- Xu
- 768,137,022


Bài thơ Một Mình Vẫn Ổn của Huy Thọ là tiếng lòng của một người chọn đối diện với nỗi cô đơn bằng sự mạnh mẽ và bình thản. Thay vì gục ngã trước những trống vắng và mất mát, tác giả khẳng định bản thân vẫn có thể bước đi, vẫn ổn dù chỉ có một mình. Cái hay của bài thơ không nằm ở sự phô trương cảm xúc bi lụy, mà ở cách gieo vào lòng người đọc một niềm tin rằng cô đơn không phải là dấu chấm hết, mà là cơ hội để yêu thương và thấu hiểu chính mình nhiều hơn.
Giọng thơ chân thành, mộc mạc nhưng sâu lắng, giúp người đọc tìm thấy sự đồng cảm. Ai cũng từng có lúc trống trải, hụt hẫng, nhưng qua những vần thơ ấy, ta nhận ra vẫn có thể mỉm cười, vẫn có thể bình thản đi qua giông bão. Một Mình Vẫn Ổn không chỉ là lời tự nhủ, mà còn như một thông điệp gửi gắm: đôi khi không cần ai nâng đỡ, tự ta cũng có thể đứng vững và sống tiếp, dẫu cô đơn vẫn còn đó.
Có những ngày lòng chỉ muốn lang thang
Dạo phố phường, ngồi một hàng nước lạ
Tự gọi cho mình một ly trà đá
Ngồi nhâm nhi, ngắm vội vã dòng đời
Có những lần chỉ muốn được rong chơi
Buông bỏ hết những bon chen, được mất
Thành phố rộng mà lòng người thì chật
Chẳng ai cho tôi thấy cảm giác yên bình
Có đôi lần thức giấc đón bình minh
Rồi tự nhủ: Ừ, một mình vẫn ổn
Ai cũng loay hoay trong cuộc đời bận rộn
Chẳng dư thời gian, ta phải tự thương mình
Cứ mỉm cười, cứ trang điểm thật xinh
Tô môi hồng rồi dịu dàng xuống phố
Ai cũng sẽ tìm được cho mình bến đỗ
Đừng vì cô đơn mà yêu vội một người
Huy Thọ
Bài thơ vang lên như một bản nhạc trầm lắng về sự tự lập trong đời sống hiện đại. Những câu chữ giản dị mà chân thành đã khắc họa tâm trạng của một người trẻ đôi lúc muốn buông bỏ những ồn ào, bon chen để tìm cho mình một khoảng trời bình yên. Hình ảnh ngồi lặng lẽ bên ly trà đá, ngắm dòng người vội vã, hay những buổi sớm tự nhủ mình vẫn ổn, gợi ra sự cô đơn nhưng cũng chất chứa niềm tin vào chính bản thân.
Điều đáng quý trong thơ không phải là than vãn hay yếu mềm, mà là thái độ bình thản, kiêu hãnh: biết tự thương mình, biết tô son, mỉm cười và bước tiếp. Thông điệp mà tác giả gửi gắm rất rõ ràng: cô đơn không đáng sợ, đáng sợ nhất là khi ta quên mất cách yêu thương và trân trọng bản thân. Và đôi khi, thay vì vội vàng tìm kiếm một ai đó để lấp đầy khoảng trống, hãy để lòng mình đủ tĩnh lặng để đợi một bến đỗ thật sự xứng đáng.
Giọng thơ chân thành, mộc mạc nhưng sâu lắng, giúp người đọc tìm thấy sự đồng cảm. Ai cũng từng có lúc trống trải, hụt hẫng, nhưng qua những vần thơ ấy, ta nhận ra vẫn có thể mỉm cười, vẫn có thể bình thản đi qua giông bão. Một Mình Vẫn Ổn không chỉ là lời tự nhủ, mà còn như một thông điệp gửi gắm: đôi khi không cần ai nâng đỡ, tự ta cũng có thể đứng vững và sống tiếp, dẫu cô đơn vẫn còn đó.
Một mình vẫn ổn
Có những ngày lòng chỉ muốn lang thang
Dạo phố phường, ngồi một hàng nước lạ
Tự gọi cho mình một ly trà đá
Ngồi nhâm nhi, ngắm vội vã dòng đời
Có những lần chỉ muốn được rong chơi
Buông bỏ hết những bon chen, được mất
Thành phố rộng mà lòng người thì chật
Chẳng ai cho tôi thấy cảm giác yên bình
Có đôi lần thức giấc đón bình minh
Rồi tự nhủ: Ừ, một mình vẫn ổn
Ai cũng loay hoay trong cuộc đời bận rộn
Chẳng dư thời gian, ta phải tự thương mình
Cứ mỉm cười, cứ trang điểm thật xinh
Tô môi hồng rồi dịu dàng xuống phố
Ai cũng sẽ tìm được cho mình bến đỗ
Đừng vì cô đơn mà yêu vội một người
Huy Thọ

Bài thơ vang lên như một bản nhạc trầm lắng về sự tự lập trong đời sống hiện đại. Những câu chữ giản dị mà chân thành đã khắc họa tâm trạng của một người trẻ đôi lúc muốn buông bỏ những ồn ào, bon chen để tìm cho mình một khoảng trời bình yên. Hình ảnh ngồi lặng lẽ bên ly trà đá, ngắm dòng người vội vã, hay những buổi sớm tự nhủ mình vẫn ổn, gợi ra sự cô đơn nhưng cũng chất chứa niềm tin vào chính bản thân.
Điều đáng quý trong thơ không phải là than vãn hay yếu mềm, mà là thái độ bình thản, kiêu hãnh: biết tự thương mình, biết tô son, mỉm cười và bước tiếp. Thông điệp mà tác giả gửi gắm rất rõ ràng: cô đơn không đáng sợ, đáng sợ nhất là khi ta quên mất cách yêu thương và trân trọng bản thân. Và đôi khi, thay vì vội vàng tìm kiếm một ai đó để lấp đầy khoảng trống, hãy để lòng mình đủ tĩnh lặng để đợi một bến đỗ thật sự xứng đáng.
Chỉnh sửa cuối: