Bài viết: 434 Tìm chủ đề
Cái Ví Và Lộc Trời

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ lục bát

Đây là một bài thơ đặc biệt xoay quanh chủ đề đánh rơi ví và cách cư xử của con người với của rơi – có thể được đặt theo nhiều hướng, tuỳ cảm xúc và mục đích sử dụng.

* * *^^^***

Ví này chẳng phải của ai,

Tôi mà nhặt được chắc vui hết ngày.

Nhưng rồi nghĩ lại.. run tay,

Giữ chi của lạ, lộc bay mất liền!​
 
Bài viết: 434 Tìm chủ đề
Sách Của Tôi – Lộc Của Bạn

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ lục bát

Bài thơ này mang giọng điệu chân thành, nhã nhặn nhưng có chiều sâu đạo lý, kết hợp giữa cảm xúc cá nhân và thông điệp nhẹ nhàng về sự tử tế, trung thực trong đời sống.

* * *^^^***

Sách này là sách của tôi,

Ai mà nhặt được, tôi xin nhận về.

Chớ nên giữ của làm riêng,

Kẻo rồi mất lộc, chẳng hề hay đâu.​
 
Bài viết: 434 Tìm chủ đề
MỴ CHÂU – TRỌNG THUỶ

(Khúc sử thi tình yêu và nước mắt)

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ 5 chữ, dài – nhiều khổ

* * *^^^***

Hồi I – GẶP GỠ TRONG CHIÊM BAO

Trăng in thành Cổ Loa,

Gió nhẹ ru áo ngà,

Nàng cài hoa ngọc thạch,

Mắt dõi phía trời xa.

* * *

Chàng từ phương Bắc đến,

Ngựa trắng dừng cổng vàng,

Ánh nhìn như sương khói,

Thấm ướt cả cung sang.

* * *

Gặp nhau như định mệnh,

Chạm khẽ giấc mộng lành,

Nụ cười nàng hé mở,

Trái tim chàng rung rinh.

* * *

Cha nàng vui kết tóc,

Lễ cưới rộn trống chiêng,

Nhưng giữa tình son sắt,

Ẩn một lời nguyền thiêng.

Hồi II – Mưu Mẹo và Tình Rơi

Chàng cười trong đêm tối,

Tay vuốt gấm bản đồ,

Nàng tựa vai chàng kể

Về nỏ thần cơ đồ.

* * *

Lông ngỗng nàng cài áo

Chẳng biết hóa vết gươm,

Từng bước chân nàng bước

Là mở lối cho buồm.

* * *

Thành Loa – tường vững chắc,

Trời dựng giữa muôn trùng,

Chỉ vì một ánh mắt

Mà rạn vỡ vô cùng.

* * *

Chàng đi – nàng vẫy nhẹ,

"Bao giờ về với em?"

Chẳng hay sau nụ hôn

Là triều sóng tràn lên.

Hồi III – CHẠY TRỐN TRONG BIỂN LỆ

Tin dữ như sấm động,

Giặc tràn qua núi rừng,

Cha bàng hoàng ngó lại

Đất nước hóa bụi hồng.

* * *

Nàng chạy theo cha khóc,

Tay vẫn giữ lược ngà,

Chỉ mong cha tin lại

Một lần thôi.. thứ tha.

* * *

Cha nàng – An Dương Vương,

Rưng lệ giữa màn sương,

Đành tiễn người con gái

Theo tiếng gọi quê hương.

* * *

Ngựa dừng nơi biển sóng,

Gươm lặng lẽ nâng lên,

Một lời không thể nói,

Ngắt sợi tơ duyên mềm.

* * *

Biển ôm nàng vào mộng,

Sóng cuốn áo hồng trôi,

Chỉ còn tay cha lạnh

Giữa một chiều tả tơi..

Hồi IV – TRỌNG THUỶ BÊN GIẾNG NGỌC

Thành xưa hoa rụng trắng,

Chiến thắng cũng lạnh lùng,

Khi Trọng Thuỷ quay lại

Chỉ thấy đá âm thầm.

* * *

Tin về như tiếng sét,

Tim chàng hóa rỗng không,

Chàng ngồi bên giếng ngọc,

Tựa bóng cũ bên lòng.

* * *

Giếng soi hình người cũ,

Chàng gọi mãi "Mỵ Châu.."

Gió thổi qua đáy nước

Gợn những lời chưa nhau.

* * *

"Ta yêu nàng thật đấy,

Nhưng ta vấy tội rồi..

Một bên là giang sơn,

Một bên là mắt ngời."

* * *

Giếng sâu không có đáy,

Như trái tim bẽ bàng,

Chàng nghiêng người cúi xuống

Rơi theo một ánh vàng.

Hồi V – KHÚC HUYỀN THOẠI NGÀN SAU

Từ đó giếng thành cổ

Lặng im giữa rêu xanh,

Ai soi đều thấy lệ

Rơi xuống tận đáy lòng.

* * *

Người đi qua Cổ Loa

Còn nghe chuyện thâm trầm:

Tình yêu và tội lỗi

In mãi bóng trăng rằm..

* * *

Người kể bên đền cũ

Rằng lông ngỗng hóa mây,

Áo hồng trôi về biển

Vẫn gọi gió những ngày..

* * *

Một đời yêu dại dột,

Một kiếp sống ăn năn,

Một chuyện tình tan vỡ

Giữa trọn đạo – trọn tình.

* * *

Mỵ Châu tan vào sóng,

Trọng Thủy hóa lời ru,

Nỗi đau thành huyền thoại,

Đọng nghìn năm sương mù.​
 
Bài viết: 434 Tìm chủ đề
Đi Lên Đỉnh Núi Có Chùa Yên Tử

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ 5 chữ, dài – nhiều khổ

* * *^^^***

Mây trắng bay lưng núi,

Tiếng suối róc rách reo.

Rừng xanh thì thầm gọi,

Bước chân không vội vàng.

* * *

Chuông chùa vang khe núi,

Khói trầm quyện gió bay.

Hương hoa rừng ngan ngát,

Nhẹ ru hồn tháng ngày.

* * *

Đường quanh co dốc ngược,

Đá sỏi in dấu chân.

Ánh nắng xuyên khe lá,

Ngọc ngà như ánh trăng.

* * *

Tre nghiêng theo chiều gió,

Trúc rủ bóng bên đường.

Tiếng chim rừng thánh thót,

Ngân khúc nhạc vô thường.

* * *

Mỗi bậc thang như nhắc,

Hãy bỏ hết ưu phiền.

Để lòng trong như suối,

Để mắt sáng như đèn.

* * *

Người ngược lên Yên Tử,

Vai gánh cả ước nguyền.

Tay chắp dâng khấn nguyện,

Cho đời bớt truân chuyên.

* * *

Gió đưa hương hoa cúc,

Len theo áo hành khách.

Mây phủ đỉnh chùa ngọc,

Như giấu hạt tâm thanh.

* * *

Qua dốc chênh vách đá,

Mồ hôi ướt mái đầu.

Nhưng tim như rực lửa,

Vì Phật ở trong sâu.

* * *

Tiếng mõ ngân xa thẳm,

Phá tan mọi u mê.

Lá rừng rơi lặng lẽ,

Như chở lời từ bi.

* * *

Đỉnh cao mây trắng xóa,

Chuông chùa vọng bốn phương.

Nhìn xuống đời trần tục,

Chỉ thấy lòng nhẹ vương.

* * *

Ta đến bên tượng Phật,

Quỳ lạy một tấm lòng.

Nghe mây trời mở cửa,

Ngọc sáng giữa hư không.

* * *

Đường xuống như suối chảy,

Lòng nhẹ tựa mây bay.

Chùa Yên Tử in bóng,

Giữa trời xanh tháng ngày.​
 
Bài viết: 434 Tìm chủ đề
HÒN TRỐNG MÁI – VỊNH HẠ LONG

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ 5 chữ, dài – nhiều khổ

* * *^^^***

Biển biếc ôm đôi đá,

Sóng ru giấc mơ xưa.

Trống vững vàng sừng sững,

Mái nghiêng bóng đợi chờ.

* * *

Trăng lên vàng mặt nước,

Gió hát khúc tình ca.

Đêm ngàn sao thắp sáng,

Bóng đá vẫn kề nhau.

* * *

Tích xưa còn vương biển,

Đôi gà quên lối về.

Say mê vùng sóng lặng,

Hóa đá giữa trời quê.

* * *

Ngọc Hoàng bao lần gọi,

Cánh chẳng chịu bay xa.

Tình trăm năm neo lại,

Giữa biển rộng bao la.

* * *

Sáng rọi qua mây sớm,

Trống Mái vẫn bên nhau.

Như lời thề bất diệt,

Giữa trời đất Hạ Long.​
 
Bài viết: 434 Tìm chủ đề
TRƯỜNG CA HÒN TRỐNG MÁI

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ 5 chữ, dài – nhiều khổ

* * *^^^***

I – MỞ ĐẦU

Sóng vỗ ngàn năm hát,

Trời xanh trải lụa thêu.

Biển khơi như gương ngọc,

Đôi đá đứng bên nhau.

* * *

Gió đưa hương mặn gió,

Mây trôi trắng khắp trời.

Hòn Trống nghiêng vang gọi,

Hòn Mái ngóng một đời.

II – CHUYỆN XƯA

Tích xưa miền Hạ Long,

Ngọc Hoàng sai đôi gà.

Bay đi tìm rồng bạc,

Về lại chốn thiên gia.

* * *

Bay ngang qua vịnh biếc,

Mây nước đẹp lạ thường.

Đôi gà quên lối cũ,

Quên cả lời thiên đường.

* * *

Ngày qua rồi tháng lại,

Sóng vẫn hát bên tai.

Một hôm trời giông tố,

Đôi cánh chẳng kịp bay.

* * *

Bỗng hóa thành đôi đá,

Đứng trọn giữa mây ngàn.

Trống vững vàng sừng sững,

Mái nép bóng dịu dàng.

III – CẢNH SẮC

Bình minh lên vịnh sáng,

Sóng hồng rực chân mây.

Trống gà gọi ngày mới,

Mái nghiêng mắt đong đầy.

* * *

Trưa nắng vàng trải lụa,

Biển xanh thẳm như tranh.

Cánh buồm xa chao nhịp,

Như khẽ chạm vào xanh.

* * *

Chiều buông vàng ánh bạc,

Đôi bóng ngả bên nhau.

Tiếng chim rừng gọi bạn,

Vẳng qua làn sương mau.

* * *

Đêm xuống trời sao rạng,

Gió lùa khẽ bên tai.

Nguyệt treo tròn giữa sóng,

Chiếu bạc mái đầu phai.

IV – Ý NGHĨA

Người đi ngang biển rộng,

Nhớ chuyện cũ năm nào.

Một tình yêu bất diệt,

Khắc đá giữa trăng sao.

* * *

Dẫu mưa bao lần xối,

Dẫu bão dữ tràn qua.

Đôi đá vẫn còn đó,

Như thề ước ngày xa.

V – KẾT

Ai về miền Hạ Long,

Nhớ ghé thăm Trống Mái.

Nghe sóng hát tình xưa,

Ngắm đá vờn sương khói.

* * *

Để biết rằng muôn thuở,

Giữa trời đất mênh mông.

Tình yêu như đôi đá,

Đứng mãi giữa biển Đông.​
 
Bài viết: 434 Tìm chủ đề
Đà Lạt – Thành phố tình yêu

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ 5 chữ, dài – nhiều khổ

* * *^^^***

Sương giăng chiều phố núi,

Thông reo gió ngập ngừng.

Hồ Xuân Hương lấp lánh,

Hoa nở khắp muôn trùng.

Áo em như mây trắng,

Lạc ở giữa mùa xuân.

* * *

Đồi chè xanh mướt mắt,

Dâu chín đỏ môi cười.

Hương cà phê ngọt ngát,

Quyện theo bước chân người.

Chợ Đêm vang tiếng hát,

Ánh đèn rơi khắp nơi.

* * *

Con dốc mờ trong sương,

Bậc đá hoa nghiêng bóng.

Nắng sớm vàng bên đường,

Vườn cẩm tú lung linh.

Tiếng chim reo đầu ngõ,

Đánh thức mùa bình minh.

* * *

Mưa phùn như câu hát,

Rơi chậm trên vai ai.

Trời cao xanh man mác,

Phố nhỏ nghiêng hàng cây.

Bản tình ca khẽ nhắc,

Giữ mãi tháng ngày thơ.

* * *

Đà Lạt ơi yêu dấu,

Hẹn ước chẳng phai mờ.

Tình như làn mây ấm,

Quấn quýt giữa đôi bờ.

Dẫu mai xa vạn dặm,

Lòng vẫn nhớ thành thơ.​
 
Bài viết: 434 Tìm chủ đề
Nghe tiếng rao kẹo kéo

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ 4 chữ, dài – nhiều khổ

Dưới đây là bài thơ 4 chữ về kẹo kéo, mình viết theo kiểu vừa vui tươi vừa gợi ký ức tuổi thơ:

* * *^^^***

Tiếng rao vang phố,

Ngọt lịm hồn ai.

Sợi đường quấn gió,​

Dẻo theo bàn tay.

* * *

Que tre nghiêng nhịp,

Kéo dẻo như tơ.

Nụ cười thiếu nhi,

Nghe vang khắp chợ.

* * *

Ngọt thơm kẹo trắng,

Dính má môi hồng.

Thời thơ bé nhỏ,

Vẫn chạy theo ông.

* * *

Kẹo kéo đây nhé!

Ai mua kẹo không?

Ngọt như nắng sớm,

Dẻo như sợi tơ.

* * *

Ông cười móm mém,

Gõ thùng leng keng.

Trẻ con xúm xít,

Mắt tròn long lanh.

* * *

Bẻ đôi que kẹo,

Đường óng ánh vàng.

Chia cho thằng Tí,

Lại cho con Tèo.

* * *

Nghe trong miệng ngọt,

Nghe trong tim vui.

Kẹo tan chậm rãi,

Giữ mãi ngậm cười.

* * *

Chiều nghiêng bóng phố,

Ông gánh kẹo xa.

Tiếng rao vơi dần,

Lẫn trong sương tà.

* * *

Bước chân mỏi chậm,

Phố đèn vừa lên.

Ký ức ở lại,

Ngọt mãi trong miền.​
 
Bài viết: 434 Tìm chủ đề
Chinh phục đỉnh Fansipan

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ 5 chữ, dài – nhiều khổ

* * *^^^***

I. Khởi hành

Trời sớm còn sương mỏng,

Bước khẽ gọi rừng xanh.

Suối ngân như giục giã,

Nắng mới rót long lanh.

II. Gian nan

Dốc dựng cao nghìn thước,

Đá chắn lối cheo leo.

Gió hú trong khe núi,

Mây phủ trắng chân đèo.

* * *

Vai nặng nhưng lòng vững,

Mắt sáng hướng trời xa.

Mồ hôi hòa sương lạnh,

Tim vẫn cháy khát khao.

III. Chiến thắng

Bỗng vỡ tung mây trắng,

Đỉnh hiện giữa trời xanh.

Mắt ngắm muôn non biếc,

"Hồn rộn khúc khải hoàn.

* * *

Ta đứng nơi nóc nhà,

Đông Dương cao lồng lộng.

Nghe đất trời hòa nhịp,

Cùng giấc mơ phiêu bồng.​
 
Bài viết: 434 Tìm chủ đề
Cá Tháng Tư – Nụ Cười Và Giọt Lệ

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ 5 chữ, dài – nhiều khổ

* * *^^^***

Phần 1 – Nụ cười trong ngày nói dối

Trong ngày đầu tháng tư,

Nắng vàng vờn mái tóc.

Tiếng cười như vỡ sóng,

Lời đùa nhẹ như mây.

* * *

Bạn cài hoa sau gáy,

Lén dán cá sau lưng.

Tiếng "á" vang trong lớp,

Cả phòng bật cười rung.

* * *

Tin nhắn bay trên mạng,

"Mai nghỉ học nghe chưa!"

Bao người hò reo sướng,

Dù biết là chuyện đùa.

* * *

Chiều về hàng quán nhỏ,

Cốc trà sữa thơm bay.

Bạn đưa tay giả vờ,

"Đổ mất rồi!" – rồi cười.

* * *

Cá tháng tư như thế,

Là nối nhịp yêu thương.

Là khoảng trời tinh nghịch,

Giúp đời bớt khói sương.

* * *

Phần 2 – Khi trò đùa hóa buồn

Nhưng cũng ngày tháng tư,

Có giọt lệ không nói.

Ai dùng lời cay chói,

Gây xước trái tim người.

* * *

Có trò vui quá trớn,

Khiến lòng người rã rời.

Người nghe tim thắt lại,

Không cười nổi, bạn ơi!

* * *

Tin giả về tai nạn,

Về chia tay, mất mát.

Chỉ một câu bâng quơ,

Cũng làm ai mất ngủ.

* * *

Nụ cười bỗng khựng lại,

Ánh mắt hóa xa xăm,

Ngày vui thành ngày lặng,

Trò đùa hóa tối tăm.

Phần kết – Cân bằng và yêu thương

Cá tháng tư vẫn đẹp,

Nếu nụ cười chân thành.

Nếu trò đùa ấm áp,

Không làm ai tan tành.

* * *

Hãy để ngày nói dối,

Là ngày thật lòng nhau.

Dối để gieo hạnh phúc,

Không để gieo thương đau.

* * *

Ngày đầu tháng tư nhé!

Vẫn ánh mắt trong veo.

Vẫn câu đùa tinh tế,

Để nhớ mãi, thương nhiều.​
 

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back