Bài viết: 607 



NẾU NHƯ NGÀY MAI KHÔNG ĐẾN NỮA...
Tác giả: Hoa Nguyệt Phụng
Thể loại: Thất ngôn tự do
Bài dự thi Nét Bút Tuổi Xanh tuần 15+16 - 2025
Chủ đề: Nếu như ngày mai không đến
Tác giả: Hoa Nguyệt Phụng
Thể loại: Thất ngôn tự do
Bài dự thi Nét Bút Tuổi Xanh tuần 15+16 - 2025
Chủ đề: Nếu như ngày mai không đến

Ảnh có nguồn từ internet
"Nếu như ngày mai không đến" là một chủ đề quen thuộc, là câu nói chúng ta thường dùng để vui đùa nhắn gửi mỗi ngày. Nếu ngày mai không đến, chúng ta còn có ngày hôm nay. Nếu hôm nay chúng ta đã sống trọn vẹn theo trái tim chính mình thì ngày mai còn đến hay không, cũng chẳng còn gì phải tiếc nuối.
Bài thơ này là lời thì thầm của một người đã biết yêu, đang yêu và sẽ mãi yêu. Nếu biết rằng ngày mai sẽ không bao giờ đến nữa, con người bé nhỏ ấy đã tự nguyện bộc lộ yêu thương và sống hết mình cho ngày hôm nay...
Nếu như ngày mai chẳng tới nơi,
Liệu người có nhớ đến ta thôi?
Gió vẫn hát khúc buồn xưa cũ,
Trăng còn treo lặng lẽ bên trời.
Liệu người có nhớ đến ta thôi?
Gió vẫn hát khúc buồn xưa cũ,
Trăng còn treo lặng lẽ bên trời.
Nếu như ngày mai hóa xa xôi,
Thì nay ta phải sống hết đời.
Không giấu lệ dưới hàng mi nữa,
Không che lòng sau nụ cười tươi.
Thì nay ta phải sống hết đời.
Không giấu lệ dưới hàng mi nữa,
Không che lòng sau nụ cười tươi.
Ta sẽ nói: "Yêu người rất đỗi,
Tựa mây kia chẳng ngại rã rời!
Dẫu phía trước là bờ ly biệt,
Cũng cam lòng bước giữa đơn côi."
Tựa mây kia chẳng ngại rã rời!
Dẫu phía trước là bờ ly biệt,
Cũng cam lòng bước giữa đơn côi."
Nếu ngày mai không còn tia nắng,
Ta đem tim hong dưới bóng người.
Tình ca dù không dài mãi mãi,
Cõi mộng xưa giữ lại làm lời.
Ta đem tim hong dưới bóng người.
Tình ca dù không dài mãi mãi,
Cõi mộng xưa giữ lại làm lời.
Nếu tất cả chỉ là khắc cuối,
Ta xin dâng trọn vẹn cho người.
Một ánh mắt, một lời chưa ngỏ,
Một nỗi niềm ấp ủ không vơi...
Ta xin dâng trọn vẹn cho người.
Một ánh mắt, một lời chưa ngỏ,
Một nỗi niềm ấp ủ không vơi...
Nếu ngày mai không còn ai đợi,
Người chớ buồn vì sợ đơn côi.
Ta sẽ hóa mình thành sương khói,
Vờn quanh ai an ủi không lời...
Bỉ Ngạn hoa vẫn còn nở mãi,
Dẫu tình ta chưa kịp thành đôi...
Sông Vong Xuyên nào trôi ký ức?
Cầu Nại Hà đâu cấm ta ngồi?
Nếu như ngày mai không đến nữa,
Hãy bên nhau để trọn một đời.
Yêu đến cuối chẳng còn tiếc nuối
Cùng nhau đi mãi mãi chẳng rời...
Người chớ buồn vì sợ đơn côi.
Ta sẽ hóa mình thành sương khói,
Vờn quanh ai an ủi không lời...
Bỉ Ngạn hoa vẫn còn nở mãi,
Dẫu tình ta chưa kịp thành đôi...
Sông Vong Xuyên nào trôi ký ức?
Cầu Nại Hà đâu cấm ta ngồi?
Nếu như ngày mai không đến nữa,
Hãy bên nhau để trọn một đời.
Yêu đến cuối chẳng còn tiếc nuối
Cùng nhau đi mãi mãi chẳng rời...
Nếu bài thơ này có thể khiến cho lòng bạn chùng xuống, mắt bạn nhẹ cay... thì có lẽ, chúng ta đã vừa chạm vào cùng một nhịp cảm xúc của một trái tim còn đang nóng bỏng. Trái tim ấy vẫn đang đập rộn ràng, nhắc nhở chúng ta hãy sống một cuộc đời không còn hối tiếc hay bỏ lỡ...
Dù ngày mai có ra sao thì cuộc sống hôm nay chính là cuộc sống mà chúng ta đã lựa chọn được trải qua. Chúc tất cả chúng ta sẽ có một cuộc đời trọn vẹn. Dù thời gian chúng ta còn lại trên đời dài ngắn bao lâu, cuộc sống ấy vẫn luôn đánh dấu đủ đầy từng phút giây chúng ta đã được đắm chìm trong hạnh phúc...
Hoa Nguyệt Phụng
Chỉnh sửa cuối: