trị đều có thể đạt được một cách nhẹ nhàng và nếu anh đi theo con đường giống với những người thành công trước đây nhưng không phù hợp với anh thì anh sẽ thất bại một cách hối tiếc.
Trong thâm tâm, Daniel biết mình cần gì, thiếu gì nhất, cái gì nên theo và không nên. Anh không chỉ nhìn thấy sự cần thiết trong việc học hỏi và trưởng thành, mà còn thấu hiểu rằng, để trở thành một hình mẫu cho nhân dân, anh phải đối mặt với những thử thách mà không phải ai cũng dám chịu trách nhiệm. Anh biết rằng trong thế giới chính trị và quyền lực, kẻ nào mạnh hơn, kẻ đó có quyền thay đổi tất cả. Đương nhiên, anh cũng đã sẵn sàng cho hành trình định hình tương lai của mình rất lâu rồi, không chỉ cho riêng mình mà cho cả vương quốc nơi mà anh sinh ra và lớn lên.
Cuộc hành trình phía trước đầy gian nan, nhưng Daniel hiểu rằng, những giá trị mà anh đã tích lũy và những trải nghiệm mà anh đã trải qua sẽ dẫn dắt anh trên con đường đầy chông gai này. Anh quyết tâm không chỉ báo thù, mà còn muốn xây dựng một viển cảnh khác tốt hơn. Trong từng quyết định, từng bước đi, anh luôn nhớ tới những lý tưởng mà mình đã xây dựng, và không ngừng phấn đấu để biến tham vọng thành hiện thực.
(còn tiếp)
Mỗi sáng, trước khi mặt trời kịp khuất sau những đám mây, Daniel đã ngồi bên cửa sổ. Nơi đây, ánh sáng vàng ấm áp cuốn hút anh vào những trang sách, nơi mà tâm trí anh quay về những triết thuyết cổ xưa của Socrates, Platon hay Aristoteles. Anh thường ghi chép lại những câu nói nổi tiếng về công lý, chân lý và đạo đức. Những triết lý ấy không chỉ làm giàu thêm kho kiến thức của anh mà còn hình thành ý thức về lý tưởng sống. Daniel thấu hiểu rằng, muốn làm một nhà quân vương, trách nhiệm không chỉ dừng lại ở việc lãnh đạo đất nước, mà còn phải dẫn dắt người dân hướng đến cái tốt, cái đẹp trong cuộc sống. Và điều đầu tiên anh muốn làm nhất đó là xóa bỏ truyền thống dùng chiến tranh để giành ngai vàng.
Một trong những cuốn sách yêu thích của anh là "Cái Đẹp Trên Thế Giới", nơi anh khám phá được sức mạnh của nghệ thuật trong việc định hình nhân cách con người. Không chỉ là môn học trên lớp, mà âm nhạc, hội họa và thơ ca cũng là những phương tiện thể hiện bản thân, giúp anh hiểu rõ mình hơn. Anh bắt đầu học đàn từ một nhạc công tài ba bị lãng quên vì chút bất cẩn, và từng nốt nhạc đầu tiên trở thành những tấm thảm để thêu dệt ra câu chuyện cuộc đời mình.
Trong các buổi học về duy tâm học, Daniel không ngừng đặt ra những câu hỏi. Anh tìm hiểu về bản chất của thực tại, sự tồn tại và cái tôi. Anh hiểu rằng, mỗi con người đều có một thức tỉnh riêng, và anh quyết tâm trở thành một người dẫn đường không chỉ cho bản thân mà cho cả dân tộc của mình. Qua những trang sách cổ xưa, anh thấy ánh sáng của những tư tưởng lớn, những giá trị bền vững có thể giúp anh trở thành một hoàng tử xứng đáng.
Những ngày tháng ấy, bên cạnh việc học triết học, Daniel còn tìm hiểu về ma thuật, lĩnh vực mà anh luôn cảm thấy hấp dẫn và bí ẩn. Điều này không phải chỉ là những trò ảo thuật thông thường mà anh thấy trong các buổi biểu diễn. Đối với anh, ma thuật còn hơn thế nữa; nó là một nghệ thuật, là sự hòa quyện giữa tâm hồn và tự nhiên, giữa cái lý trí và cái vô hình. Anh nghiên cứu về cách mà những người xưa sử dụng ma thuật để ảnh hưởng đến cuộc sống của họ, từ việc chữa bệnh cho đến việc củng cố sức mạnh tinh thần. Những cuốn sách về ma thuật cổ xưa giúp anh khám phá những kỹ thuật đưa ma phá kết hợp với thương thuật, và anh tự hứa sẽ không sử dụng như người anh trai Ryo kia.
Tuy nhiên, không thể thiếu những giờ luyện tập võ thuật với vị đại đội trưởng đã về hưu. Ông kể cho Daniel nghe về những trận chiến hừng hực khói lửa mà ông đã tham gia. Những bài học không chỉ dừng lại ở võ thuật, mà còn ở sự kiên nhẫn, lòng dũng cảm và sự tôn trọng. Daniel học cách sử dụng thương một cách thông thạo; từ những cú đánh kỹ thuật đến cách phòng thủ, tất cả đều trong tâm trí anh như một hình thức nghệ thuật.
Khi anh vung thương lên không, trong lòng anh chợt nhận ra rằng, sức mạnh không chỉ nằm ở khối lượng cơ bắp mà còn ở trái tim bên trong. Anh hiểu rằng, một người lãnh đạo thực sự phải biết cách kiểm soát sức mạnh của mình. Thời gian luyện tập với vị đại đội trưởng giúp Daniel rèn luyện thân thể, nhưng cũng như tâm hồn, anh ngày càng trở nên trưởng thành, chắc chắn hơn trong các quyết định của mình.
Chiều đến, sau những buổi học căng thẳng, Daniel lại thường dành thời gian tán gẫu cùng Richart, người bạn đồng hành và cũng là một nhà tư tưởng trẻ tuổi. Họ cùng nhau khám phá những ý tưởng, chia sẻ những giấc mơ, khát vọng và cả những lo lắng về tương lai. Cô hầu trưởng Mary, với lối sống giản dị và trí tuệ, trở thành một bậc thầy trong việc truyền đạt những giá trị sống cho anh. Qua những cuộc trò chuyện, Mary dạy anh cách quan sát và lắng nghe tâm tư của người khác, từ đó trở thành một người lãnh đạo nhân hậu và thấu hiểu.
Thế nhưng, bên trong Daniel vẫn có điều gì đó bí ẩn, một khát vọng chưa được thỏa mãn. Tối đến, trong bóng đêm, khi mọi người đã yên giấc, Daniel lại lén lút ra ngoài, cải trang để không ai nhận ra. Hành trình này không chỉ là tìm kiếm thông tin, mà còn là việc tạo lập một tổ chức sát thủ bí mật, nơi anh ấp ủ những ý tưởng về cách thực hiện công lý một cách mạnh mẽ và hiệu quả hơn. Anh đã âm thầm chiêu mộ những người có năng lực, những người có thể là đồng đội trong cuộc chiến bảo vệ hoàng gia và dân chúng.
Dù biết rằng điều này có thể khiến anh xa lìa với những nguyên tắc mà anh từng học, nhưng Daniel cảm thấy đó là lựa chọn cần thiết. Anh cần một lối đi khác, vì anh hiểu rằng không phải tất cả những giá trị đều có thể đạt được một cách nhẹ nhàng và nếu anh đi theo con đường giống với những người thành công trước đây nhưng không phù hợp với anh thì anh sẽ thất bại một cách hối tiếc.
Trong thâm tâm, Daniel biết mình cần gì, thiếu gì nhất, cái gì nên theo và không nên. Anh không chỉ nhìn thấy sự cần thiết trong việc học hỏi và trưởng thành, mà còn thấu hiểu rằng, để trở thành một hình mẫu cho nhân dân, anh phải đối mặt với những thử thách mà không phải ai cũng dám chịu trách nhiệm. Anh biết rằng trong thế giới chính trị và quyền lực, kẻ nào mạnh hơn, kẻ đó có quyền thay đổi tất cả. Đương nhiên, anh cũng đã sẵn sàng cho hành trình định hình tương lai của mình rất lâu rồi, không chỉ cho riêng mình mà cho cả vương quốc nơi mà anh sinh ra và lớn lên.
Cuộc hành trình phía trước đầy gian nan, nhưng Daniel hiểu rằng, những giá trị mà anh đã tích lũy và những trải nghiệm mà anh đã trải qua sẽ dẫn dắt anh trên con đường đầy chông gai này. Anh quyết tâm không chỉ báo thù, mà còn muốn xây dựng một viển cảnh khác tốt hơn. Trong từng quyết định, từng bước đi, anh luôn nhớ tới những lý tưởng mà mình đã xây dựng, và không ngừng phấn đấu để biến tham vọng thành hiện thực.
(còn tiếp)