NẮNG RỚT Lắng nghe nắng rớt quanh đây Thu chưa vàng lá heo may chưa về Đường trần muôn lối nhiêu khê Kẻ khôn người dại ngô nghê một đời Nghiêng nhìn nắng rớt nơi nơi Lung linh cám dỗ, gọi mời bước chân Đã đam mê lối thiên thần Đành từ chối kiếp phù vân hư tàn Mân mê nắng rớt miên man Chạnh lòng một thuở chưa tàn ước mơ Những mong chữa được dại khờ Và không bỏ dỡ bài thơ đời mình Xua tan nắng rớt lặng thinh Khơi thông ống dẫn chuyển tình yêu thương Thu đông xuân hạ vô thường Chỉ trong Cứu Chúa Con-Đường-Vĩnh-Sanh HT